Vũ Thần Thiên Hạ

Chương 117: Chương 117: Va chạm khủng bố. (1)




- Hỗn đản!

Tào Khải Thái không nhịn được bùng nổ, trong nháy mắt quanh thân tuôn ra khí thế hung hãn, một cỗ huyền khí màu trắng từ trong cơ thể phun trào, cuối cùng giống như lốc xoáy, bao phủ cả người vào.

- Oanh!

Một cỗ huyền khí mạnh mẽ từ trong cơ thể sinh ra, cảm giác áp bách lan tràn, làm một ít người xem tới gần vòng tròn hô hấp ngưng trọng.

- Tiên Thiên cảnh Viên Mãn, Tào Khải Thái là Tiên Thiên cảnh Viên Mãn!

Cảm giác được khí thế áp bách của Tào Khải Thái, cường giả các đại gia tộc chấn kinh đứng lên, Tiên Thiên cảnh Viên Mãn, Tào Khải Thái dĩ nhiên đến trình tự như thế.

- Để ta nhìn xem thực lực của ngươi, có phải cũng mạnh giống như cái miệng của ngươi hay không.

Tào Khải Thái nhìn Đỗ Thiếu Phủ, ánh mắt ẩn chứa hàn ý lạnh như băng, giọng nói hạ xuống, thân ảnh như tên bắn về phía Đỗ Thiếu Phủ.

- Ta nói ngươi ở rể, ngươi cũng không cần tức giận a.

Đỗ Thiếu Phủ cũng động, cơ hồ ngay thời điểm thân ảnh của Tào Khải Thái di động, quanh thân đột nhiên có quang mang kim sắc bao trùm, cũng lấy phương thức đồng dạng trực tiếp va chạm về phía Tào Khải Thái.

Theo hai người ra tay, không khí ngưng trọng ở xung quanh quảng trường hoàn toàn bạo phát!

- Tiên Thiên Bỉ Ngạn cảnh, Thiếu Phủ là Tiên Thiên Bỉ Ngạn cảnh.

Giờ khắc này, đám người Đỗ Chấn Vũ rốt cục nhìn ra tu vi của Đỗ Thiếu Phủ, Tiên Thiên Bỉ Ngạn cảnh.

Ngắn ngủn một cái chớp mắt, hai đạo thân ảnh ở giữa sân giống như sóng xung kích, mang theo lực lượng không thể so sánh va chạm, cực kì rung động nhân tâm hung hăng va chạm với nhau.

- Oanh!

Cả hai đối kháng, thanh âm trầm đục như sấm, hai cổ huyền khí bắn nhanh, quang mang lan tràn khuếch tán, từng vòng gợn sóng chấn động.

Hai người vừa chạm liền phân ra, đối kháng như thế, thân ảnh của Đỗ Thiếu Phủ lảo đảo lui ra phía sau, mặt đất dưới chân sụp đổ ra ba vết nứt.

- Đặng đặng!

Thân ảnh của Tào Khải Thái cũng lảo đảo lui ra hơn mười bước, mỗi lui một bước, nền đá hóa thành bột mịn, đến bước cuối cùng mới đứng vững thân hình.

Tào Khải Thái ngẩng đầu, ánh mắt hiện ra vẻ khiếp sợ, hắn không nghĩ tới mình ở trên tu vi mạnh hơn Đỗ Thiếu Phủ, cũng từ sư môn chiếm được một bộ phương pháp luyện thể bất phàm, nhưng không nghĩ tới ở trên người Đỗ Thiếu Phủ lại chịu thiệt thòi.

- Làm sao có thể mạnh như vậy!

Tào Khải Thái cảm giác vừa rồi mình giống như va chạm một Yêu thú khủng bố, bản thể của Đỗ Thiếu Phủ quá mức cường hãn.

- Đây mới là thực lực chân chính của hai người sao, đều rất mạnh a.

Bạch gia gia chủ Bạch Kế Nho thì thào nói.

- Tựa hồ Đỗ Thiếu Phủ mạnh hơn một ít, Tiên Thiên Bỉ Ngạn cảnh cùng Tiên Thiên cảnh Viên Mãn so lực lượng thân thể còn có thể thắng, bản thể cường đại có chút bất khả tư nghị.

Diệp Bảo Lâm khiếp sợ.

- Xuy...

Ngắn ngủn đình trệ, thời điểm mọi người đều khiếp sợ, Tào Khải Thái lại bắt đầu công kích.

Lúc này đây Tào Khải Thái không có lựa chọn lấy phương thức đối kháng cường ngạnh ra tay, mà dựa vào tốc độ quỷ mị xuất hiện ở trước người Đỗ Thiếu Phủ, ngưng kết thủ ấn, một đạo chỉ khí giống như tia chớp điểm tới cổ họng của Đỗ Thiếu Phủ, nhanh, chuẩn, độc, cường hãn đến cực điểm.

Chỉ là Tào Khải Thái lại xem nhẹ tốc độ của Đỗ Thiếu Phủ, ngay thời điểm thủ ấn điểm ra, thân ảnh của Đỗ Thiếu Phủ sớm đã biến mất.

- Xuy!

Thời điểm thân ảnh của Đỗ Thiếu Phủ xuất hiện lần nữa, quyền ấn chấn vỡ không khí, tiếng xé gió bén nhọn truyền ra, nháy mắt xuất hiện ở trước người Tào Khải Thái.

- Phanh!

Hai người va chạm, gợn sóng năng lượng khuếch tán ra.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.