Đỗ Thiếu Phủ còn không có đáp ứng, Đái Tinh Ngữ liền nắm lấy tay hắn, lôi kéo Đỗ Thiếu Phủ đi ra cửa.
Nhìn Đỗ Thiếu Phủ cùng Đái Tinh Ngữ, vẻ mặt của Âu Dương Sảng khẽ nhúc nhích, tựa hồ có chút không quá tình nguyện.
- Ngươi nha, đi ra ngoài một chút, hôm nay như vậy không phải rất tốt sao, sợ là đi ra ngoài, không biết sẽ mê chết bao nhiêu nam nhân.
Mộ Dung U Nhược nhìn Âu Dương Sảng mỉm cười, tựa hồ đối với Âu Dương Sảng hôm nay mặc nữ trang cực kì vừa lòng.
- Ta đối với xú nam nhân không có hứng thú.
Âu Dương Sảng ngẩn đầu, nhìn Mộ Dung U Nhược nói:
- Ngươi có biết tâm ý của ta đối với ngươi, ta thích là ngươi, dù sao ta không có hứng thú với nam nhân.
Mộ Dung U Nhược mỉm cười nói:
- Ta cũng nói qua, ta là bằng hữu, là tỷ muội, là khuê mật, chờ về sau ngươi gặp phải nam nhân mình thích, sẽ không cho rằng nữ nhân tốt hơn nam nhân, phải biết rằng, ngươi dù sao chỉ là một nữ nhân, còn là một nữ nhân xinh đẹp.
- Ta...
Tựa hồ Mộ Dung U Nhược còn muốn nói cái gì, nhưng Mộ Dung U Nhược trực tiếp kéo Âu Dương Sảng đi ra ngoài.
Lan Lăng phủ thành náo nhiệt ồn ào, trên ngã tư đường thân ảnh rộn ràng nhốn nháo, dòng người như thoi đưa, thỉnh thoảng có tiếng rao hàng truyền ra.
Đái Tinh Ngữ kéo tay Đỗ Thiếu Phủ, Mộ Dung U Nhược nắm tay Âu Dương Sảng, bốn người đi dạo ở trên ngã tư đường náo nhiệt, phía sau cách đó không xa, còn đi theo một con mèo nhỏ màu vàng.
Bốn người đi tới, lấy mỹ mạo giống như tiên nữ của Mộ Dung U Nhược cùng Âu Dương Sảng, cộng thêm Đái Tinh Ngữ tuy tuổi còn nhỏ, nhưng đã trổ mã duyên dáng yêu kiều, dọc theo đường đi tự nhiên khiến cho vô số người chú ý, cũng vì Đỗ Thiếu Phủ rước lấy vô số ánh mắt hâm mộ ghen tị.
Trong mắt người ngoài, một nam nhân cùng ba nữ nhân, còn là ba nữ nhân rất xinh đẹp, đặc biệt hai cái sau, quả thực là khuynh quốc khuynh thành, này tuyệt đối là diễm phúc không cạn.
Chỉ có Đỗ Thiếu Phủ biết, hai nữ nhân kia không có quan hệ gì tới mình, còn tiểu nha đầu bên người, mình chỉ coi là muội muội.
Bốn người đi dạo, để không ít người nhận ra thân phận của của Mộ Dung U Nhược, dù sao Mộ Dung U Nhược ở Cố Hương rà cực kỳ nổi tiếng.
Mặc dù có vô số ánh mắt nóng bỏng nhìn Mộ Dung U Nhược cùng Âu Dương Sảng, nhưng không có mang đến cho Đỗ Thiếu Phủ phiền toái gì, mặc kệ là Mộ Dung U Nhược hay Âu Dương Sảng, tuy đều mỹ mạo động lòng người, nhưng khí chất cự nhân ngoài ngàn dặm ở trên người, cũng đủ để cho các sắc lang không dám tới gần.
Dọc theo đường đi, Đỗ Thiếu Phủ rốt cục xem như biết cái gì là khổ sai, trừ phải cùng Âu Dương Sảng ánh mắt đánh nhau, Mộ Dung U Nhược cùng Đái Tinh Ngữ thì luôn không nhàn rỗi, mua không ít xiêm y, vật phẩm trang sức càng mua một đống lớn, còn có đồ ăn vặt của Đái Tinh Ngữ, cũng không phải số ít.
Đường cái rộn ràng nhốn nháo, Mộ Dung U Nhược mặc váy dài màu tím không dấu được đường cong động lòng người, eo thon nắm chặt, dưới gáy ngọc ẩn ẩn lộ ra da thịt bạch ngọc nõn nà, mái tóc dài đen bóng, như có thể soi rõ bóng người, tự nhiên xõa ở sau lưng, so với Âu Dương Sảng thiếu một phần lạnh lùng, hơn một phần quyến rũ cùng xuất trần, đẹp như tiên nữ trong tranh, nàng kéo tay Âu Dương Sảng, nhìn Đỗ Thiếu Phủ ở bên người, lại nhìn Âu Dương Sảng, cười nói:
- Sao hai tỷ đệ các ngươi có vẻ mất hứng như vậy?
- Ta cùng tiểu tử chán ghét kia không có quá nhiều quan hệ.
Âu Dương Sảng nói, thấy tiểu tử kia liền không thoải mái, đặc biệt nhớ tới cằm cùng môi bị cắn, nghiến hận đến ngứa răng.
Nàng vốn không thích nam nhân, không nghĩ tới tiểu tử kia còn cắn miệng nàng, lúc này tiểu tử kia còn có mẫu thân che chở, không thể làm gì hắn, chỉ có thể hờn dỗi ở trong lòng.
- Ngươi là vì chuyện tình tối qua mà tức giận a.
Mộ Dung U Nhược nói.
Âu Dương Sảng rõ ràng không thèm nhắc lại, khí chất cự nhân ngoài ngàn dặm, lúc này càng làm cho người ta cảm giác kinh diễm, váy dài màu xanh phiên động, như mây mù phiêu miểu, không dính một chút bụi bậm, cực kỳ bất phàm.
- Thiếu Phủ ca ca, hình như Sảng tỷ tỷ không quá thích ngươi, vì sao vậy?
Tựa hồ Đái Tinh Ngữ cũng cảm giác được không khí giữa Đỗ Thiếu Phủ cùng Âu Dương Sảng, vụng trộm hỏi Đỗ Thiếu Phủ.
Đỗ Thiếu Phủ hơi ghé mắt nhìn bóng hình xinh đẹp kia, cử chỉ như U Lan, khí chất hơn người, thời điểm không nói lời nào, cũng cực kì động lòng người, nhìn hai nữ nhân kia cực kì thân thiết, tuy Đỗ Thiếu Phủ biết Mộ Dung U Nhược cùng Âu Dương Sảng không có gì, nhưng không biết vì sao, tâm liền có chút không thoải mái, sau đó cúi đầu, nhẹ giọng nói với Đái Tinh Ngữ:
- Nàng đánh không lại ta, nên không thích ta.
- Nguyên lai như vậy.
Đái Tinh Ngữ nhìn một hồi, sau đó ánh mắt nghiêm túc nhìn Đỗ Thiếu Phủ nói:
- Thiếu Phủ ca ca, tuy ngươi nhỏ hơn Sảng tỷ tỷ, bất quá nàng dù sao cũng là nữ nhân, nàng đánh không lại ngươi, ngươi nhường nàng một chút là được.
Đỗ Thiếu Phủ sửng sốt, tâm thầm nghĩ, nàng không phải nữ nhân a, động thủ so với nam nhân còn nam nhân, mình vốn đánh không lại, nếu còn nhường bà la sát kia, sợ là sẽ càng thảm, bất quá không nghĩ tới nữ nhân còn có thể thích nữ nhân.
- Nữ nhân thích nữ nhân, nếu hai nữ nhân này thực ở cùng một chỗ...
Đỗ Thiếu Phủ không tự chủ được suy nghĩ miên man, nghĩ nghĩ, không khỏi cảm thán, nếu hai nữ nhân kia ở cùng một chỗ, sẽ rất tiếc nuối a.