Vũ Thần Thiên Hạ

Chương 286: Chương 286: Đêm vây giết. (2)




Đột nhiên, Vương Lân Yêu Hổ thấp giọng gầm thét, thân thể thu nhỏ lại nhất thời đứng lên, mắt hổ nhìn chăm chú về phía trước.

- Có người đuổi theo.

Đỗ Thiếu Phủ nhất thời đứng dậy, nói với Âu Dương Sảng:

- Chú ý Tinh Ngữ, còn lại giao cho ta và tiểu Hổ.

- Xem có phải người của Hắc Sát môn hay không.

Âu Dương Sảng gật đầu, lúc này không còn tâm trí đấu võ mồm với Đỗ Thiếu Phủ.

- Tiểu Thanh Thanh không sợ, có Thiếu Phủ ca ca ở đây, sẽ không có người xấu ức hiếp ngươi.

Đái Tinh Ngữ nói với con chim nhỏ màu xanh trong lòng bàn tay, nhưng con mắt trong suốt lúc này lại cực kỳ khẩn trương.

- Vù vù. . .

Trong nháy mắt, xung quanh thung lũng xuất hiện mười mấy đạo thân ảnh.

Người tới đều mặc áo đen, ở trong bóng đêm tựa như u linh, nếu không phải một luồng sát khí hắc ám lan tràn, căn bản khó có thể phát hiện tồn tại của những người này.

- Là người của Hắc Sát môn, bọn họ đuổi tới rồi.

Nhìn mười mấy đạo thân ảnh như ẩn như hiện dưới bóng đêm, cảm giác được mười mấy luồng khí tức ba động, thần sắc Âu Dương Sảng nhất thời ngưng trọng, không nghĩ tới chạy xa như vậy, đám người của Hắc Sát môn lại đuổi theo rất nhanh.

- Có người tu vi Mạch Tiên cảnh.

Ánh mắt Đỗ Thiếu Phủ ba động, cảm giác chung quanh mười mấy đạo khí tức ba động, rõ ràng là có người tu vi Mạch Tiên cảnh ở trong đó.

- Bảo vật ở trong tay tiểu cô nương kia.

Đêm tối lờ mờ, một hắc y nhân đảo mắt qua liệt cốc, lập tức nhìn thấy con chim nhỏ màu xanh trong tay Đái Tinh Ngữ, nói với một đầu lĩnh đại hán:

- Nhất định là những người này giết đệ tử Hắc Sát môn chúng ta.

- Ô ô!

Bỗng dưng, có tiếng còi ô ô bén nhọn từ trong rừng rậm hắc ám truyền ra.

- Không ngờ là mấy tên tiểu quỷ, giao con chim màu xanh kia ra đây, sau đó thúc thủ chịu trói.

Đại hán đầu lĩnh vung tay lên, mười mấy đạo thân ảnh nhất thời nhảy vào bên trong liệt cốc, từng ánh mắt khóa trên người Đỗ Thiếu Phủ, Âu Dương Sảng và Đái Tinh Ngữ.

- Bọn họ đã báo cho những người khác, tốc chiến tốc thắng, tiểu hổ, động thủ!

Đỗ Thiếu Phủ nhìn Âu Dương Sảng, bốn mắt nhìn nhau, hai người cũng hiểu, nếu bị càng nhiều đệ tử Hắc Sát môn vây khốn, tình huống sẽ ngày càng hỏng bét. Bên trong Hắc Ám sâm lâm, hết thảy quy tắc đều dựa vào thực lực quyết định, căn bản không cần nói đạo lý gì cả.

- Xùy!-

Theo thoại âm rơi xuống, Đỗ Thiếu Phủ động thủ, một luồng vòng sáng màu vàng nhạt nhất thời bao phủ quanh thân, giống như quang cầu màu vàng nhạt, tia sáng lan tràn mở ra, lòng bàn chân đập mạnh xuống mặt đất nham thạch, mang theo một luồng lực đạo đáng sợ, trực tiếp đánh về phía một Hắc y nhân khí tức ở tầng thứ Mạch Động Huyền Diệu cảnh cách đó không xa.

- Ông!

Bảo kiếm trong tay Âu Dương Sảng ra khỏi vỏ, kiếm kêu phong lôi, kiếm quang lướt động, nhanh như tia chớp lập tức triển khai thế công.

- Dám động thủ, muốn chết!

Đại hán đầu lĩnh âm trầm quát lên, chẳng qua tiếng nói còn chưa dứt, chính là lập tức biến sắc, tựa hồ cảm thấy phía sau có cái gì, nhất thời xoay người, chỉ thấy một con cự hổ mãnh liệt đánh tới, mắt nhìn chằm chằm, phù văn lướt động, uy thế kinh người.

- Yêu thú Mạch Tiên cảnh!

Đại hán đầu lĩnh sắc mặt đại biến, trong phút chốc thủ ấn ngưng kết, huyền khí xông ra, phóng ra quang mang phù văn rực rỡ bao vây quanh người, song chưởng đánh ra, chưởng ấn nhất thời ngăn cản về hướng Vương Lân Yêu Hổ đang lao tới.

-Xoẹt!

Trong nháy mắt, thân ảnh Đỗ Thiếu Phủ xuất hiện trước người mục tiêu, Hắc y nhân kia trong lúc hoảng sợ đánh ra một đạo dấu quyền đón chào, ánh mắt Đỗ Thiếu Phủ không thay đổi, quả đấm ném ra, nhất thời đập vào nắm tay Hắc y nhân.

- Ầm!

Hai bàn tay đụng nhau cực kỳ kịch liệt, quả đấm của Đỗ Thiếu Phủ quá kinh khủng, không gì ngăn nổi, phá hủy hết thảy, thế như chẻ tre, trực tiếp phá hủy quả đấm của Hắc y nhân gãy lìa, sau đó mạnh mẽ đánh bay thân thể.

- Bang bang!

Ngay sau đó, Đỗ Thiếu Phủ một lần nữa lao ra, trong nháy mắt xuất hiện trước mặt hai Hắc y nhân, hai đấm như song long xuất hải, trực tiếp phá hủy huyền khí phòng ngự màu đen ngưng tụ quanh người hai Hắc y nhân, sau đó đập nát lồng ngực.

- Ùng ùng!

Đỗ Thiếu Phủ hung mãnh xuất thủ, tốc chiến tốc thắng, giống như hình người yêu thú, không thể phá vỡ.

- A! . . .

Trong chớp mắt, từng đạo thân ảnh áo đen chính là như từng phiến đá bị mạnh mẽ quăng đi, từng tiếng kêu thảm thiết không ngừng truyền ra.

Bên trong lòng bàn tay Đái Tinh Ngữ, thân thể nhỏ bé của chim nhỏ màu xanh đứng trong lòng bàn tay Đái Tinh Ngữ, đôi mắt đen lúng liếng chăm chú nhìn Đỗ Thiếu Phủ xuất thủ, ánh mắt nghi ngờ tò mò lại có phần kiêng kỵ sợ hãi.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.