Vũ Thần Thiên Hạ

Chương 287: Chương 287: Huyết chiến thoát thân (1)




- Vù vù!

Âu Dương Sảng cũng đã toàn lực xuất thủ, thân thể mềm dẻo hơn người, kiếm quang như điện, sắc bén bén nhọn, nơi nào kiếm quang đi qua, phù văn bắn ra, cắt vỡ không khí, mang ra từng đạo dấu vết chân không, không ít Hắc y nhân cũng khó mà chống đỡ, nhất thời mấy Hắc y nhân cũng bị hao tổn dưới kiếm Âu Dương Sảng.

- Xùy!

Một Hắc y nhân nhân cơ hội đánh về phía Đái Tinh Ngữ, phất tay trực tiếp chộp tới bả vai Đái Tinh Ngữ, một luồng huyền khí màu đen làm cho không gian chung quanh kình phong cuộn chuyển.

- Chít chít!

Thân ảnh Đái Tinh Ngữ khẩn trương cứng ngắc, chim nhỏ màu xanh trong lòng bàn tay kêu to.

- Vù!

Từng đạo kiếm quang phá không mà ra, kiếm quang bén nhọn rơi xuống, nhất thời trực tiếp chặt đứt cánh tay Hắc y nhân.

- Ầm!

Tiếp theo trong nháy mắt, một dấu bàn tay nặng nề rơi xuống lồng ngực Hắc y nhân, thân thể hắn trực tiếp mang theo tiếng kêu thảm thiết bay ra ngoài.

- Tinh Ngữ cẩn thận.

Âu Dương Sảng xuất hiện trước người Đái Tinh Ngữ, nhưng trước người mấy đệ tử Hắc Sát môn cũng đồng thời vây công.

- Rầm rầm rầm!

Thân ảnh Đỗ Thiếu Phủ đánh tới, tựa như mãnh thú, hung hãn vô cùng, mấy đệ tử Hắc Sát môn trực tiếp bị mạnh mẽ chụp chết, cuối cùng thân thể xuất hiện trước người Âu Dương Sảng nói:

- Ngươi không sao chứ?

- Ta không sao.

Âu Dương Sảng khẽ ngẩng đầu, đôi mắt to nhìn Đỗ Thiếu Phủ, trong lúc mơ hồ lộ ra chút cảm động, hôm nay nàng tựa hồ thấy được một mặt khác của con người này, bá đạo kinh khủng, giống như là man thú, ánh mắt có chút sửng sốt, nhưng ngay sau đó ánh mắt nhìn phía sau Đỗ Thiếu Phủ đại biến nói:

- Cẩn thận...

- Ầm!

Âu Dương Sảng còn chưa dứt lời, Đỗ Thiếu Phủ đã sớm trở tay đánh ra, một thanh niên áo đen nhất thời bị đánh bay.

- Đôi nam nữ này cũng lợi hại, cuốn lấy bọn họ, đợi cường giả trong môn đến đây.

Mười mấy đệ tử Hắc Sát môn, trong khoảng thời gian ngắn, trừ người đầu lĩnh lúc này đang bị Vương Lân Yêu Hổ công kích, cũng chỉ còn dư lại hai người đều là tầng thứ Mạch Động cảnh viên mãn.

- Toàn lực xuất thủ, phải sớm thoát thân.

Đỗ Thiếu Phủ nói với Âu Dương Sảng, thoại âm rơi xuống, thân ảnh nhất thời đánh về phía một người tu vi tầng thứ Mạch Động cảnh viên mãn.

- Vù Vù!

Âu Dương Sảng cũng đồng thời đập ra, bảo kiếm trong tay kéo ra, không ít kiếm quang lướt đi.

- Chỉ cần trì hoãn bọn họ là được, cường giả trong môn rất nhanh có thể chạy tới!

Hai người tầng thứ tu vi Mạch Động cảnh viên mãn sắc mặt khó coi, hét lớn một tiếng, cũng đồng thời lao ra đón chào.

Kịch chiến hết sức căng thẳng, giữa không trung hổ khiếu sơn lâm, kịch chiến kịch liệt hơn.

- Vù!

Khi Đỗ Thiếu Phủ đánh về phía người Mạch Động cảnh viên mãn, đại hán trung niên kia trong nháy mắt một đạo dấu tay lướt đi, dấu tay giống như thương mang, xuyên thủng cách trở không khí, đâm thẳng vào mi tâm Đỗ Thiếu Phủ.

Ánh mắt Đỗ Thiếu Phủ trầm xuống, đối mặt với người Mạch Động cảnh viên mãn cũng không dám khinh thường, cấp tốc tránh né, dấu tay kia lướt qua gương mặt, vài sợi tóc bên tai bị cắt đứt, kình phong làm cho gương mặt đau nhức.

- Tiểu tử, ngươi còn non lắm!

Trung niên kia thấy thế mừng rỡ, Đỗ Thiếu Phủ vội vả tránh né, thân ảnh xuất hiện trước người hắn, thủ ấn ngưng kết, một dấu bàn tay nhanh như tia chớp đập về phía lồng ngực Đỗ Thiếu Phủ, hắn suy đoán với khoảng cách gần như thế, tiểu tử kia căn bản muốn trốn cũng trốn không thoát.

Chẳng qua trong lúc này đại hán trung niên không nghĩ tới chính là, Đỗ Thiếu Phủ căn bản không có ý tứ né tránh, tùy ý để một chưởng kia của hắn rơi xuống lồng ngực.

- Ầm!

Chưởng ấn rơi xuống, đại hán áo đen cảm giác bàn tay của mình giống như rơi xuống tảng đá cứng rắn nhất, một luồng lực phản chấn đáng sợ mãnh liệt bắn ra, khiến cho tay hắn đau nhức.

- Kinh Đào Hãi Lãng chưởng!

Trong nháy mắt, Kinh Đào Hãi Lãng chưởng của Đỗ Thiếu Phủ thẳng tắp đánh ra, giống như đòn sát thủ, chợt bạo động, gần trong gang tấc rơi xuống lồng ngực Hắc y nhân , phá hủy phòng ngự, kèm theo sức lực kinh khủng cuộn sóng mãnh liệt đổ xuống.

- Phụt!

Thân thể hắc y trung niên nhất thời bị đánh bay, lực phòng ngự của hắn căn bản không cách nào chống đỡ, đến giờ phút này hắn mới biết được thiếu niên kia dựa vào lực phòng ngự kinh khủng, căn bản cũng không quan tâm đến một chưởng của hắn, máu tươi trong miệng dâng lên, thân thể cũng thẳng tắp rơi xuống tảng đá cách đó mười mấy thước.

Thật ra Đỗ Thiếu Phủ cũng không phải không để ý đến công kích của tầng thứ Mạch Động cảnh viên mãn, Đỗ Thiếu Phủ không có đại ý như thế, chẳng qua hiện tại trong hoàn cảnh cần tốc chiến tốc thắng, lấy tốc độ nhanh nhất đánh bại đối thủ mà thoát thân.

Nếu dây dưa, đợi những người khác của Hắc Sát môn ở gần đó chạy tới, hậu quả sẽ càng thêm nghiêm trọng.

- Ầm!

Thân thể trung niên áo đen đụng vào nham thạch sau lưng bị đánh thành đá vụn, khóe miệng máu tươi chảy ra, nhưng cũng không mất mạng, hắn dù sao cũng là tầng thứ tu vi Mạch Động cảnh viên mãn, nhưng giờ phút này trong con mắt nhìn Đỗ Thiếu Phủ tràn đầy kinh hãi và khiếp sợ.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.