Vũ Thần Thiên Hạ

Chương 294: Chương 294: Mạch hồn chi chiến (2)




- Ông!

Thủ ấn bắn ra, phù văn kích phá trường không, phạm âm vang vọng, chỉ nháy mắt, liền hung hăng va chạm với thủ ấn của trung niên hắc y.

- Xuy!

Va chạm không có thanh âm như kinh lôi, chỉ có năng lượng khủng bố thổi quét, ở trung tâm gió lốc xuất hiện vùng chân không.

Mắt thường có thể thấy được, thủ ấn của trung niên hắc y chỉ giằng co được một tức, liền bị thủ ấn của Đỗ Thiếu Phủ phá hủy, hết thảy đều cực kì nhanh, giống như chỉ là một cái nháy mắt.

Ánh mắt của trung niên hắc y cực kỳ kinh hãi, sau khi thủ ấn của thiếu niên áo tím kia phá hủy thủ ấn của hắn, lại không có tiêu tán, trong phút chốc xuất hiện ở trước ngực hắn.

- Đây là vũ kỹ gì!

Trung niên hắc y kinh hoảng, huyền khí khởi động, mũi chân cấp tốc điểm mặt đất, thân hình vội vàng lui về phía sau, muốn tránh né thủ ấn khủng bố kia.

- Hưu!

Chỉ là thủ ấn kia sớm đã đến trước mặt, cuối cùng phá hủy huyền khí thủ hộ, xuyên thủng bả vai, một lỗ máu xuất hiện.

- Xuy!

Thân thể của trung niên hắc y lay động kịch liệt, máu tươi kích bắn, miệng không ngừng kêu rên, sắc mặt âm hàn nhất thời tái nhợt.

Thân hình của Đỗ Thiếu Phủ lảo đảo lay động, khóe miệng lại tràn ra máu tươi, sắc mặt trắng bệch, sau khi liều mạng thúc dục một thức thần bí, lúc này thật sự là tiêu hao hầu như không còn, khó có lực tái chiến, tu luyện giả Mạch Linh Sơ Đăng cảnh đỉnh phong kia, thực lực cũng không phải bình thường.

- Thiếu Phủ ca ca, ngươi không sao chứ.

Đái Tinh Ngữ nhìn Đỗ Thiếu Phủ miệng đầy máu tươi, khẩn trương lo lắng đến lê hoa đái vũ, muốn lao về phía Đỗ Thiếu Phủ, nhưng bị Âu Dương Sảng kéo lại, ánh mắt đen lúng liếng của thanh điểu cũng nhìn chằm chằm Đỗ Thiếu Phủ.

- Tiểu tạp chủng, ta sẽ không bỏ qua cho ngươi!

Trung niên hắc y nổi giận, đánh chết hắn cũng không ngờ mình sẽ chịu thiệt, huyền khí cùng với phù văn lan tràn, khơi thông võ mạch, trong phút chốc ngưng tụ ra một hư ảnh yêu hùng màu đen.

- Rống!

Hư ảnh yêu hùng rít gào vang vọng trường không, cực kỳ cuồng bạo, khí thế khủng bố, tựa như vật còn sống, đến Mạch Linh Cảnh, cùng Mạch Động cảnh thúc dục Mạch Hồn có bất đồng rất lớn, mà này cũng là khác biệt giữa Mạch Linh Cảnh cùng Mạch Động cảnh.

- Mạch Hồn thông linh, hắn còn có thể chống lại được sao.

Bàn tay của Âu Dương Sảng bị mồ hôi làm ướt đẫm, giờ phút này trung niên hắc y kia thúc dục Mạch Hồn đã đến trình độ thông linh, hơn xa Mạch Động cảnh có khả năng so sánh. Mạch Động cảnh Viên Mãn như nàng cũng không thể làm được, Mạch Hồn thông linh, tương đương với Mạch Hồn có linh trí chân chính, uy lực lớn hơn rất nhiều.

- Thúc dục Mạch Hồn sao.

Đỗ Thiếu Phủ nhìn trung niên hắc y thúc dục Mạch Hồn yêu hùng, tay áo lau vết máu ở khóe miệng, thủ ấn cũng nhanh chóng ngưng tụ.

- Tiểu tạp chủng, đi chết đi!

Trung niên hắc y hét lớn một tiếng, bước chân lao về phía Đỗ Thiếu Phủ, hư ảnh yêu hùng cũng lao thẳng tới Đỗ Thiếu Phủ.

Khí thế cực kỳ khủng bố, yêu hùng như núi vọt tới, làm cho toàn bộ mặt đất lay động.

- Này sẽ không phải là Mạch Hồn của tiểu hỗn đản kia chứ, làm sao có thể là...

Bỗng dưng, ánh mắt của Âu Dương Sảng hiện ra vẻ khiếp sợ, chỉ thấy quanh người Đỗ Thiếu Phủ có phù văn kích động, sau lưng là một hư ảnh Ngũ Chỉ Sơn.

Hư ảnh Ngũ Chỉ Sơn diễn sinh ở sau lưng Đỗ Thiếu Phủ, giống như được giao cho sinh mệnh, linh khí trong phút chốc lan tràn, khơi thông năng lượng thiên địa, uy lực khủng bố lan tràn, làm cho nàng ở rất xa nhìn cũng hô hấp khó khăn, thân hình không tự chủ được kịch chiến.

- Đi!

Ngay thời điểm yêu hùng muốn xuất hiện ở trước người Đỗ Thiếu Phủ, Đỗ Thiếu Phủ hét lớn một tiếng, hư ảnh Ngũ Chỉ Sơn giống như thực chất đập tới.

- Oanh ầm ầm!

Ngũ Chỉ Sơn từ trên trời giáng xuống, uy áp cuồn cuộn, khí quán cầu vồng, ánh sáng nổ tung, cùng với tiếng âm bạo vang triệt trường không.

- Rống!

Yêu hùng ngẩng đầu rít gào, thời điểm Ngũ Chỉ Sơn buông xuống, tựa hồ cảm giác được sợ hãi khôn cùng, ánh mắt hiện ra ý kinh hoảng run rẩy, thân thể không dám động một chút.

- Oanh!

Ngũ Chỉ Sơn hạ xuống, giống như một ngọn núi nhỏ chân chính, phù văn tận trời, ẩn ẩn có Lôi Đình vang vọng, cuối cùng đập yêu hùng thành mảnh nhỏ.

Ngũ Chỉ Sơn không ai có thể địch nổi, uy áp mênh mông, nghiền ép vạn vật, như có thể trấn áp chúng sinh!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.