- Mạch Linh Sơ Đăng cảnh, ở trong Lan Lăng phủ thành coi như là không kém.
Đỗ Vân Long nói xong, tựa hồ cảm giác được cái gì, nhìn Đỗ Thiếu Phủ nói:
- Lão Tam, chẳng lẽ ngươi muốn đi Thiên Động Quật?
- Mạch Linh Sơ Đăng cảnh sao.
Đỗ Thiếu Phủ mỉm cười, sau đó đối Đỗ Vân Long hỏi:
- Nhị ca, Thiên Động Quật xa không?
Đỗ Vân Long nhìn Vương Lân Yêu Hổ đang ở xa xa không ngừng đuổi giết đệ tử Đông Hưng Đường nói:
- Nếu đi đường núi, tự nhiên là cực xa, mấy ngày cũng không nhất định tới, bất quá ngươi có Vương Lân Yêu Hổ Mạch Linh Cảnh, sợ là nửa canh giờ cũng không đến.
Giọng nói tạm dừng một chút, Đỗ Vân Long có chút lo lắng nhìn Đỗ Thiếu Phủ nói:
- Tam đệ, bọn họ nhiều người, hơn nữa gần đây Đông Hưng Đường còn leo lên Bạch Hổ môn, nói không chừng lúc này còn có cường giả Bạch Hổ môn đi theo.
- Nhị ca, chẳng lẽ muốn động phủ cường giả kia bị Đông Hưng Đường lấy được sao?
Đỗ Thiếu Phủ nhìn Đỗ Vân Long hỏi.
Đỗ Vân Long nhíu mày, ánh mắt lóe lên tinh quang nói:
- Tam đệ, ta đi cùng ngươi, nếu thật có cường giả truyền thừa, dù ta không chiếm được, cũng không tới phiên Đông Hưng Đường, món nợ này, ta sớm muộn gì cũng sẽ đòi lại!
- Được, huynh đệ chúng ta cùng đi.
Đỗ Thiếu Phủ cười, ở trong trí nhớ, nhị ca không phải là người thích lui ra phía sau.
Đỗ Thiếu Phủ kêu Vương Lân Yêu Hổ đang không ngừng đuổi giết người Đông Hưng Đường trở về, Đỗ Vân Long để người Tinh Long hội trước tiên che dấu ở phụ cận, sau đó theo Đỗ Thiếu Phủ nhảy lên lưng Vương Lân Yêu Hổ, đi Thiên Động Quật...
Thiên Động Quật, cách Lan Lăng phủ thành hai ngàn dặm, ở chỗ sâu trong sơn mạch, quần sơn liên miên.
Sở dĩ Thiên Động Quật tên là Thiên Động Quật, là vì ở đó có một sơn cốc, chung quanh đều là hố sâu, ước chừng hơn một ngàn cái, có chút động quật uốn lượn kéo dài tương liên, không ít hung cầm mãnh thú ở lại, nghe nói còn có sào huyệt Yêu thú ở trong Thiên Động Quật.
Ở trước đây thật lâu thật lâu, truyền lưu qua một truyền thuyết về Thiên Động Quật, nghe nói ngàn năm trước, có cường giả ở phụ cận Thiên Động Quật đại chiến, hiện tại không ít động quật đều là hai cường giả kia lưu lại, mà một cường giả cuối cùng bất hạnh ngã xuống ở phụ cận Thiên Động Quật.
Không ít mạo hiểm giả cùng tầm bảo giả từng tìm kiếm qua ở trong Thiên Động Quật, nhưng không đạt được thứ gì.
Này dù sao cũng chỉ là truyền thuyết, đến cuối cùng, liền bị mọi người quên đi, truyền thuyết luôn truyền lưu, bất quá không có người để ý, dù sao kia đã là chuyện tình hơn một ngàn năm trước rồi.
Nham thạch trụi lủi, khó nhìn thấy được chỗ xanh biếc, nhưng ở trong khe núi, ngẫu nhiên có thể nhìn thấy dòng nước chảy qua, bắn tung tóe không ít bọt nước.
Ở phụ cận một sơn cốc, rất nhiều bóng người đứng vững, cả đám tay cầm Hoành Đao, phong tỏa cả phiến sơn cốc.
Bên cạnh một cái động quật, hơn mười đạo thân ảnh vây quanh mà đứng, ba trung niên ở phía trước có chút khẩn trương nhìn động quật, một lão giả đang ngưng kết từng đạo thủ ấn, không ngừng có phù văn chấn động.
- Hô lạp...
Trong động quật, theo thủ ấn hạ xuống, thỉnh thoảng có năng lượng chấn động lan tràn ra, làm ánh mắt mấy người kia hiện ra vẻ nóng bỏng.
- Truyền thuyết là thật, phong ấn này là cường giả lưu lại, ước chừng hơn một ngàn năm, hiện tại phong ấn đã bạc nhược hơn rất nhiều, nếu không năng lượng bên trong sợ là cũng phát hiện không ra.
Một trung niên khoảng bốn mươi tuổi ánh mắt lộ ra vẻ nóng bỏng.
- Nếu có thể được cường giả truyền thừa, vậy thì quá tốt rồi.
Một đại hán thân hình gầy gò, có chút xấu xí, ánh mắt chấn động, sau đó thần sắc ẩn ẩn xen lẫn một chút lo lắng nói:
- Đan Thanh Bách đã bị giết, những người khác của Tinh Long hội không đáng lo, nhưng Đỗ Vân Long kia phải chết mới được. Tiểu tử kia tuổi không lớn, nhưng luôn đi theo bên người Đan Thanh Bách, ở Tinh Long hội uy tín cực cao, nếu hắn không chết, đến lúc đó người Tinh Long hội còn sót lại sợ là sẽ không chết tâm.
- Bao phó đường chủ yên tâm đi, hiện tại ngươi là một trong hai vị phó đường chủ của Đông Hưng Đường ta, Tinh Long hội đã bị nhổ tận gốc, huống chi đệ đệ ta đã tìm được chỗ Đỗ Vân Long ẩn thân, sợ là lúc này, Đỗ Vân Long kia đã thành tử thi.
Trung niên vừa rồi nói chuyện vỗ bả vai đại hán xấu xí nói:
- Lúc này đây Bao phó đường chủ vì Đông Hưng Đường lập công lớn, xin yên tâm đi, Cừu Sơn ta nhất định sẽ không bạc đãi Bao phó đường chủ.
- Vậy thì đa tạ Cừu đường chủ.
Đại hán xấu xí nghe vậy, mắt lộ ra ý cười, rất là cao hứng.
- Các ngươi yên tĩnh một ít đi, Lỗ trưởng lão đang giải phong ấn, đừng ảnh hưởng Lỗ trưởng lão.
Một trung niên khoảng bốn mươi, mặc trường bào quay đầu nhìn đại hán xấu xí cùng trung niên kia một cái, sau đó không nói nữa.
- Vâng.
Hai người gật đầu, thái độ cực kì cung kính.
- Hô lạp...
Giữa không trung, Vương Lân Yêu Hổ khổng lồ vỗ cánh phi hành, tốc độ nhanh như tia chớp, nơi đi qua quần sơn phập phồng, giữa không trung có gió lốc thổi quét.