Vũ Thần Thiên Hạ

Chương 164: Chương 164: Quét sạch độc thương. (2)




- Diệp tiểu thư, ngươi phải buông ta ra, ta mới có thể trị liệu thương thế trên người Lôi Đình Yêu Sư tiền bối được a.

Đỗ Thiếu Phủ nhìn Diệp Tử Câm cười nói.

- Ta...

Lúc này Diệp Tử Câm mới phát hiện mình thất thố, mình dĩ nhiên gắt gao kéo cánh tay hắn, trừ phụ thân ra, nàng là lần đầu tiên thân mật với nam như khác thế, hai gò má phiếm hồng, nhưng tâm tư lại lập tức dừng ở trên người Lôi Tổ, ánh mắt khẩn cầu nhìn Đỗ Thiếu Phủ.

- Ta sẽ hết sức thử một lần.

Đỗ Thiếu Phủ nhìn đám người Diệp Tử Câm nói, sau đó nhìn Lôi Đình Yêu Sư nói:

- Tiền bối, để ta thử một lần đi.

- Được, ta cho ngươi thử một lần, nhìn xem ngươi có bản sự gì.

Lôi Đình Yêu Sư gật đầu, ánh mắt gợn sóng không sợ hãi.

Mấy trăm năm nay, không biết suy nghĩ bao nhiêu biện pháp cũng không hiệu quả, giờ phút này đối với Lôi Đình Yêu Sư mà nói, cũng chẳng qua là náo nhiệt lần cuối cùng, dù sao đại nạn cũng sắp buông xuống, miễn đi cô độc yên tĩnh.

- Thiếu Phủ, khi nào thì bắt đầu, cần chuẩn bị cái gì không, ta lập tức đi chuẩn bị?

Diệp Bảo Lâm khẩn trương nhìn Đỗ Thiếu Phủ hỏi.

- Hiện tại bắt đầu, không cần chuẩn bị cái gì, cho ta một cái chén lớn là được, mặt khác ở thời điểm ta giải quyết độc thương cho Lôi Đình Yêu Sư tiền bối, không thể để bất luận kẻ nào tiến vào quấy rầy, cũng giúp ta nói cho Đại bá một chút, nói ta muốn ở đây vài ngày.

Đỗ Thiếu Phủ nói.

Diệp Quang gật đầu, nhìn Đỗ Thiếu Phủ nói:

- Tuyệt đối không thành vấn đề, ta sẽ tự mình thủ ở ngoài cửa, ai muốn tiến vào, trừ khi ta chết.

Một lát sau, trong thạch thất chỉ còn thừa lại Đỗ Thiếu Phủ cùng Lôi Đình Yêu Sư.

- Tiểu tử, bắt đầu đi, ta cùng ngươi thử xem.

Lôi Đình Yêu Sư nhìn Đỗ Thiếu Phủ nói, tuy thân thể không còn cường tráng, nhưng vẫn lộ ra khí thế uy mãnh.

- Bắt đầu đi, ta sẽ từng bước hướng dẫn ngươi làm như thế nào, này đối với người khác mà nói muôn vàn khó khăn, nhưng ngươi tu luyện công pháp tu luyện của Kim Sí Đại Bằng Điểu, máu trên người còn tương tự Kim Sí Đại Bằng Điểu, cho nên đối với cho ngươi mà nói, cũng không có quá nhiều khó khăn, nhiều nhất là vất vả một chút mà thôi.

Thanh âm của Chân Thanh Thuần truyền vào trong tai của Đỗ Thiếu Phủ.

Đỗ Thiếu Phủ bắt đầu hành động, có Chân Thanh Thuần chỉ điểm từng bước, nên trong lòng thả lỏng không ít.

- Xuy...

Ở trong ánh mắt kinh ngạc của Lôi Đình Yêu Sư, Đỗ Thiếu Phủ từ trong Túi Càn Khôn lấy ra một thanh chủy thủ, xẹt qua cổ tay của mình, huyết dịch kim sắc chảy vào trong chén đã chuẩn bị sẵn.

- Oanh!

Theo huyết dịch kim sắc trên cổ tay của Đỗ Thiếu Phủ nhỏ xuống, đột nhiên thạch thất run lên, trong huyết dịch kim sắc có phù văn thần bí hiện ra, trong nháy mắt bắt đầu lan tràn một cỗ khí tức kinh khủng.

Khí tức này, tựa hồ có lực lượng Thiên Địa hội tụ về phía hoàng huyết đó.

Trong thạch thất bị quang mang kim sắc chiếu rọi, khí tức ngập trời.

- Đây là...

Lôi Đình Yêu Sư vốn bình tĩnh trở nên chấn động kịch liệt, thân thể cũng run lên.

Hoàng huyết kia, lan tràn ra khí tức làm hắn run sợ, trời sinh đã bị áp chế, cổ khí tức kia,ngay cả hắn cũng phải kính sợ.

- Tiền bối, sau khi uống cái này vào, ta sẽ dùng huyền khí trợ giúp ngươi quét sạch độc thương trong cơ thể.

Đỗ Thiếu Phủ điểm mấy đạo thủ ấn lên cổ tay, máu liền ngừng chảy, sau đó đưa chén huyết dịch kim sắc cho Lôi Đình Yêu Sư.

Huyết dịch kim sắc kim mang chói mắt, năng lượng cuồn cuộn, phù văn hiện ra, phảng phất như có một hư ảnh Kim Sí Đại Bằng Điểu từ trong bát huyết dịch bay lên.

Cảm giác được năng lượng chấn động trong máu, ánh mắt của Lôi Đình Yêu Sư run run nhìn Đỗ Thiếu Phủ, hắn ẩn ẩn cảm giác được vì sao Đỗ Thiếu Phủ sẽ nói mình có thể chữa khỏi thương thế trên người hắn.

Ánh mắt hiện ra kích động, mấy trăm năm nay, không nghĩ tới ở thời điểm dầu hết đèn tắt, hắn lại cảm giác được hi vọng, tâm tình có thể nghĩ.

- Đây là khí tức của bộ tộc Kim Sí Đại Bằng Điểu, bộ tộc Kim Sí Đại Bằng Điểu a, tiểu tử, ta liền không khách khí.

Lôi Đình Yêu Sư nhìn Đỗ Thiếu Phủ gật đầu, không nói thêm gì, sau đó há miệng, nuốt bát huyết dịch kim sắc của Đỗ Thiếu Phủ xuống.

- Oanh!

Theo Lôi Đình Yêu Sư nuốt lấy huyết dịch kim sắc, thân thể hắn run rẩy dữ dội, lôi điện bắt đầu lóe ra, hốc mắt nguyên bản đã mất đi thần thái, dần dần có lôi điện ngưng tụ.

Mà ngay lúc này, một cổ năng lượng kinh khủng từ trên người Lôi Đình Yêu Sư tràn ngập ra.

Ở dưới loại năng lượng khủng bố này chấn động, lôi điện quanh người Lôi Đình Yêu Sư càng ngày càng đậm, ẩn ẩn còn có sương mù màu đen muốn chui ra làn da.

- Rống!

Lôi Đình Yêu Sư rít gào, tựa hồ đang thừa nhận thống khổ gì đó.

Nhìn quanh người Lôi Đình Yêu Sư lan tràn ra sương mù màu đen, sắc mặt của Đỗ Thiếu Phủ cũng trở nên ngưng trọng, này có lẽ chính là kịch độc của Viêm Độc Yêu Giao.

- Tiền bối, chịu đựng, ta giúp ngươi một tay!

Quát khẽ một tiếng, Đỗ Thiếu Phủ dựa theo lời Chân Thanh Thuần, khoanh chân ngồi ở trước Lôi Đình Yêu Sư, thủ ấn biến hóa, quanh thân có huyền khí kim sắc hiện ra, sau đó nhảy vào trong cơ thể Lôi Đình Yêu Sư.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.