Trên lưng Vương Lân Yêu Hổ, Đỗ Thiếu Phủ nói sự tình ở Thạch Thành cùng Đỗ gia cho Đỗ Vân Long nghe.
Biết được Thạch Thành cùng Lưu Vân quận biến cố, cũng để Đỗ Vân Long kinh ngạc không thôi.
Bất quá chuyện tình của mình và lão cha tửu quỷ, Đỗ Thiếu Phủ lại nói sơ sài, không có nhiều lời, về phần vấn đề mình có thể tu luyện, cũng không có nói nhiều.
Từ trong miệng nhị ca Đỗ Vân Long, Đỗ Thiếu Phủ cũng biết mấy năm nay nhị ca Đỗ Vân Long một người ở ngoài trải qua, mới đầu gặp không ít hiểm cảnh, sau lại cùng mấy đồng bọn thành lập Tinh Long hội, thân là nguyên lão, cũng thành hương chủ của Tinh Long hội, ngắn ngủn hai năm, Tinh Long hội cũng phát triển càng ngày càng khởi sắc.
Nhưng trước kia không lâu, bởi vì phát hiện động quật có khả năng là cường giả truyền thừa, tin tức này bị Tinh Long hội phó hội trưởng Bao Khổng Nhạc bán đứng cho Đông Hưng Đường, khiến cho Tinh Long hội hội trưởng Đan Thanh Bách bị Đông Hưng Đường đường chủ Cừu Sơn giết chết, cường giả của Tinh Long hội cũng bị người Đông Hưng Đường vây quét.
- Tam đệ, ở phía trước.
Đột nhiên, trên lưng Vương Lân Yêu Hổ, Đỗ Vân Long chỉ một sơn cốc ở phía xa nói.
- Giống như người không ít nha...
Ánh mắt của Đỗ Thiếu Phủ đảo qua phía dưới, sau đó hỏi Đỗ Vân Long:
- Nhị ca, thương thế của ngươi thế nào?
- Ăn vào đan dược của ngươi, đã không có gì đáng ngại.
Đỗ Vân Long gật đầu.
- Vậy là tốt rồi, xem ra bọn họ còn không đắc thủ a.
Đỗ Thiếu Phủ xoay chuyển ánh mắt, nhẹ giọng nói...
Lối vào sơn cốc, hơn mười người Đông Hưng Đường tay cầm Hoành Đao phong tỏa, đột nhiên nhìn thấy có người đến, nhất thời một người quát lớn:
- Nơi này đã bị Đông Hưng Đường phong tỏa, bất luận kẻ nào cũng không được đặt chân, người vi phạm giết không tha.
- Muốn chết!
Thân ảnh của Đỗ Vân Long như tia chớp đập ra, chưởng ấn đánh lên một người Đông Hưng Đường, thân hình đối phương bị đánh bay.
- Rống!
Một cự hổ từ dưới lao thẳng tới, hổ trảo hạ xuống, một đại hán bị chụp toái, miệng hổ há to, trực tiếp nuốt một đại hán khác vào miệng.
- Là Yêu thú, chạy mau!
- Yêu thú này quá mạnh mẽ, chạy mau!
Đám người Đông Hưng Đường hoảng sợ kinh hách, nơi nào còn dám ngăn cản, vội vàng bỏ chạy vào sơn cốc....
- Di, có yêu tiếng thú gào.
Trước động quật, ba đầu lĩnh trung niên sắc mặt đại biến.
Hai mặt nhìn nhau, một người được xưng là Lỗ trường lão nói:
- Chúng ta đi xem một chút, không cần quấy rầy Lỗ trưởng lão phá giải phong ấn.
Nói xong, từng thân ảnh bay ra động quật.
- Rống!
Hổ khiếu núi rừng, thanh âm như sấm, ngay thời điểm đám người Lỗ trường lão xuất động, một yêu hổ to lớn nhảy đến ở ngoài động quật, khí tức khủng bố dâng trào, tu luyện giả thực lực thấp toàn thân kịch chiến, huyền khí trong cơ thể tắc nghẽn.
- Đường chủ cứu mạng, yêu hổ này giết rất nhiều huynh đệ của chúng ta.
Không ít người Đông Hưng Đường hoảng sợ trốn lên núi, nhìn thấy ba người này, vội vàng nhanh chân chạy qua, giống như gặp được cứu tinh, yêu hổ khủng bố kia làm cho bọn họ không hề có lực chống lại, sợ hãi không thôi, dọc theo đường đi không ít người Đông Hưng Đường đã bị yêu hổ kia đánh chết.
- Vương Lân Yêu Hổ Mạch Linh Cảnh!
Sắc mặt của Lỗ trường lão đại biến, khuôn mặt nháy mắt liền trở nên ngưng trọng, khí tức trên người Vương Lân Yêu Hổ kia khủng bố để hắn tim gan run sợ.
- Đỗ Vân Long, tiểu tử kia không chết, là tiểu tử Đỗ Vân Long kia đến!
Trung niên xấu xí kia đột nhiên nhìn thấy hai đạo thân ảnh ở sau lưng yêu hổ từ từ đi ra, khi ánh mắt thấy rõ thanh niên mặc vân bào, cả người cũng run lên.
- Tam đệ, bên phải là Bao Khổng Nhạc, phản đồ của Tinh Long hội. Chính giữa là Cừu Sơn, Đông Hưng Đường đường chủ.
Đỗ Vân Long nhíu mày, thấp giọng nói với Đỗ Thiếu Phủ:
- Bên trái là Bạch Hổ môn Lỗ Trường Minh, hẳn giống như Cừu Sơn, cũng là Mạch Linh Sơ Đăng cảnh, người của Bạch Hổ môn quả nhiên cũng nhúng tay.
- Bạch Hổ môn.
Đỗ Thiếu Phủ nhíu mày, Hạ Quân chính là Bạch Hổ môn thiếu môn chủ, không nghĩ tới hiện tại lại cùng Bạch Hổ môn có giao tiếp.
Nhìn Đỗ Thiếu Phủ nhíu mày, Đỗ Vân Long cho rằng Đỗ Thiếu Phủ lo lắng nói:
- Tam đệ, ta có thể đối phó Bao Khổng Nhạc, nhưng Cừu Sơn cùng Lỗ Trường Minh khả khó đối phó, nếu như chúng ta đánh không lại mà nói, lưu được núi xanh không lo không có củi đốt, trước tiên lui còn kịp, có Vương Lân Yêu Hổ, ta tin tưởng bọn hắn cũng đuổi không kịp chúng ta.
- Nhị ca, ngươi đối phó Bao Khổng Nhạc kia là được rồi, thừa lại giao cho ta cùng tiểu Hổ.
Ánh mắt của Đỗ Thiếu Phủ đảo qua gần ba trăm đệ tử của Đông Hưng Đường, không ít Mạch Động cảnh, bất quá sợ là không có cao thủ gì, khó chơi chỉ có Bạch Hổ môn Lỗ Trường Minh cùng Cừu Sơn.
Ánh mắt nhìn Vương Lân Yêu Hổ, thiếu niên áo tím, Đỗ Vân Long, Cừu Sơn lập tức nhớ tới cái gì, nhất thời sắc mặt đại biến, ánh mắt gắt gao theo dõi Đỗ Vân Long hỏi: