Vũ Thần Thiên Hạ

Chương 249: Chương 249: Trong động quật. (1)




Trước kia Đỗ Vân Long chỉ thấy Vương Lân Yêu Hổ ra tay, nhưng đối với thực lực của Đỗ Thiếu Phủ lại không rõ ràng lắm, ở hắn tưởng tượng, thực lực của lão Tam mạnh hơn nữa, nhưng lấy tuổi của lão Tam, cũng sẽ không mạnh đi nơi nào.

- Thực lực của Lão Tam lại khủng bố như vậy!

Mà lúc này, Đỗ Vân Long mới rung động biết thực lực của Đỗ Thiếu Phủ đến loại độ cao nào, một chiêu vô cùng đơn giản liền đánh chết một Mạch Động Sơ Đăng cảnh, hắn ở thời kì toàn thịnh cũng tuyệt đối làm không được, sau khi rung động, sắc mặt lập tức lộ ra vẻ vui mừng.

- Thiếu niên kia cũng là cường giả, còn mạnh hơn Đỗ Vân Long!

Nguyên bản ai cũng không có để thiếu niên áo tím kia ở trong mắt, nhưng nháy mắt này, cả đám run sợ, không ngờ thiếu niên áo tím kia càng thêm khủng bố.

- Oanh!

Đỗ Thiếu Phủ không có đình trệ, thân hình lại động, trên trường bào màu tím hiện ra phù văn màu vàng, khí thế bá đạo, quanh thân bao vây lấy quang mang kim sắc, giống như một Yêu thú hình người chân chính, sau đó trực tiếp va chạm về phía người Đông Hưng Đường đang vây công tới.

Ở dưới ánh mắt khiếp sợ của tất cả mọi người, nơi thân ảnh của Đỗ Thiếu Phủ đi qua, tựa như đạn pháo trùng kích, người Đông Hưng Đường bị oanh bay, trong lúc giơ tay nhấc chân, cường thế nghiền áp hết thảy, không người có thể kháng cự.

- Tiểu tử này quá lợi hại, mau liên thủ vây công, không cần rối loạn trận tuyến!

Một đại hán Mạch Động Huyền Diệu cảnh giật nảy mình, nhưng coi như bình tĩnh, chỉ thất thần một cái chớp mắt, sau đó hét lớn, ánh mắt sắc bén, hóa chưởng thành trảo, thủ trảo vừa động, tựa như đao phong áp bách về phía Đỗ Thiếu Phủ.

- Hưu!

Trung ương trảo ấn, không khí bị xoay tròn vặn vẹo, hình thành một lốc xoáy, khí thế sắc bén lan tràn, thực lực bực này ở Đông Hưng Đường tuyệt đối là cực kì cường hãn.

Ánh mắt nhìn trảo ấn kia, Đỗ Thiếu Phủ chỉ nhàn nhạt liếc mắt một cái, ngay thời điểm trảo ấn sắc bén xuất hiện ở trước người, tay đột nhiên nắm chặt, phù văn màu vàng dâng trào, sau đó đột nhiên oanh ra, cuối cùng va chạm vào trảo ấn.

Quyền trảo chạm vào nhau, kình phong thổi quét, ngay thời điểm đụng chạm, cánh tay của Đỗ Thiếu Phủ run lên, một cổ ám kình bá đạo ầm ầm hiện ra.

- Oanh!

Thanh âm trầm đục truyền ra, thân ảnh của Đỗ Thiếu Phủ bất động như núi, Mạch Động Huyền Diệu cảnh kia lại không ngừng rút lui, nham thạch sụp đổ, trong lòng bàn tay truyền ra tiếng ca ca, xương cốt bị chấn nát, miệng kêu thảm thiết.

- A...

Tiếng kêu thảm thiết truyền ra, thân ảnh của Đỗ Thiếu Phủ lại lao lên, nắm tay oanh lên ngực hắn, như Yêu thú hình người nghiền áp hết thảy, trực tiếp đánh nát xương ngực, phá hủy lục phủ ngũ tạng.

- Sao lão Tam khủng bố như vậy!

Đỗ Vân Long nhìn thấy Đỗ Thiếu Phủ như vậy không khỏi nghẹn họng nhìn trân trối, hắn chưa từng nghĩ thực lực của lão Tam sẽ khủng bố như thế.

- Không xong...

Đám người hỗn loạn, đại hán xấu xí kia thấy tình thế không ổn, liền lặng yên lui ra phía sau, muốn trốn vào động quật.

- Bao Khổng Nhạc, bán đứng Tinh Long hội, hại chết hội trưởng, hại chết vô số huynh đệ của Tinh Long hội, hôm nay tuyệt không buông tha ngươi!

Thân ảnh của Đỗ Vân Long lao ra, hắn vẫn nhìn chằm chằm Bao Khổng Nhạc, hàn ý dâng trào, như tia chớp xuất hiện ở trước người Bao Khổng Nhạc.

- Đỗ hương chủ, Tinh Long hội đã không tồn tại, nghe ta, gia nhập Đông Hưng Đường, so với ở Tinh Long hội còn tốt hơn, đến lúc đó chúng ta lại là huynh đệ.

Bao Khổng Nhạc nhìn Đỗ Vân Long, cố nặn ra nụ cười.

- Đỗ Vân Long ta có huynh đệ như ngươi, thà chết còn hơn!

Đỗ Vân Long quát lạnh, bàn chân đạp mặt đất, trực tiếp đánh về phía Bao Khổng Nhạc, huyền khí dâng trào giống như cuộn sóng.

- Đỗ Vân Long, ngươi thực nghĩ ngươi có thể làm gì được ta sao.

Bao Khổng Nhạc quát lạnh, một thanh đoản đao quỷ dị cắt qua không khí, huyền khí màu trắng dâng trào, đao mang kích bắn, giống như tia chớp xẹt qua không gian, mang theo kình phong để không gian chấn động, lấy một độ cong hung hãn độc ác đánh về phía Đỗ Vân Long.

Ánh mắt của Đỗ Vân Long co lại, ngay thời điểm đoản đao đâm đến, thân hình đột nhiên nghiêng người tránh ra.

- Hưu!

Đoản đao mang theo đao khí dán lên ngực Đỗ Vân Long mà qua, đao mang sắc bén xé tan áo bào, nhưng khuôn mặt của Đỗ Vân Long lại không có quá nhiều động dung, ngay trong lúc điện quang hỏa thạch, trên tay cũng có một thanh chủy thủ đâm ra.

- Xuy!

Gần trong gang tấc, chủy thủ trực tiếp đâm vào bụng dưới của Bao Khổng Nhạc.

- Phốc xuy!

Bao Khổng Nhạc phun ra một ngụm máu tươi, đồng tử hiện ra sợ hãi cùng bất khả tư nghị, thân hình cấp tốc thối lui, bụng dưới máu chảy như suối, thì thào nói:

- Không có khả năng, sao ngươi có thể giết ta, điều đó không có khả năng...

- Bởi vì ta quá hiểu ngươi, nên có thể giết ngươi, mà ngươi biết ta lại không nhiều, nên ngươi không thắng được ta.

Thân ảnh của Đỗ Vân Long lại lần nữa đến trước người Bao Khổng Nhạc, chủy thủ lướt qua, hàn quang bốn phía, vẫy tay xẹt qua một đường cong, cắt lấy yết hầu của Bao Khổng Nhạc.

Trên cổ tay phải che dấu chủy thủ, luôn là át chủ bài của Đỗ Vân Long.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.