Phí mười vạn Huyền tệ đi vào tìm một người, tuy hôm nay thời điểm Đỗ Thiếu Phủ ra Lan Lăng phủ, San di cho hắn mười vạn Huyền tệ để hắn đi dạo, nhưng muốn để Đỗ Thiếu Phủ lấy mười vạn Huyền tệ này làm vé vào cửa Cố Hương tìm một người, đánh chết hắn cũng không đồng ý.
- Hắc điếm...
Nghe Đỗ Thiếu Phủ nói, sắc mặt mọi người thay đổi, sắc mặt thanh niên canh cửa cùng mấy đại hán khôi ngô kia cũng biến.
Trong Lan Lăng phủ thành, ai dám ở trước cửa Cố Hương nói Cố Hương là hắc điếm, này tuyệt đối là cái thứ nhất.
- Tiểu tử, không có tiền liền chạy về nhà uống sữa đi, tiểu tử chưa dứt sữa cũng lại đây tìm cô nương, đừng ảnh hưởng chúng ta.
Nhưng vào lúc này, một thanh niên mặc cẩm bào rốt cuộc nhịn không được vọt ra, tiểu thí hài kia đã ảnh hưởng hắn thật lâu rồi.
- Tiểu thí hài, về nhà uống sữa đi.
- Tiểu tử chưa dứt sữa, cũng đến Cố Hương tìm cô nương.
...
Theo thanh niên cẩm bào này đứng ra, vài thanh niên quần áo hoa lệ khác cũng đứng ra, ánh mắt trào phúng nhìn Đỗ Thiếu Phủ.
Thanh niên canh cửa cùng vài đại hán ở phía sau thấy thế, cũng tạm thời đình chỉ động tác, mở tiệm đối mặt đều là khách, lúc này đã có người khác đứng ra nói chuyện, bọn họ cũng vui vẻ thanh nhàn.
Hoàng Tam thấy thế, muốn tiến lên, thân là người của Lan Lăng phủ, tuy thực lực của Hoàng Tam bình thường, nhưng có thiếu gia ở đây, có Lan Lăng phủ ở sau lưng, lúc này đến Cố Hương còn là cùng thiếu gia đến, xem như hộ vệ, tự nhiên không có gì phải sợ.
Bất quá ngay thời điểm Hoàng Tam muốn đi ra, Trương đội trưởng vội kéo Hoàng Tam lại, ý bảo Hoàng Tam không nên nóng lòng vọng động, thân là quân nhân, vừa tới hắn cũng muốn thử vị thiếu gia được phu nhân yêu thương hết mực kia có bao nhiêu cân lượng. Thứ hai thân phận của Lan Lăng phủ, ở địa phương như Cố Hương, không bại lộ thì không nên lộ mới tốt.
- Nguyên lai là Lâm công tử, Lâm công tử đã thật lâu không có tới a.
Thấy thanh niên cẩm bào kia, trên khuôn mặt thanh niên canh cổng nhất thời khôi phục nụ cười làm người ta cực kì thoải mái kia.
- Gần đây có một số việc, đi nơi khác một chuyến, đã thật lâu không có tới, không nghĩ tới hiện tại cũng có tiểu thí hài đến Cố Hương tìm cô nương, ha ha.
Thanh niên cẩm bào cười to, thần thái càng cuồng ngạo, xem ra bình thường ở trong Lan Lăng phủ thành, cũng không ít ỷ thế hiếp người, ánh mắt cười nhạo lại trêu ghẹo nhìn Đỗ Thiếu Phủ nói:
- Tiểu tử, còn không quay về uống sữa, bằng không hôm nay ca ca mang ngươi vào Cố Hương kiến thức được không, ha ha.
Đỗ Thiếu Phủ nhìn thiếu niên cẩm bào kia, ánh mắt giật giật hỏi:
- Ngươi có thẻ hội viên sao?
Thanh niên cẩm bào sửng sốt, sau đó có chút kiêu ngạo nói:
- Ta đương nhiên có, thẻ hội viên của Cố Hương cũng không phải ai cũng có năng lực làm.
Thanh niên cực kỳ tự hào, thân là một nam nhân, có thẻ hội viên của Cố Hương, cũng là một chuyện tình đáng giá tự hào.
- Ngươi cho ta thẻ hội viên được không?
Ánh mắt của Đỗ Thiếu Phủ nhất thời sáng ngời hỏi.
- Cho ngươi, ha ha, đầu của tiểu tử này cháy hỏng sao!
- Nguyên lai là ngốc tử.
...
Nghe Đỗ Thiếu Phủ nói, đám thanh niên chung quanh đều cười ha ha.
- Cho ngươi, ha ha, tiểu tử, dựa vào cái gì?
Thanh niên cẩm bào nhìn Đỗ Thiếu Phủ cười nói, không nghĩ tới ở trước cửa Cố Hương còn có thể đụng phải một ngốc tử, đợi vào trong Cố Hương, sẽ có đề tài không tệ cùng các cô nương hàn huyên.
Đỗ Thiếu Phủ nghiêm túc nhìn thanh niên cẩm bào nói:
- Bởi vì nếu ngươi không cho ta, ta sẽ đánh ngươi.
- Cái gì...
Thanh niên cẩm bào sửng sốt, sau đó nhìn Đỗ Thiếu Phủ, cực kì trào phúng cười lạnh nói:
- Tiểu tử, ngươi biết ta là ai không, ngươi xác định muốn đánh ta?
- Mặc kệ ngươi là ai, ta cũng sẽ đánh ngươi.
Đỗ Thiếu Phủ gật đầu, sau đó nói:
- Bất quá chỉ cần ngươi cho ta thẻ hội viên, ta cam đoan không đánh ngươi.
- Ha ha ha ha...
Thanh niên cẩm bào cười phá lên, cười đến nước mắt chảy ra, thật vất vả dừng lại cười, nhưng vẫn nhịn không được bụng run rẩy nói:
- Tiểu tử, ngươi thật có dũng khí, ở trong Lan Lăng phủ thành, người dám nói đánh ta thật không có quá nhiều a, ta không đưa cho ngươi thẻ hội viên, bởi vì ta thật sự muốn biết, ngươi sẽ đánh ta như thế nào, ha ha.
Nói xong, thanh niên cẩm bào lại nhịn không được cười phá lên.
- Vị Thiếu Phủ thiếu gia này, sẽ không phải đầu có vấn đề chứ, sao còn có thể hỏi người khác mượn thẻ hội viên.