- Hài tử ngốc, có gì cứ nói đi, đây là nhà của mình, không cần câu nệ.
Nguyên San San nói, ánh mắt tràn đầy yêu thương.
- San di, cha ta bảo ta tới, là muốn ta nói cho Lăng bá bá sự tình ở Lưu Vân quận...
- Việc này ta đã biết, sự tình cỏn con mà thôi, không phải cha ngươi diệt một ít gia hỏa không có mắt ở Lưu Vân quận sao, yên tâm đi, không có vấn đề gì, về sau Thạch Thành sẽ không còn phiền toái gì, San di sẽ an bài.
Nguyên San San lại đánh gãy Đỗ Thiếu Phủ nói.
Đỗ Thiếu Phủ nghe vậy, liền yên tâm không ít, ít nhất đã không cần lo lắng an toàn của Thạch Thành.
..........
Trong Lan Lăng phủ thành, hộ vệ thay ca, sau khi Hoàng Tam thay ca, trở lại nơi ở của hộ vệ, còn tâm sinh hờn dỗi, hôm nay thật vất vả có cơ hội biểu hiện, nhưng cơ hội này dĩ nhiên bị không công bỏ lỡ, ngược lại còn bị tiểu quản gia kia dội nước bẩn.
- Đáng giận, đáng giận a!
Hoàng Tam càng nghĩ càng giận, hung hăng vỗ đùi mình.
- Hoàng Tam...
Đúng lúc này, một thanh âm trong vắt truyền đến, sau đó một nha hoàn thanh tú đi đến.
- Thu tổng quản, sao ngươi lại tới đây?
Hoàng Tam nhất thời đứng dậy hành lễ, nha hoàn thanh tú này hắn nhận thức, tâm phúc bên người phu nhân, hậu viện tổng quản, ở toàn bộ Lan Lăng phủ có địa vị cực cao.
Nghe nói Thu tổng quản này còn là một cường giả, hộ vệ bình thường căn bản không phải đối thủ của nàng, không ít cường giả trong quân đối với nàng cũng tất cung tất kính.
Thu tổng quản liếc nhìn Hoàng Tam một cái, sau đó nói:
- Thiếu Phủ thiếu gia muốn đi ra ngoài, điểm tên ngươi đi cùng, ta tìm cho ngươi vài hộ vệ thực lực cao, hảo hảo bảo hộ Thiếu Phủ thiếu gia, nếu có sự tình gì, ngươi tự biết hậu quả!
- Điểm tên ta...
Hoàng Tam sửng sốt, sau đó liền kích động, nếu làm tốt chuyện này, như vậy về sau hắn tấn chức tuyệt đối là không thành vấn đề, xem ra Thiếu Phủ thiếu gia kia không phải thân thích bình thường của phủ chủ a.
Lúc này, Hoàng Tam cảm thấy mình có dấu hiệu muốn phát, có lẽ mình có thể từ chuyện này bắt đầu, không cần bao lâu, hắn sẽ thăng chức tăng lương, lên làm đội trưởng, sau đó đại đội trưởng, lại cưới một nha hoàn ở bên người phu nhân, ở trong Lan Lăng phủ đi lên đỉnh phong, ngẫm lại cũng có chút kích động a.
Nghĩ vậy, Hoàng Tam hiếu kỳ nhìn Thu tổng quản hỏi:
- Thu tổng quản, Thiếu Phủ thiếu gia kia đến cùng có lai lịch gì a?
- Ngươi nhớ kỹ Thiếu Phủ thiếu gia là chủ nhân của ngươi là được, hỏi nhiều như vậy làm gì.
Thu tổng quản nói xong liền xoay người rời đi, nàng cũng muốn biết Thiếu Phủ thiếu gia kia là lai lịch đâu gì a, hiện tại toàn bộ người trong Lan Lăng phủ đều đoán, nhưng không có bất luận kẻ nào biết.
........
Thời điểm Đỗ Thiếu Phủ từ trong Lan Lăng phủ đi ra, đã sắp hoàng hôn, bị San di lôi kéo hỏi đông hỏi tây, hỏi chuyện tình của hắn từ nhỏ đến lớn, hỏi tình hình của lão cha tửu quỷ mấy năm gần đây.
Nghe lão cha tửu quỷ mười mấy năm qua luôn luôn uống rượu, mà mình kém chút không thể tu luyện thành phế nhân, Đỗ Thiếu Phủ lại thấy được ánh mắt của San di ươn ướt.
Cuối cùng nếu không phải Đỗ Thiếu Phủ nói còn có một số việc muốn làm, căn bản là không ra Lan Lăng phủ được, bất quá San di yêu cầu hắn đáp ứng điều kiện, là mang vài người đi theo, miễn cho hắn mới đến Lan Lăng phủ thành, sẽ không quen thuộc.
Vì thế Đỗ Thiếu Phủ liền nhớ tới Hoàng Tam, dù sao cùng Hoàng Tam cũng quen thuộc một ít, theo bên người sẽ không thấy lạ.
Chỉ là để Đỗ Thiếu Phủ không ngờ là, trừ Hoàng Tam, San di còn an bài cho hắn bốn Mạch Động Sơ Đăng cảnh, còn có một Mạch Động Viên Mãn cảnh theo bên người.
Tổng cộng bảy người, cưỡi Hắc Lân Yêu Mã đại biểu cho Lan Lăng phủ, Đỗ Thiếu Phủ đi về tiểu viện cũ, tâm luôn có chút lo lắng Đái Tinh Ngữ cùng Mộ Dung U Nhược có thể gặp chuyện không may hay không.
Chỉ là chờ Đỗ Thiếu Phủ về tới nhà cũ, chỉ có Đái Tinh Ngữ cùng Vương Lân Yêu Hổ.
Vương Lân Yêu Hổ không biết bị ngược đãi gì, nhìn thấy Đỗ Thiếu Phủ trở về, liền ủy khuất cùng cầu cứu.
- Thiếu Phủ ca ca, bọn họ là ai?
Nhìn thấy Hắc Lân Yêu Mã ở ngoài cửa, còn có khí tức sắc bén trên thân mấy người kia, Đái Tinh Ngữ bản năng có chút sợ hãi.
- Là bằng hữu của ta, không cần sợ hãi.
Ánh mắt của Đỗ Thiếu Phủ đảo qua trạch viện hỏi:
- Tiểu di của ngươi đâu?
Đái Tinh Ngữ mới yên tâm, nói với Đỗ Thiếu Phủ:
- Thiếu Phủ ca ca, tiểu di ta vừa đi không lâu, nói chờ ngươi trở về, bảo ngươi đi Cố Hương một chuyến.
- Cố Hương...
Đỗ Thiếu Phủ đối với cái tên này tựa hồ có chút quen thuộc, giống như ở nơi nào nghe qua.