Vũ Thần Thiên Hạ

Chương 118: Chương 118: Va chạm khủng bố. (2)




- Hô lạp...

Thân ảnh hai người lấp lóe, không ngừng giao thủ, hai người đều là vừa chạm liền phân, mỗi một lần đều hơi chút đụng chạm liền lui ra, tốc độ lại càng lúc càng nhanh.

Bốn phía quảng trường, vô số người vẻ mặt kinh thán nhìn hai thân ảnh thiểm lược ở giữa sân kia, lấy nhãn lực của bọn họ, phần lớn đều chỉ có thể nhìn thấy quang mang kim sắc cùng quang mang màu trắng không ngừng lóe ra, tàn ảnh mơ hồ.

Ánh mắt mọi người đã hoàn toàn bị hấp dẫn.

Toàn bộ quảng trường tự nhiên yên tĩnh, trừ hai đạo tàn ảnh thỉnh thoảng đối kháng vang lên thanh âm trầm đục.

- Phanh!

Hai người lại vừa chạm liền phân lần nữa, nhưng trong nháy mắt, khóe miệng của Tào Khải Thái cười lạnh, trong tay có mấy đạo thủ ấn ngưng kết thành hình, quỹ tích đột ngột biến đổi, huyền khí quán chú ở trong đó, sau đó hóa thành một chưởng ấn to lớn.

- Xuyên Hoa Phong Bế Chưởng!

Tào Khải Thái khẽ quát một tiếng, chưởng ấn nhìn như lộn xộn, lại liên miên không dứt phong bế không gian trước người Đỗ Thiếu Phủ, khí thế khủng bố khuếch tán, như phong bạo thổi quét.

- Võ kỹ thật mạnh, sợ là Tiên Thiên Viên Mãn đỉnh phong, tiếp cận đến Võ kỹ Động phẩm rồi.

- Khí thế trên người Tào Khải Thái cũng mạnh hơn không ít, tựa hồ là Tiên Thiên cảnh Viên Mãn đỉnh phong.

- Không hổ là nhi tử của Lưu Vân quận quận chủ, rất bất phàm a!

Theo Tào Khải Thái thúc dục chưởng ấn, không ít người thay Đỗ Thiếu Phủ lau mồ hôi lạnh, giao thủ không dưới hai mươi chiêu, giờ phút này Tào Khải Thái rõ ràng là muốn vận dụng toàn lực đến giải quyết Đỗ Thiếu Phủ.

Đỗ Thiếu Phủ cũng rõ ràng cảm giác được chưởng ấn kia bất phàm, từng đạo thủ ấn ngưng kết, huyền khí ở trong kinh mạch dâng trào, hành văn liền mạch, cuối cùng hội tụ ở trong lòng bàn tay.

Trong nháy mắt, khí thế trên người Đỗ Thiếu Phủ nhất thời trở nên khủng bố, lấy bản thân làm trung tâm, khí lãng to lớn không ngừng chấn động.

Chung quanh quảng trường tựa hồ có vô số lực lượng Thiên Địa, đang không ngừng chen chúc quán chú vào người Đỗ Thiếu Phủ, làm không gian chung quanh giống như mặt nước sôi trào, thậm chí trong cơ thể cũng có quang phù dâng trào, khí tức kinh khủng bùng nổ ra.

- Hình như câu động Võ mạch, đây là Võ kỹ Động phẩm sao?

- Này hình như là Kinh Đào Hãi Lãng Chưởng của Đỗ gia, không phải võ kỹ Tiên Thiên Bỉ Ngạn cảnh sao, làm sao có thể cường đại như vậy!

Thấy Đỗ Thiếu Phủ ra tay, khí thế khủng bố, khiến cho vô số ánh mắt kinh ngạc.

- Kinh Đào Hãi Lãng Chưởng làm sao có thể cường đại như vậy, tựa hồ không giống ở trong tộc lưu lại a.

Giờ phút này đám người Đỗ Chấn Vũ, Đỗ Chí Hùng nhìn Đỗ Thiếu Phủ thúc dục Kinh Đào Hãi Lãng Chưởng, cũng khiếp sợ không thôi, này rõ ràng là Kinh Đào Hãi Lãng Chưởng của Đỗ gia, nhưng uy lực so với mọi người trong tộc tu luyện thì mạnh hơn quá nhiều.

- Kinh Đào Hãi Lãng Chưởng!

Ngay thời điểm chưởng ấn hạ xuống, Kinh Đào Hãi Lãng Chưởng trong tay Đỗ Thiếu Phủ cũng ngưng tụ thành công.

Chưởng ấn bay ra, hai đạo chưởng ấn đối oanh, thanh âm giống như sấm rền truyền ra, chỉ nháy mắt, một cỗ kình phong không ngừng khuếch tán.

- Oanh ầm ầm!

Không gian run đẩu, quảng trường lay động, sàn đá thổi quét đi, vô số tro bụi đá vụn bắn nhanh.

Hai đạo thân ảnh cơ hồ là theo tro bụi cùng đá vụn lui ra ngoài.

- Đặng đặng!

Đỗ Thiếu Phủ lui sáu bước, nơi đi qua xuất hiện sáu dấu chân sâu cả tấc, cuối cùng ổn định thân hình, sắc mặt hơi tái nhợt.

Tào Khải Thái lui mười ba bước, nơi đi qua đá phiến hóa thành bột mịn, lúc thân hình ổn định, ánh mắt gắt gao nhìn Đỗ Thiếu Phủ.

- Phốc xuy!

Cùng lúc đó, một ngụm máu tươi từ khóe miệng của Tào Khải Thái tràn ra, trong mắt không thể tin, hắn không tin mình lại thua một người tu vi kém xa mình như vậy.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.