- Thiếu Phủ ca ca, ngươi nói chúng ta có thể gia nhập Thiên Vũ học viện sao?
Trên lưng Vương Lân Yêu Hổ, Đái Tinh Ngữ đưa mắt nhìn Đỗ Thiếu Phủ, đối với chuyện sẽ gia nhập Thiên Vũ học viện, cũng là trong lòng có chút mong đợi.
- Có thể.
Đỗ Thiếu Phủ có chút khẳng định, với thiên phú của Đái Tinh Ngữ, muốn gia nhập Thiên Vũ học viện có lẽ sẽ không có vấn đề gì, với mình có lẽ cũng không có vấn đề lớn .
- Đừng mạnh miệng quá sớm, muốn vào Thiên Vũ học viện cũng không phải chuyện dễ dàng.
Âu Dương Sảng liếc mắt nhìn Đỗ Thiếu Phủ nói.
- Có lẽ sẽ không quá khó khăn, ngươi cũng có thể vào, ta nghĩ ta hẳn là không thành vấn đề .
Đỗ Thiếu Phủ nhìn Âu Dương Sảng yếu ớt nói.
- Ngươi. . .
Âu Dương Sảng nhất thời tức giận, trừng mắt nhìn Đỗ Thiếu Phủ, oán hận nói:
- Ta cho ngươi biết, bây giờ rời khỏi Lan Lăng phủ, không có mẹ ta giúp ngươi đâu.
Đỗ Thiếu Phủ nghe vậy, nhìn Âu Dương Sảng, khuôn mặt tự tiếu phi tiếu nói:
- Ngươi khẳng định quên mất, hiện tại đang ở giữa không trung, lại còn cưỡi trên lưng hổ.
- Gào!
Vương Lân Yêu Hổ tựa hồ biết trong lòng Đỗ Thiếu Phủ suy nghĩ gì, gầm thét một tiếng, nhất thời vỗ cánh bay nhanh, không ngừng nghiêng người giữa không trung, lúc cao lúc thấp, lúc hạ lúc lên, làm cho Âu Dương Sảng và Đái Tinh Ngữ ngồi trên lưng lảo đảo lay động, thất sắc.
- Con khốn khiếp này mau dừng lại!
- Tiểu Quyển, ngươi chậm một chút.
- Đỗ Thiếu Phủ, ta và ngươi chưa xong đâu! . . .
Âu Dương Sảng khẽ kêu liên tục, thanh âm quanh quẩn trên không trung, Đỗ Thiếu Phủ kéo Đái Tinh Ngữ, nhìn dáng người nóng bỏng của Âu Dương Sảng lảo đảo lay động trước mắt, lộ ra đường cong động lòng người, cũng rất hưởng thụ.
Cuối cùng Âu Dương Sảng rốt cục bất đắc dĩ thỏa hiệp, đáp ứng nói cho Đỗ Thiếu Phủ một số chuyện có liên quan đến Thiên Vũ học viện, tránh cho sau khi đến Thiên Vũ học viện cái gì cũng không biết, cái gì cũng không hiểu, Vương Lân Yêu Hổ sau đó cũng bình tĩnh lại không làm chuyện xấu nữa.
Sau đó từ trong miệng Âu Dương Sảng, Đỗ Thiếu Phủ biết được Thiên Vũ học viện thật đúng là không đơn giản, có thể nói Thiên Vũ học viện là thánh địa của tu luyện giả khắp Thạch Long đế quốc, cường giả từ Thiên Vũ học viện đi ra càng nhiều đếm không xuể.
Chư hầu và vương giả của Thạch Long đế quốc hiện tại ít nhất có một nửa là xuất ra từ Thiên Vũ học viện, đủ thấy địa vị của Thiên Vũ học viện ở Thạch Long đế quốc.
Tu luyện giả khắp đế quốc đều muốn gia nhập Thiên Vũ học viện, nhưng Thiên Vũ học viện tuyệt đối không phải là nơi người nào cũng có thể gia nhập.
Cần trải qua khảo hạch nặng nề, chỉ có người thiên phú đến trình độ nhất định mới có thể gia nhập Thiên Vũ học viện, thiên phú này không đơn thuần là chỉ phẩm cấp tầng thứ võ mạch, mà tiêu chuẩn này tuyệt đối không phải là thường nhân có thể leo đến.
Thiên Vũ học viện mỗi một lần thu nhận học sinh, người ghi danh vô số, nhưng người thật sự có thể gia nhập Thiên Vũ học viện lại rất ít, những người cuối cùng có thể gia nhập Thiên Vũ học viện, đều là hạng người bất phàm.
Tất cả hậu bối của hoàng thất và các đại vương phủ của Thạch Long đế quốc đều đưa vào Thiên Vũ học viện bồi dưỡng, nhưng Thiên Vũ học viện mặc dù ở trong Thạch Long đế quốc nhưng không phải là nơi hoàng thất có thể hạn chế và nắm trong tay.
Từ trình độ nào đó mà nói, bốn chữ Thiên Vũ học viện không dưới hoàng thất.
Lời đồn đãi trong Thiên Vũ học viện cường giả vô số, sâu không lường được, cả đế quốc tuyệt đối không có thế lực nào dám chính diện trêu chọc vào Thiên Vũ học viện.
- Không biết cường giả bên trong Thiên Vũ học viện, tu vi thực lực đến trình độ nào?
Đỗ Thiếu Phủ sau khi nghe Âu Dương Sảng giới thiệu, trong lòng tự suy đoán, không biết thực lực cường giả của Thiên Vũ học viện so sánh với thế lực to lớn sau lưng mẫu thân mình sẽ như thế nào.
Âu Dương Sảng trả lời:
- Cường giả bên trong Thiên Vũ học viện mạnh thế nào không ai biết, nhưng lão sư trong học viện có không ít là Vũ Hầu cảnh rồi, những trưởng lão còn mạnh hơn.
- Không hổ là Thiên Vũ học viện .
Đỗ Thiếu Phủ cảm thán, càng thấy mong đợi với Thiên Vũ học viện.
Từ Lan Lăng phủ thành đến Thiên Vũ học viện khoảng cách cực kỳ xa xôi, tốc độ của Vương Lân Yêu Hổ rất nhanh, nhưng cũng không cách nào phi hành cả ngày lẫn đêm, cũng cần nghỉ ngơi.
Một ngày, Vương Lân Yêu Hổ nghỉ ngơi một lần, lúc hoàng hôn, Vương Lân Yêu Hổ rơi xuống một ngọn núi núi non liên miên, nghỉ ngơi lần thứ hai.
Trên ngọn núi, Đỗ Thiếu Phủ nhìn bốn phía, sau đó nói với Âu Dương Sảng và Đái Tinh Ngữ:
- Hôm nay chúng ta ở lại nơi này nghỉ ngơi, sáng sớm ngày mai lại xuất phát.
Âu Dương Sảng duỗi lưng, thân hình làm người ta muốn phun huyết, nhẹ nhàng nói:
- Không ngờ tốc độ của Vương Lân Yêu Hổ lại nhanh như vậy, sợ là với tốc độ này, hôm nay chúng ta nghỉ ngơi một đêm, sáng sớm ngày mai lên đường, lúc hoàng hôn có thể đến Hắc Ám sâm lâm rồi.
- Ta cảm giác có chút đói bụng.
Đái Tinh Ngữ xoa bụng, mặc dù thân là bùa sư, nhưng cả ngày không ăn cái gì, lúc này cũng cảm giác trong bụng kêu vang.