Vũ Thần Thiên Hạ

Chương 301: Chương 301: Lăng Ba Tiêu Diêu Bộ (1)




- Không nghĩ tới ngươi có thể nhân cơ hội đột phá, bất quá công pháp ngươi tu luyện tựa hồ rất đặc biệt, giống như có khí tức Yêu thú.

Thanh âm trong vắt vang lên, ánh mắt cũng hơi nghi hoặc nhìn Đỗ Thiếu Phủ.

- Ngươi đã trở lại sao?

Đỗ Thiếu Phủ đứng dậy, ánh mắt nhìn thiếu nữ không biết khi nào đã trở lại kia, dáng người cao gầy, dung nhan tuyệt mỹ, cả người lộ ra linh khí nhàn nhạt, làm cho người ta có một loại cảm giác yên tĩnh, làm cho người ta không thể không nghĩ đến hai chữ tinh linh, thiếu nữ này chính là một tinh linh.

- Ân, xem ra ngươi đã không có việc gì.

Thiếu nữ nhìn Đỗ Thiếu Phủ, trong mắt có chút kinh ngạc, dưới y phục lục sắc, buộc vòng quanh một đường cong mạn diệu làm người ta nhìn muốn hít thở không thông, nhìn Đỗ Thiếu Phủ đánh giá nói:

- Ngươi thật sự là quái vật, thương thế như vậy, không chỉ hoàn toàn khôi phục, còn có thể đột phá, thật sự là bất khả tư nghị, sợ là ta không tận mắt nhìn thấy cũng sẽ không tin tưởng.

Đỗ Thiếu Phủ khẽ cười cười, sau đó nói:

- Đúng rồi, sư phụ ngươi đâu?

Đỗ Thiếu Phủ còn nhớ sư phụ của thiếu nữ tinh linh là một cường giả khủng bố, thực lực mạnh mẽ đáng sợ.

Thiếu nữ hơi ngẩng đầu, hai tròng mắt như nước, nhìn như làm người ta thân thiết, bất quá lại ẩn ẩn có cảm giác cự nhân ngoài ngàn dặm, hàm răng khẽ mở, câu môi nói:

- Sư phụ ta không có ở chỗ này, ta vào trong Hắc Ám sâm lâm tôi luyện một đoạn thời gian, sư phụ nói ta nên tôi luyện nhiều một chút, về sau tu luyện mới có lợi.

- Cảm ơn ngươi đã cứu ta.

Đỗ Thiếu Phủ nhìn thiếu nữ trước mắt, thanh lệ thoát tục, loại khí chất này, làm người ta không thể chạm đến, là thoát tục tuyệt trần như vậy.

- Nói không cần cảm tạ, ngươi cũng đã cứu ta.

Thiếu nữ nhìn Đỗ Thiếu Phủ, sau đó hỏi:

- Kế tiếp ngươi có tính toán gì không?

- Ta sao?

Ánh mắt của Đỗ Thiếu Phủ giật giật, sau đó sờ sờ hắc ban ấn ký trên cổ nói:

- Ta tìm xem biện pháp, nhìn xem có thể giải trừ Hắc Sát Truy Hồn Ấn hay không, sau đó sẽ đi Thiên Vũ Học Viện.

- Thiên Vũ Học Viện sao, ta nghe sư phụ nói qua, hẳn là cách Hắc Ám sâm lâm không xa, sư phụ nói trước kia Thiên Vũ Học Viện rất cường đại, nhưng hiện tại Thiên Vũ Học Viện không có như trước kia.

Thiếu nữ nói, sau đó ánh mắt lẳng lặng nhìn Đỗ Thiếu Phủ, ánh mắt như nước bình tĩnh nói:

- Ngươi đã không có việc gì, ta cũng nên đi a.

- Ngươi không phải muốn ở trong Hắc Ám sâm lâm tôi luyện sao?

Đỗ Thiếu Phủ nghe vậy, không biết vì sao, nghe thiếu nữ nói muốn rời khỏi, tâm đột nhiên có chút thất vọng.

Thiếu nữ nghe vậy, mỉm cười, nụ cười này làm chung quanh ảm đạm thất sắc, như toàn bộ không gian chỉ có nàng tồn tại, nói với Đỗ Thiếu Phủ:

- Ta đúng là phải tôi luyện, sư phụ cũng không để ta nhàn hạ a.

- Bằng không chúng ta đi cùng nhau được không? Ta muốn đi Thiên Vũ Học Viện, cũng phải đi ngang qua qua Hắc Ám sâm lâm.

Đỗ Thiếu Phủ nhìn thiếu nữ nói, ánh mắt có chút chờ mong.

Thiếu nữ do dự một chút, sau đó hơi gật đầu nói:

- Ta cũng phải rời Hắc Ám sâm lâm, bất quá ở trong Hắc Ám sâm lâm còn có một chút thời gian, có thể ở cùng với ngươi.

- Vậy tốt quá.

Đỗ Thiếu Phủ mỉm cười, tâm tình có vẻ cực kì cao hứng, nhìn thiếu nữ tinh linh trước mắt nói:

- Ta gọi Đỗ Thiếu Phủ, ngươi tên là gì?

- Đông Ly Thanh Thanh.

Thiếu nữ nói nhỏ:

- Quên nói cho ngươi, ta phát hiện ở phụ cận có không ít người Hắc Sát Môn, tu vi thực lực cũng không tệ, hẳn là đều tới tìm ngươi, ngươi làm sao lại đắc tội bọn họ?

- Hắc Sát Môn!

Nghe vậy, khuôn mặt của Đỗ Thiếu Phủ nhất thời lạnh xuống, hai tay siết chặt, hơi ngẩng đầu nhìn ngoài thạch động, xem ra Hắc Sát Môn thật muốn mình táng thân ở trong Hắc Ám sâm lâm a.

- Dù bọn họ không tìm ta, ta cũng sẽ không bỏ qua cho bọn họ.

Thanh âm của Đỗ Thiếu Phủ nghiêm nghị, ánh mắt lóe lên hàn ý, thấp giọng nói:

- Ta sẽ làm cho bọn họ hối hận.

- Bọn họ nhiều người, tu vi của ngươi cũng còn rất thấp, tuy ngươi như quái vật, bất quá sợ là còn không thể so sánh với Hắc Sát Môn.

Đông Ly Thanh Thanh nói với Đỗ Thiếu Phủ.

Đỗ Thiếu Phủ nắm chặt hai đấm nói:

- Một ngày nào đó ta sẽ làm được, khi đó là lúc bọn họ hối hận!

Đông Ly Thanh Thanh không có nói nữa, ánh mắt dời đi, bóng hình xinh đẹp đi ra ngoài động nói:

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.