Vũ Thần Thiên Hạ

Chương 116: Chương 116: Ngươi không cưới vợ được (2)




Nghe Đỗ Thiếu Phủ nói, Tào Khải Thái dại ra, hắn có thể đoán được đối phương sẽ nói ra mấy chục loại đáp trả, nhưng chỉ không ngờ Đỗ Thiếu Phủ sẽ trả lời tự tin như thế, quả thực để hắn không biết làm sao tiếp lời.

- Nhưng ta không thích ngươi, ngươi đánh vị hôn thê của ta bị thương, nên hôm nay ta sẽ cho ngươi một chút giáo huấn.

Sắc mặt của Tào Khải Thái khẽ biến, thần sắc ngưng lại ngắn ngủn, sau đó khôi phục bình thường.

Đỗ Thiếu Phủ nghe vậy, nhất thời dùng một loại ánh mắt thông cảm nhìn Tào Khải Thái gật đầu, tiếc hận nói:

- Ta có thể lý giải ngươi, ta không chỉ rất mạnh, còn đánh vị hôn thê của ngươi, là rất khó để ngươi thích, nhưng ta chỉ có thể tỏ vẻ tiếc nuối với ngươi.

- Ngươi...

Trong lòng Tào Khải Thái, như có một cỗ lửa giận đè ở ngực, nghẹn rất khó chịu, hắn cảm giác bình thường mình đối mặt bất luận kẻ nào, mặc kệ thích hay không thích, mặc kệ là nữ nhân hay nam nhân, địch nhân hay bằng hữu, đều có thể có tiếng nói chung, nhưng lúc này cùng tiểu tử trước mắt kia, là hoàn toàn không ở một tầng thứ.

- Hô!

Tào Khải Thái hít sâu một chút, áp chế tức giận xuống, sắc mặt lại khôi phục bình tĩnh lần nữa, nhìn Đỗ Thiếu Phủ, trong mắt nhiều hơn một tia đạm mạc nói:

- Vô nghĩa thì không cần nhiều lời, để ta nhìn xem thực lực của ngươi mạnh như thế nào đi, ta cũng thật muốn biết thực lực chân chính của ngươi như thế nào.

- Ta đã đánh vị hôn thê của ngươi, nếu lại đánh ngươi, cảm giác cũng quá khi dễ người, bằng không ngươi đầu hàng đi, ngươi đầu hàng, ta sẽ không cần đánh ngươi.

Đỗ Thiếu Phủ yếu ớt nói.

- Ngươi cảm thấy ngươi có cái thực lực kia sao?

Tào Khải Thái lại hít sâu một hơi, hắn cảm giác mình đã càng ngày càng không áp chế được tà hỏa.

- Ta cảm giác ta rất mạnh, hẳn là mạnh hơn ngươi.

Đỗ Thiếu Phủ khẳng định gật đầu, sau đó kỳ quái nhìn Tào Khải Thái nói:

- Ta nghe nói ngươi là con rể Tần gia, xem như nửa người Tần gia, ta luôn kỳ quái, theo đạo lý mà nói, Tần Tiểu Lộ là vị hôn thê của ngươi, hẳn là xem như người của Tào gia ngươi, nhưng sao ngươi lại xem như nửa người Tần gia, chẳng lẽ ngươi ở rể sao?

Đỗ Thiếu Phủ càng nói càng cảm thấy mình đoán đúng, không ngừng gật đầu nói:

- Ta đoán nhất định là như vậy, bởi vì ngươi không bằng ta, nên ngươi không cưới vợ được, sau này cũng chỉ có thể đến Thạch Thành chúng ta ở rể Tần gia...

- Đỗ Thiếu Phủ, hôm nay ta sẽ cho ngươi hối hận vì gặp gỡ ta!

Bạo phát rồi, Tào Khải Thái rốt cục áp chế không được bạo phát tà hỏa, một cỗ khí tức âm hàn cường hãn thổi quét ra.

- Ngươi đừng nóng giận, ở rể thì ở rể, người Thạch Thành chúng ta sẽ không bởi vì ngươi ở rể mà kỳ thị ngươi, cũng cam đoan sẽ không khi dễ ngươi, bởi vì người Thạch Thành chúng ta đều nhiệt tình hiếu khách, thật sự đó.

Đỗ Thiếu Phủ cực kỳ nghiêm túc nói với Tào Khải Thái.

- Ha ha, không sai, người Thạch Thành chúng ta đều nhiệt tình hiếu khách.

- Không sai, Thạch Thành chúng ta sẽ không kỳ thị người ở rể.

...

Người xem bốn phía rốt cuộc không nín được cười phá lên, Đỗ Thiếu Phủ nói không thể nghi ngờ là kéo toàn bộ Thạch Thành lại với nhau, hơn nữa Tào Khải Thái thật là ngoại lai, giờ phút này tất cả người xem tự nhiên đều ủng hộ Đỗ Thiếu Phủ.

Đương nhiên, người Tần gia ngoại lệ, thần sắc cả đám đều mất tự nhiên lên.

- Ai, Tào Khải Thái thật không dễ dàng a, nhịn lâu như vậy đã rất giỏi rồi.

Diệp Bảo Lâm nhìn giữa sân hơi than nhẹ, ánh mắt tựa hồ rất đồng tình Tào Khải Thái, nếu là người bình thường, sợ rằng đã sớm nhịn không được tức ói máu.

- Tiểu tử này độc miệng như vậy, này không giống lão Tam lắm nha.

Đỗ Chấn Vũ cũng nghi hoặc không thôi, nhìn Đỗ Chí Hùng nói.

Khóe môi của Đỗ Chí Hùng nhếch lên ý cười, cười hắc hắc nói:

- Bất quá ta thích, khó trách đám người Đỗ Hạo không phải đối thủ, này căn bản không phải cùng một cấp bậc a.

Đỗ Hạo, Đỗ Hướng, Đỗ Duyên… đều đứng ở sau lưng Đỗ Chí Hùng, nghe vậy cả đám nghẹn khuất, bọn họ là nằm cũng trúng đạn a.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.