Vũ Thần Thiên Hạ

Chương 222: Chương 222: Ta sẽ đánh ngươi. (2)




Trương đội trưởng cùng đám người Hoàng Tam sắc mặt co rúm, nguyên bản còn tưởng rằng đi theo vị thiếu gia này đến Cố Hương là một bước lên trời, không nghĩ tới vị thiếu gia này kỳ hoa như vậy.

Toàn trường cười vang, Đỗ Thiếu Phủ vẫn phong khinh vân đạm, nhìn thanh niên cẩm bào kia nói:

- Ngươi so với Lan Lăng tứ thiếu Quách Khôn thì như thế nào?

- Này...

Thanh niên đang cười to kia nghe vậy, khuôn mặt liền run rẩy một chút, mặc dù hắn ở trong Lan Lăng phủ thành có chút danh khí, nhưng so với Lan Lăng tứ thiếu, tự nhiên là không đủ xem, hoàn toàn không phải cùng một đẳng cấp a, phải biết rằng, Cố Hương thiếu lão bản cũng là một trong Lan Lăng tứ thiếu, nhất thời trừng mắt nhìn Đỗ Thiếu Phủ nói:

- Quách thiếu là nhân vật tiếng tăm lừng lẫy của Lan Lăng phủ thành chúng ta, ta tự nhiên là kém một ít, bất quá cũng thường xuyên cùng Quách thiếu tụ họp.

Khi thanh niên cẩm bào nói chuyện, không dám thừa nhận mình có thể so sánh với Quách Khôn, nhưng cũng thông minh nâng mình một chút.

Bất quá người sáng suốt tự nhiên đều biết, thanh niên cẩm bào này nói thường xuyên tụ họp với Quách thiếu, hoàn toàn là ở phía sau làm người hầu mà thôi, sợ là làm người hầu cũng không đủ tư cách.

Đỗ Thiếu Phủ lơ đễnh, sau đó tiếp tục hỏi:

- Vậy ngươi so với Lan Lăng tứ thiếu Hạ Quân thì như thế nào?

- Hạ thiếu...

Khuôn mặt của thanh niên cẩm bào lại âm thầm thêm nói:

- Hạ thiếu là Bạch Hổ môn thiếu môn chủ, tu vi kinh người, ta tự nhiên là kém một ít.

Nghe Đỗ Thiếu Phủ nói, đám người Trương đội trưởng cùng Hoàng Tam hai mặt nhìn nhau, nhìn bộ dáng này, cả đám đã làm tốt chuẩn bị, một khi có người dám đụng vị thiếu gia này, cho dù bọn họ hủy cả Cố Hương cũng phải bảo vệ, dù sao Cố Hương này thế lớn, cũng ở trong Lan Lăng phủ thành, không thể so sánh với phủ chủ.

Đỗ Thiếu Phủ đột nhiên mỉm cười, sau đó nhìn thanh niên cẩm bào kia, thần bí nói:

- Ngươi hẳn là còn không biết, hôm nay Hạ Quân cùng Quách Khôn đều bị người đánh tàn phế, có thể nói cực kỳ thảm a... Chậc chậc...

- Cái gì, Quách thiếu cùng Hạ thiếu bị đánh, tiểu tử ngươi muốn lừa ta sao?

Thanh niên cẩm bào kinh ngạc, ở toàn bộ Lan Lăng phủ thành, ai dám đánh hai vị đại thiếu kia, này tuyệt đối là chuyện tình không có khả năng.

Người chung quanh nghe vậy, cũng dựng thẳng lỗ tai lên, hai cái trong Lan Lăng tứ thiếu bị người đánh, này tuyệt đối là tin tức lớn trong Lan Lăng phủ thành.

Ngay cả đám người Hoàng Tam cùng Trương đội trưởng cũng hiếu kỳ, Lan Lăng tứ thiếu, bọn họ đều nghe nói qua, cũng có hiểu biết.

Thanh niên canh cửa của Cố Hương cũng rất hiếu kỳ nhìn chằm chằm Đỗ Thiếu Phủ, Quách thiếu và Hạ thiếu nổi danh cùng với thiếu lão bản bị đánh, này tuyệt đối là chuyện tình khiếp sợ toàn bộ Lan Lăng phủ thành.

Thời điểm tất cả ánh mắt dừng ở trên người Đỗ Thiếu Phủ, Đỗ Thiếu Phủ nhìn thanh niên cẩm bào kia, như sợ có người không tin, nghiêm túc nói:

- Bọn họ thật sự bị đánh, đánh rất thảm.

- Không có khả năng, ai đánh?

Thanh niên cẩm bào còn có chút không tin.

- Ta đánh, ta đại biểu chính nghĩa đánh bọn họ.

Giọng nói của Đỗ Thiếu Phủ hạ xuống, sau đó ở trong ánh mắt kinh ngạc của mọi người, vung ra một quyền, đánh lên mũi của thanh niên cẩm bào.

- Răng rắc!

Một quyền này không hề dùng huyền khí gì, nhưng thanh niên cẩm bào kia không có chuẩn bị, hơn nữa Đỗ Thiếu Phủ dùng lực lượng thân thể thuần túy, hậu quả có thể nghĩ, khi nắm tay hạ xuống, liền truyền ra thanh âm xương gãy...

- A...

Thanh niên cẩm bào kêu thảm thiết, thân hình lui ra phía sau mấy bước, lỗ mũi chảy đầy máu mũi, xương sụn gãy mang đến đau đớn để hắn nhịn không được kêu thảm thiết.

Một màn này, tất cả mọi người đều sợ ngây người, không có bất luận kẻ nào sẽ thật sự cho rằng Đỗ Thiếu Phủ dám ra tay.

- Ngươi xem, ta đã nói ngươi không cho ta thẻ hội viên, ta sẽ đánh ngươi.

Thời điểm giọng nói hạ xuống, bỗng dưng ánh mắt của Đỗ Thiếu Phủ trở nên sắc bén, bởi vì Đỗ Thiếu Phủ phát hiện vài thanh niên khác ở chung quanh đều lao lên, ngay cả đám hộ vệ của Cố Hương cũng lao lên.

- Ba ba...

Thanh âm âm bạo không ngừng vang vọng, thân ảnh tử bào làm người ta hoa cả mắt, kim mang nhàn nhạt lóe ra.

- Bang bang...

Hết thảy chỉ ở trong vài tức, sau đó mọi người nhìn thấy từng thân ảnh đánh về phía thiếu niên áo tím kia bay ra ngoài, ngã ở trên đất, máu tươi đầm đìa.

Vài thanh niên kia thực lực cũng không tệ, đều đến Tiên Thiên cảnh, coi như có chút bản sự. Đặc biệt là đám hộ vệ của Cố Hương, thực lực chưa tới Mạch Động cảnh, nhưng đều là Tiên Thiên Bỉ Ngạn cảnh, còn có hai đầu lĩnh Tiên Thiên Viên Mãn cảnh, tuyệt đối không tầm thường.

Bất quá hiện tại chỉ nháy mắt đã bị đánh bay, sao không làm người ta sợ hãi.

Trương Hoành cùng Hoàng Tam cũng chấn kinh, này căn bản không có cho bọn họ cơ hội xuất thủ, vừa rồi ra tay, Hoàng Tam xem không quá rõ ràng, nhưng Trương đội trưởng tuyệt đối là thấy rõ, không ngờ vị Thiếu Phủ thiếu gia này, tu vi sẽ khủng bố chủ như vậy, nói thật, hắn là cực kỳ rung động.

- Ta thật vất vả đến Lan Lăng phủ thành một chuyến, ngươi lại bảo ta về nhà uống sữa, ngươi đây là cố ý để ta đánh ngươi a.

Thân ảnh của Đỗ Thiếu Phủ lại xuất hiện ở trước người thanh niên cẩm bào, huy quyền đánh tới.

- A... Tiểu tử, ngươi dám đánh...

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.