Vũ Thần Thiên Hạ

Chương 196: Chương 196: Quy ẩn núi rừng. (2)




Hết thảy những sự tình kia, Đỗ Thiếu Phủ tận mắt nhìn thấy, ngực bốn bề sóng dậy, ánh mắt mơ hồ, xót xa, chua sót, phẫn nộ… nỗi lòng mênh mông.

Đỗ Đình Hiên đi tới bên người Đỗ Thiếu Phủ, nhẹ nhàng vỗ bả vai nhi tử, không nói gì, chỉ cố nén tình cảm của mình, có lẽ thân là phụ thân, hắn không muốn để nhi tử nhìn thấy tình cảnh bất lực của hắn.

- Cha, kia là mẹ của ta?

Đỗ Thiếu Phủ ngẩng đầu nhìn phụ thân, trước kia phụ thân nói sự tình mẫu thân, hắn luôn hoài nghi là giả.

- Ân.

Đỗ Đình Hiên gật đầu.

- Kia là tỷ tỷ hay muội muội của ta?

Trong mộng cảnh, còn có một nữ hài, Đỗ Thiếu Phủ cảm giác được rõ ràng nữ hài kia cùng mình huyết mạch tương liên.

- Muội muội của ngươi, sinh sau ngươi gần một canh giờ, ngươi tên Thiếu Phủ, nàng gọi Thiếu Tĩnh.

Đỗ Đình Hiên nói xong, rốt cục nhịn không được, nước mắt chảy xuống.

- Bọn họ mạnh như thế nào?

Đỗ Thiếu Phủ nhìn phụ thân, ánh mắt phiếm hồng, hai đấm nắm chặt.

Đỗ Đình Hiên ngẩng đầu, nhìn trường không nói:

- Rất mạnh!

- Một ngày nào đó, ta sẽ đạp bọn họ ở dưới chân, ta muốn đi gặp mẫu thân cùng muội muội!

Đỗ Thiếu Phủ nắm chặt tay, móng tay đâm vào trong thịt, hoàng huyết tràn ra.

- Ta cũng muốn, bất quá bọn họ rất mạnh, hiện tại đã tìm tới cửa, sợ là còn có thể tiếp tục tìm đến nữa, ngươi sợ không?

Đỗ Đình Hiên quay đầu, nhìn mình nhi nói.

- Không, ta sẽ nỗ lực mạnh lên, đến một cái, ta giết một cái, đánh đến ta có thể nhìn thấy mẹ cùng muội muội.

Đỗ Thiếu Phủ nói xong, lệ nóng xẹt qua gò má.

Trong mộng cảnh chân thật kia, nhìn thấy mẫu thân tê tâm liệt phế cùng giãy giụa, tim Đỗ Thiếu Phủ đau đớn!

- Trước kia ta mang theo ngươi trở lại Thạch Thành, nhưng hiện tại, ta hi vọng ngươi đi ra Thạch Thành, đi tôi luyện, đi mạnh hơn!

Đỗ Đình Hiên nhìn nhi tử nói:

- Bằng không, cha con chúng ta không thể làm gì được bọn họ.

- Vậy còn ngài, chúng ta đi cùng sao?

Đỗ Thiếu Phủ hỏi.

- Ta có địa phương mình cần phải đi, không thể ở bên cạnh ngươi, lúc trước trong Man Thú sơn mạch, ta luôn đi theo sau người, chuyện tình Kim Sí Đại Bằng Điểu cùng Tử Viêm Yêu Hoàng ta đều biết, bất quá mỹ phụ kia quá mạnh mẽ, nhưng nàng không có tâm hại ngươi, ngược lại dạy ngươi, nên ta không có hiện thân, nhưng nàng nhất định biết ta tồn tại.

Đỗ Đình Hiên nhìn nhi tử nói, thân là phụ thân, vốn nên thủ hộ con mình, nhưng hắn biết, hắn bây giờ còn có chuyện càng trọng yếu phải đi làm.

- Ta không phải như lúc trước nữa.

Đỗ Thiếu Phủ gật đầu, mấy năm nay, hắn biết lão cha tửu quỷ nhìn như đần độn, nhưng trên thực tế, cũng giống như đại thụ bảo hộ mình.

- Ngươi muốn gặp mẫu thân cùng muội muội, phải không ngừng mạnh lên.

Đỗ Đình Hiên nhìn Đỗ Thiếu Phủ mỉm cười, nhưng nụ cười kia lộ ra xót xa nói:

- Mà ta, vì thê tử cùng nữ nhi của mình, cũng phải đi ra ngoài.

- Ta đột nhiên cảm thấy, ta hâm mộ mình, hâm mộ ta có một phụ thân như ngài.

Đỗ Thiếu Phủ nhìn lão cha tửu quỷ, khi còn nhỏ, nhìn thấy người khác một nhà ấm áp, từng một người ảm đạm đau buồn. Nhưng lúc này Đỗ Thiếu Phủ mới biết được, lúc trước lão cha vì thê nhi của mình quét ngang cường địch, bá đạo sắc bén, thân là nhi tử, tất nhiên là rất tự hào.

- Ngươi cũng không tệ, ta tin tưởng sẽ không để mẫu thân cùng muội muội ngươi thất vọng.

Đỗ Đình Hiên vỗ bả vai nhi tử nói.

- Trời sinh Thánh Tôn là cái gì?

Đỗ Thiếu Phủ ngẩng đầu hỏi:

- Muội muội là trời sinh Thánh Tôn sao?

- Trời sinh Thánh Tôn, là thiên phú khủng bố nhất trong thiên địa, bất kỳ một trời sinh Thánh Tôn nào sinh ra, đều làm Thiên Địa run rẩy, vạn tộc thần phục.

Đỗ Đình Hiên nói, ánh mắt cũng run rẩy, sau đó nhìn Đỗ Thiếu Phủ nói:

- Ngươi cần phải nỗ lực, bằng không đến lúc đó thời điểm nhìn thấy muội muội, sẽ rất mất mặt.

- Tiểu nha đầu kia mạnh hơn nữa, ta cũng là ca ca, chẳng lẽ nàng còn dám đánh ta sao.

Đỗ Thiếu Phủ cười, trong thức hải nghĩ lúc này không biết muội muội ở nơi nào, huynh muội song bào thai, có phải sẽ cùng mình giống nhau như đúc không, nha đầu kia có biết, trong thiên địa này, còn có ca ca tồn tại không.

Đỗ Đình Hiên không có nói nữa, hai phụ tử cứ lẳng lặng đứng ở trên ngọn núi như vậy, cùng nhau nhìn bầu trời phương xa.

Giờ phút này, hai người đều rất bình thản.

Phụ tử hàn huyên thật lâu, từ trong miệng lão cha tửu quỷ, Đỗ Thiếu Phủ còn biết, lúc trước sau khi mình đại nạn không chết, trở về Thạch Thành, sau đó ở Đỗ gia lớn lên.

Chuyện tình mình là phế Võ mạch, kỳ thực lão cha tửu quỷ đã sớm biết, nhưng Đại bá Nhị bá không biết, cũng không biết lão cha tửu quỷ ở bên ngoài xảy ra chuyện gì.

Nghe nói lúc trước lão cha tửu quỷ còn ở Thạch Long đế quốc lăn lộn qua, về phần ở Thạch Long đế quốc làm cái gì, Đỗ Thiếu Phủ liền không có nghe lão cha tửu quỷ nói, chuyện tình đế quốc, lão cha tửu quỷ không có nói nhiều.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.