Vũ Thần Thiên Hạ

Chương 183: Chương 183: Đỗ Đình Hiên (1)




Nhưng chưởng ấn làm linh hồn hắn run rẩy kia, ở trong đồng tử của hắn trở nên càng ngày càng lớn.

- Bang bang!

Thân ảnh màu tím quá nhanh, chưởng ấn giống như Lôi Đình đánh lên ngực hắn, năng lượng trút xuống.

- Trên người ngươi có Nguyên Thần lực, ngươi là...

Giờ khắc này, đồng tử của lão giả khuếch tán, sắc mặt hoảng sợ, ánh mắt hiện ra không cam lòng, ở một giây cuối cùng hắn rốt cục phát hiện ra bí mật.

Hắn phát hiện trên người Đỗ Thiếu Phủ có Nguyên Thần lực, có Nguyên Thần một cường giả tồn tại.

Mà tu vi có thể ngưng tụ Nguyên Thần, chứng minh tu vi của cường giả kia, sớm đã tới cấp độ truyền thuyết.

Trình tự đó, nơi nào là hắn có khả năng so sánh, hắn chết không oan a.

- A...

Chỉ là hắn còn không có nói hết lời, miệng liền phát ra tiếng kêu thảm thiết, sau đó thân hình chật vật bay ngược ra ngoài.

Cuối cùng từ giữa không trung rơi xuống, sinh cơ phá hủy, chết chắc rồi.

- Linh Phù Sư kia bị đánh chết!

Vô số ánh mắt nhìn lên không, chỉ thấy Linh Phù Sư khủng bố kia dĩ nhiên bị Đỗ Thiếu Phủ đánh chết, ánh mắt mọi người tùy theo lộ ra vẻ mừng như điên, sĩ khí của Thạch Thành đại chấn.

Chẳng qua đối với người Lưu Vân quận mà nói, kia chỉ có đả kích.

- Hành lão...

Tào Thiên Mãng đang cùng Diệp Quang giao thủ thê lương hét lớn, cực kỳ nổi giận.

Một Linh Phù Sư tứ tinh, lúc trước hắn bỏ ra không ít mới mời về Lưu Vân quận.

Còn là vì sư môn của hắn cùng Hành lão kia có một ít quan hệ, cuối cùng mới mời được Linh Phù Sư tứ tinh gia nhập thế lực của mình.

Bởi vì Lưu Vân quận có một Linh Phù Sư tứ tinh, nên để danh vọng của Lưu Vân quận cực cao.

Nhưng Tào Thiên Mãng làm sao cũng thật không ngờ, lúc này đây vì vạn vô nhất thất, hắn mang đến Linh Phù Sư mà Lưu Vân quận bỏ ra số tiền lớn mời được, cuối cùng rơi vào kết cục như thế, tử vong ở trong Thạch Thành.

- Hỗn đản, hôm nay tất huyết tẩy Thạch Thành!

Tào Thiên Mãng dữ tợn lên, toàn lực công kích, hung hăng đánh lên người Diệp Quang, lôi điện quanh thân Diệp Quang bị phá hủy, hung hăng bay ra ngoài.

- Chết!

Tào Thiên Mãng nổi giận, sát ý tung hoành, huyền khí dâng trào hóa thành tàn ảnh, cấp tốc xuất hiện ở trước người Diệp Quang, hung hăng đánh ra một quyền.

Nhìn thấy một quyền kia oanh đến, ánh mắt Diệp Quang ngưng trọng đến cực hạn, sau đó lại hiện ra vẻ kiên định, khóe miệng cười lạnh lùng.

Diệp Quang biết, giờ phút này hắn rốt cuộc khó có thể chống đỡ, nhưng cho dù chết, cũng phải để Tào Thiên Mãng trả giá, khí tức hắn chấn động, muốn lấy mạng đổi mạng...

- Ngày đó tha cho ngươi một mạng, để ngươi rời đi, không nghĩ tới hôm nay còn dám tới phạm Thạch Thành, quyết không thể tha cho ngươi!

Bỗng dưng, một tiếng quát hùng hậu vang vọng trường không, thanh âm bá đạo chấn nhiếp toàn trường...

Chỗ thanh âm truyền đến, bầu trời có mây đen hội tụ, điện thiểm lôi minh, phong vân biến sắc!

Theo thanh âm bá đạo kia truyền ra, một cỗ uy áp rất mạnh đột nhiên buông xuống.

Mây đen hội tụ, dưới điện thiểm lôi minh uy áp, sắc mặt của Tào Thiên Mãng tái nhợt, thân hình đánh về phía Diệp Quang cũng đột nhiên đọng lại, trên khuôn mặt nhanh chóng lan tràn ra vẻ kinh hãi.

- Oanh ầm ầm!

Điện thiểm lôi minh, một đoàn lôi điện giống như Lôi Đình xuyên thủng không gian, cấp tốc đánh vào nắm tay của Tào Thiên Mãng.

- Phanh!

Lôi Điện chi lực trút xuống, không gian run lên, thân hình Tào Thiên Mãng bị Lôi Đình oanh trúng, cả người bay ra sau.

- Rống!

Sư rống như sấm, theo thân hình của Tào Thiên Mãng bị đánh bay, một hùng sư cả người bao vây lấy lôi điện xuất hiện ở giữa không trung.

Hùng sư uy vũ, khí thế kinh thiên, khủng bố tuyệt luân.

Quanh thân nó lóe ra điện mang, làm bầu trời Thạch Thành sấm vang chớp giật.

- Hôm nay người phạm Thạch Thành, ta tuyệt không buông tha!

Thanh âm bá đạo hùng hậu tựa như sấm rền thổi quét, khí thế cực kỳ cường đại, làm không gian toàn bộ Thạch Thành tựa như đọng lại, huyền khí trong cơ thể tất cả tu luyện giả tắc nghẽn.

Tất cả ánh mắt kinh hãi nhìn Lôi Đình Yêu Sư đột nhiên xuất hiện ở trên không, chiến trường huyết tinh cũng đình trệ xuống.

- Là Lôi Đình Yêu Sư thủ hộ Thạch Thành chúng ta!

Sau khi đình trệ ngắn ngủn, người trong Thạch Thành lập tức bộc phát ra vẻ mừng như điên.

Mà đối với đại quân Lưu Vân quận mà nói, sợ hãi đã lan tràn khắp toàn thân.

- Lôi Tổ xuất quan!

- Thạch Thành không có việc gì rồi!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.