Vũ Thần Thiên Hạ

Chương 270: Chương 270: Mạch hồn thần bí (2)




Tốc độ của chưởng ấn nhanh như sấm đánh, kình phong kinh khủng chấn động, kình phong kia như không tiết ra ngoài, giống như vòng tròn bao vây Đỗ Thiếu Phủ.

Cảm nhận được kình phong khủng bố, khuôn mặt của Đỗ Thiếu Phủ ngưng trọng, thực lực của đối phương sâu không lường được, cực kỳ cường hãn, tốc độ còn nhanh, mình không có lựa chọn nào khác, thủ ấn biến ảo, quanh thân có quang mang kim sắc dâng trào, trên làn da ẩn ẩn còn có phù văn lóe ra, trong phút chốc, một tay hung hăng đánh ra.

- Phù Diêu Chấn Thiên Sí!

Đỗ Thiếu Phủ hét lớn một tiếng, bàn tay mở ra, tựa như quạt hương bồ, nơi đi qua, phù văn lóe ra ngưng tụ, giống như chung quanh thủ chưởng ngưng tụ hình thành một vết nứt không gian.

Không gian chung quanh bàn tay, phù văn màu vàng lít nha lít nhít, tầng tầng lớp lớp, giống như kim dực của Kim Sí Đại Bằng Điểu, một cổ khí tức bá đạo hung hãn đột nhiên từ trên người Đỗ Thiếu Phủ lan tràn thổi quét, không gian run run, sau đó chiêu thức ấy hung hăng vỗ vào chưởng ấn của đối phương.

Một kích này, đúng là một loại thủ đoạn của Kim Sí Đại Bằng Điểu. Lúc ở Tiên Thiên cảnh, Đỗ Thiếu Phủ còn không thể thúc dục, đến Mạch Động cảnh mới có thể thi triển. Mặt khác còn có vô số thủ đoạn đều phải đến Mạch Động cảnh mới có thể thi triển, nhưng tối hôm qua Đỗ Thiếu Phủ chỉ hơi chút nghiên cứu lĩnh ngộ Phù Diêu Chấn Thiên Sí này.

- Phanh!

Thanh âm trầm đục lại truyền ra lần nữa, kình phong khủng bố, chưởng ấn của Đỗ Thiếu Phủ cùng chưởng ấn của người kia giằng co, tùy theo bị lực lượng tăng cường của đối phương đánh xơ xác.

- Đặng đặng!

Thân hình của Đỗ Thiếu Phủ bị lực lượng hùng hồn đẩy lui, ước chừng lui hơn mười bước, lúc này mới hoàn toàn hóa giải hết, nơi bước chân đi qua, mặt đất hóa thành bột mịn.

- Người này thật mạnh!

Đỗ Thiếu Phủ ngẩng đầu, ánh mắt rốt cục thấy rõ ràng bộ dáng của đối phương, là một trung niên cực kì tuấn lãng, ánh mắt trong suốt tựa như sương mai, tinh quang lóe ra, đặc biệt trên người như ẩn như hiện lan tỏa ra khí tức, lúc này để Đỗ Thiếu Phủ cảm giác, như đối mặt Lôi Đình Yêu Sư cùng hai trung niên lúc trước ở Thạch Thành.

- Đây là võ kỹ gì, sao lại bá đạo hung hãn như thế!

Trung niên thì thào hỏi, lúc này ánh mắt cũng kinh ngạc nhìn Đỗ Thiếu Phủ, sau đó cười nói:

- Tiểu tử, dùng thực lực mạnh nhất của ngươi công kích ta, để ta nhìn xem con trai của Đỗ Đình Hiên đến cùng như thế nào, có làm hắn mất mặt hay không.

Đỗ Thiếu Phủ nghe vậy, ánh mắt sáng ngời, mắt nhìn trung niên tuấn lãng kia, sau đó hai tròng mắt khép hờ, ngưng kết thủ ấn, huyền khí chấn động, cả người giống như có phù văn muốn dâng lên, khí tức cực kỳ bá đạo.

- Di!

Trung niên thấy thế, ánh mắt lại hiện ra nghi hoặc, sau đó tựa hồ cảm giác được cái gì, không khỏi cực kỳ kinh ngạc.

Ngắn ngủn một lát, theo thủ ấn ngưng kết, khí tức lan tràn, hai mắt của Đỗ Thiếu Phủ mở ra, trong mắt có tia chớp lấp lóe, trường bào màu tím phần phật chấn động, lấy hắn làm trung tâm, từng vết nứt từ mặt đất dưới chân không ngừng sụp đổ lan tràn, miệng hét lớn một tiếng...

- Ngao!

Tiếng quát giống như rồng ngâm, giờ khắc này, chung quanh quảng trường nổ vang, không gian kịch chiến, khí thế vô cùng bễ nghễ, uy áp cái thế.....

- Oanh!

Khí thế bá đạo kích động, quanh người Đỗ Thiếu Phủ nở rộ phù văn, tia chớp biến ảo thành vô số chưởng ấn, cuối cùng ngưng tụ thành một, mang theo tiếng sấm truyền ra, thân ảnh lao thẳng tới trung niên tuấn lãng, chưởng ấn nháy mắt xuất hiện ở trước người.

Trung niên tuấn lãnh kinh ngạc, phất tay áo, một đạo chưởng ấn nghênh đón, cùng Đỗ Thiếu Phủ oanh kích lại với nhau.

Hai chưởng đối kháng, tựa như kinh lôi vang triệt không gian, sóng năng lượng mãnh liệt khuếch tán, toàn bộ không gian như hóa thành mảnh vỡ.

- Oanh ầm ầm!

Không gian run run, năng lượng khủng bố thổi quét ra xa, cuối cùng mới dần dần biến mất.

- Đặng đặng!

Đỗ Thiếu Phủ lảo đảo, lúc này đây liên tiếp lui ra phía sau ba bước, nhưng mỗi lui một bước, dưới chân run lên, lúc ổn định thân hình, sắc mặt cũng đã tái nhợt.

- Mạch Động Sơ Đăng cảnh, thật sự chỉ là Mạch Động Sơ Đăng cảnh sao, còn có lực phòng ngự này, quả thực như Yêu Vương a, thật bất khả tư nghị!

Thân hình của trung niên tuấn lãnh vẫn không nhúc nhích, nhưng thần sắc cực kỳ khiếp sợ, mắt kinh ngạc sắc, như gặp gỡ việc gì khó hiểu nhất, tu vi của tiểu tử này chỉ là Mạch Động Sơ Đăng cảnh, nhưng bày ra thực lực, tuyệt đối có thể chống lại Mạch Linh Sơ Đăng cảnh.

Còn có lực phòng ngự kia, cũng để hắn kinh thán. Hắn ra tay có mấy phần thực lực, mình tự nhiên rõ ràng, nên rất rõ ràng lực phòng ngự của tiểu tử kia khủng bố ra sao, nếu vừa rồi tu luyện giả đồng cấp thừa nhận lực lượng của mình, sợ là hậu quả đã thiết tưởng không chịu nổi.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.