Vũ Thần Thiên Hạ

Chương 145: Chương 145: Lôi Đình Yêu Sư. (1)




Ngạn Thanh Tùng xuyên qua đám người, thân ảnh lao thẳng tới Đỗ Chấn Vũ, nắm tay oanh ra, thù mới hận cũ thêm cùng một chỗ, hắn trực tiếp lựa chọn công kích Đỗ gia, so sánh với Diệp gia, giờ phút này hắn càng muốn trước đối phó Đỗ gia.

- Ngạn Thanh Tùng, ngươi còn chưa đủ tư cách!

Đỗ Chấn Vũ oanh ra một quyền, huyền khí cuồng bạo lan tràn, hai đấm nhất thời đụng chạm, không gian chấn động nhộn nhạo, mặt đất chung quanh bể thành bột mịn.

Trong thời gian ngắn, trước mặt Diệp Bảo Lâm cũng xuất hiện Bạch Kế Nho cùng Tần Tông Quỳnh, ba người không nói một lời, chỉ giao thủ cùng nhau.

- Không nghĩ tới chúng ta sẽ giao thủ ở dưới loại tình huống này.

Bạch Thải Y nhìn Diệp Tử Câm, trường kiếm ra khỏi vỏ, kiếm minh vang vọng.

- Ta cũng không ngờ!

Diệu Tử Câm tay cầm trường tiên, huyền khí quán chú, trường tiên lan tràn ra quang mang.

- Hưu hưu!

Bốn mắt nhìn nhau, sau đó hai bóng hình xinh đẹp đồng thời ra tay, trường tiên vũ động, kiếm khí tiêu bắn, cùng với phù văn tràn ngập.

- Oanh ầm ầm!

Thanh âm chém giết vang vọng Thạch Thành, năng lượng đối kháng như kinh lôi thổi quét trường không, giữa không trung gió nổi mây phun.

- Thời tiết Thạch Thành thay đổi.

- Không biết Diệp gia có thể kháng cự hay không!

...

Trong Thạch Thành, vô số ánh mắt ngưỡng vọng nhìn bầu trời, nơi đó có bốn người mạnh nhất đang kịch chiến, tiếng chém giết vang vọng trường không.

Mặc kệ kết quả cuối cùng như thế nào, tất cả mọi người biết, thời tiết Thạch Thành thay đổi, gần đây đè nén bắt đầu bùng nổ, sau hôm nay, Thạch Thành sẽ phát sinh biến hóa to lớn...



Cất bước đi qua cửa đá, dọc theo một thông đạo phong cách cổ xưa, Đỗ Thiếu Phủ đi tới một gian thạch thất, chung quanh đều là đá xanh rườm rà, không hề có vật bài trí.

Chẳng qua khi ánh mắt của Đỗ Thiếu Phủ nhìn vào trong, đồng tử không khỏi co rút nhanh.

Phía trước, Đỗ Thiếu Phủ thấy một hùng sư dài mấy thước, thể trạng hùng vĩ, nhưng làn da trên người lại có chút nhăn nheo, cho người cảm giác đã ở tuổi xế chiều.

Chẳng qua hai mắt của hùng sư rất sáng, Đỗ Thiếu Phủ cảm giác năng lượng cùng uy áp cường đại, làm người ta nhìn lên tự dưng sẽ bất an tim đập nhanh, tóc gáy dựng thẳng.

Nhưng loại cảm giác bất an cùng tim đập nhanh này lại nhanh chóng biến mất, huyết dịch kim sắc chảy xuôi ở trong cơ thể, tựa hồ lan tràn ra khí tức chí tôn, chống đỡ uy áp đến từ trên người hùng sư.

Nếu không phải Đỗ Thiếu Phủ tận lực áp chế, khí tức đến từ huyết mạch sẽ bá đạo áp chế lại đối phương.

- Lôi Đình Yêu Sư!

Đỗ Thiếu Phủ khiếp sợ, dựa vào tri giác cùng khí tức, hùng sư trước mắt kia, tuyệt đối là Lôi Đình Yêu Sư thủ hộ Thạch Thành mà Đại bá nói, vị Yêu Vương cực kỳ cường đại kia.

- Nhân loại thật kì quái, có khí tức Kim Sí Đại Bằng Điểu, thật đúng là may mắn a, bất quá nếu bộ tộc Kim Sí Đại Bằng Điểu biết có Nhân loại tu luyện công pháp của bọn họ, trên trời xuống đất cũng muốn đuổi giết ngươi a.

Hùng sư phủ phục ở trên đất, ánh mắt bình tĩnh, miệng phun thanh âm già nua, lộ ra tang thương, giống như một lão nhân tuổi xế chiều.

Yêu thú đến Thú Hậu cảnh, đều có thể miệng phun tiếng người, đồn đãi Lôi Đình Yêu Sư của Diệp gia sớm đã đến Thú Hậu cảnh, bởi vậy nghe hùng sư miệng phun tiếng người, Đỗ Thiếu Phủ cũng không kỳ quái, chỉ có chút hiếu kỳ mà thôi, loại hiếu kỳ này còn không đủ để biểu hiện ở trên thần sắc.

- Gặp qua Lôi Đình Yêu Sư tiền bối, đa tạ tiền bối tương trợ.

Uy áp trên người tiêu tán không còn, Đỗ Thiếu Phủ đi vào thạch thất, nhìn Lôi Đình Yêu Sư cung kính thi lễ.

- Nhấc tay mà thôi, không cần cảm ơn.

Lôi Đình Yêu Sư nhẹ nhàng nhìn Đỗ Thiếu Phủ, giống như một lão nhân tuổi xế chiều nhìn con cháu của mình, thanh âm hùng hồn lại tang thương nói:

- Ta rất ngạc nhiên, ngươi là làm sao có thể tu luyện công pháp của bộ tộc Kim Sí Đại Bằng Điểu?

- Ta cũng không biết, có thể là cơ duyên xảo hợp, kỳ thực đến hiện tại, chính ta cũng còn không rõ ràng, nguyên bản tưởng rằng mình sắp chết, thời điểm tỉnh lại mới phát hiện mình không chết, còn có thể tu luyện công pháp tu luyện của Kim Sí Đại Bằng Điểu.

Đỗ Thiếu Phủ đối với Lôi Đình Yêu Sư không có quá nhiều giấu diếm, bất quá cũng không có hoàn toàn nói thật.

- Đúng vậy, này vốn là chuyện tình bất khả tư nghị.

Lôi Đình Yêu Sư tựa hồ nhớ tới cái gì, tạm dừng một lát, ánh mắt lại nhìn Đỗ Thiếu Phủ nói:

- Tiểu tử, ngươi không sợ ta sao?

Đỗ Thiếu Phủ mỉm cười nói:

- Vì sao phải sợ, bất quá lần đầu tiên nhìn thấy cường giả như ngài, có chút khẩn trương.

- Tiểu tử ngươi có chút đặc biệt, so với Câm nha đầu thì dễ chung đụng hơn nhiều, nha đầu kia rất có nề nếp.

Lôi Đình Yêu Sư giống như một lão nhân gia, ánh mắt lộ ra mỉm cười, sau đó tiếp tục nhìn Đỗ Thiếu Phủ nói:

- Ngươi nghe nói qua ta sao?

- Nghe nói qua.

Đỗ Thiếu Phủ gật đầu:

- Ta nghe Đại bá nói qua, Lôi Đình Yêu Sư tiền bối luôn ở Thạch Thành, những năm gần đây, Yêu Vương trong Man Thú sơn mạch không dám đặt chân Thạch Thành, thế lực ở ngoài muốn nhúng chàm Thạch Thành cũng không dám nhúc nhích, hết thảy đều nhờ Lôi Đình Yêu Sư tiền bối bảo hộ.

Lôi Đình Yêu Sư nhìn Đỗ Thiếu Phủ, thật lâu sau mới nói.

- Nhân loại nhớ tình cũ giống như Đại bá ngươi cũng không nhiều.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.