Vũ Thần

Chương 143: Q.7 - Chương 143: Nắm trong tay phương pháp.






Ngao Bác Duệ thở dài một hơi, những nhánh cây do Thủy lực ngưng tụ thành trong nháy mắt đều biến mất.

Gần như chỉ trong nháy mắt, trận chiến long tranh hổ đấu đang diễn ra đã biến mất, ngay cả một chút dấu vết cũng không lưu lại.

Đây là ưu điểm lớn nhất khi giao thủ trong biển, vô luận phá hoại lớn tới mức nào chỉ cần khi dừng lại thì hết thảy mọi thứ lại khôi phục như cũ.

Cổ tay Ngao Bác Duệ nhẹ nhàng rung lên, thanh mộc côn trên tay hắn nhất thời biến mất, so sánh với hắn thì Hạ Nhất Minh ở giữa không trung có vẻ chật vật hơn rất nhiều.

Hạ Nhất Minh cười khổ một tiếng, lĩnh vực màu đỏ xung quanh trăm trượng đang từ từ biến mất, hơn nữa cuối cùng còn hóa thành chín đầu tiểu Hỏa Long. Chúng nó ở giữa không trung bay lượn kiêu ngạo, một đầu rồi lại một đầu tiểu Hỏa Long nối tiếp nhau tiến vào trong Cửu Long Lô.

Sau khi làm hết thảy mọi chuyện, Hạ Nhất Minh mới thở dài một hơi.

Bọn chúng mặc dù nghe theo lệnh của Hạ Nhất Minh, nhưng chúng rất muốn được ra bên ngoài, cho nên mới đi dạo thêm vài vòng. Nhưng do bọn chúng có thực lực vô cùng cường đại cho nên trước khi tiến vào trong Cửu Long Lô thì Hạ Nhất Minh còn phải lo lắng đề phòng.

Đây chính là chỗ hại lớn nhất khi không thể điều khiển được cỗ lực lượng cường đại trong tay.

Ngao Bác Duệ hâm mộ nhìn chín đầu tiểu Hỏa Long này, hắn thở dài một hơi nói:

- Hạ huynh, lĩnh vực của ngươi có uy lực quá cường đại, hơn nữa lại còn có thể sử dụng cùng lúc hai kiện thần khí, lão phu tự thấy mình không bằng.

Hạ Nhất Minh khẽ lắc đầu nói:

- Ngao tông chủ cũng đã tận mắt nhìn thấy rồi đó, Sí Nhiệt lĩnh vực dù có uy lực mạnh gấp đôi nhưng Hạ mỗ lại không dám dễ dàng sử dụng.

Trong thanh âm của hắn khó có thể che dấu được mùi vị chua xót:

- Không thể điều khiển lĩnh vực trong tay thì còn có thể gọi là lĩnh vực lực lượng sao?

Ngao Bác Duệ nhất thời cảm thấy tức cười, bất quá tình huống này cho dù là trong lịch sử cũng lần đầu tiên xuất hiện, cho nên hắn căn bản không biết nói gì cho tốt. Bởi vì ngay cả hắn cũng chưa thể hình thành lĩnh vực, cho nên đối với thần khí lĩnh vực hiểu biết không nhiều, cho nên lại càng không có tư cách nói chuyện với người ta.

Hơi vung tay áo, Hạ Nhất Minh nói:

- Ngao tông chủ, thanh thần khí mộc côn trong tay ngươi bây giờ đã có uy lực như thế thì ngày sau khi tu luyện thần khí lĩnh vực chỉ sợ sẽ càng thêm lợi hại.

Hắn nói những lời hoàn toàn là thật tâm thật ý, thanh mộc côn đó có uy lực làm cho hắn cực kỳ hâm mộ.

Trên mặt Ngao Bác Duệ xuất hiện một tia hãnh diện nói:

- Hạ huynh nói quá lời rồi.

Hạ Nhất Minh khẽ lắc đầu đáp:

- Ta chỉ cảm thấy kỳ quái, nếu chủ căn của thần thụ có uy lực như vậy thì sao lúc giao đấu với Ngả Đức Văn ngươi lại không lây ra?

Ngao Bác Duệ hơi giật mình, hắn chần chờ một chút, cuối cùng nói:

- Hạ huynh có điều không biết, mặc dù chủ căn của thần thụ có uy lực cường đại, nhưng sau bị tách ra thì không phải là địch thủ của thần khí. Nếu như không phải lần này được phụ gia thêm vài nguyên liệu, đem toàn bộ uy lực của nó kích thích ra thì nó không hề khác gì một thanh Mộc hệ thần khí bình thường khác.

Trong lòng Hạ Nhất Minh khẽ động, kinh hô lên một tiếng:

- Ngươi phụ gia thêm thần dược Tiên Dịch vào đấy sao?

Ngao Bác Duệ nhếch miệng cười cũng không trả lời, nhưng khi nhìn thấy nụ cười trên môi hắn thì cho dù là ai cũng đã biết được đáp án.

Hạ Nhất Minh không khỏi cảm thấy kỳ lại, Ngao Mẫn Hành đối với vị tông chủ đương nhiệm này không ngờ lại coi trọng như vậy, từ lúc lấy được thần dược Tiên Dịch tới nay đã sử dụng ít nhất hai giọt thần dược Tiên Dịch trên người lão.

Hôm nay nếu một lần nữa để cho Ngao Bác Duệ và Tử Lỗ Li giao thủ với nhau thì hắn tuyệt đối chỉ có thắng chứ không bại.

Đây chính là chỗ tốt khi được sinh trưởng trong môn phái lớn, một ít thiên tài địa bảo là có thể trong nháy mắt làm cho lực chiến đấu của một người được tanh mạnh, mà điều này ở môn phái nhỏ hoặc tán tu lại khó có thể làm được.

Ngao Mẫn Hành nãy giờ vẫn nhìn chằm chằm Hạ Nhất Minh, ánh mắt xuất hiện vài tia quang mang do dự, sau một lát hắn từ từ nói:

- Hạ huynh, lão phu có một biện có thể làm cho người thuận lợi khống chế uy lực của lĩnh vực.

Hạ Nhất Minh hơi giật mình, trong lòng không khỏi vui mừng khôn xiết, vội vàng nói:

- Mời Ngao huynh chỉ điểm cho.

Ngao Mẫn Hành chợt vuốt râu mỉm cười nói:

- Chỉ điểm thì không dám nói, chỉ là một chút đề nghị nho nhỏ mà thôi.

Hắn dừng lại một chút rồi nói:

- Theo lão phu thấy người sở dĩ không thể khống chế được lĩnh vực chính là bởi vì ngươi tu luyện đồng thời hai kiện thần khí. Tuy điều này làm cho uy lực của lĩnh vực hơn xa bình thường, thậm chí còn đạt tới mức không chút nào lĩnh vực của Ngụy Thần cảnh cường giả. Nhưng muốn thuận lợi điều khiển nó thì rất khó, hơn nữa.....

Hắn dừng lại như vô tình, như cố ý nói:

- Muốn điều khiển được thần khí lĩnh vực thì phải có tu vi võ đạo gần tới Ngụy Thần cảnh, lấy sự hiểu biết bây giờ của Hạ huynh đối với bổn nguyên chi lực chỉ sợ vẫn chưa đủ.

Hạ Nhất Minh hơi nhíu mày, hắn tu luyện chỉ là mong muốn có được lĩnh vực cường đại nhất cho nên mới muốn đem hai đại thần khí hợp lại một chỗ.

Trận đánh vừa rồi với Ngao Bác Duệ mặc dù không phải là cuộc chiến sinh tử, nhưng Sí Nhiệt lĩnh vực phát huy uy lực vô cùng mạnh mẽ. Dù là chủ căn thần thụ đã được chú tạo thành thần khí thì ở trước mặt hắn cũng không đủ năng lực chống lại.

Lấy nhiều đánh ít, dựa vào thực lực cường đại khi dễ kẻ yếu làm cho người ta có cảm giác tương đối sáng khoái, chỉ là hậu quả cũng vô cùng nghiêm trọng. Hiểu biết của hắn đối với bổn nguyên chi lực còn quá kém cho nên kết quả cuối cùng dẫn tới cảnh không thể điều khiển nổi lĩnh vực.

Nhìn thấy Hạ Nhất Minh im lặng không lên tiếng, Ngao Mẫn Hành cười ha hả, nói:

- Ở trong Thủy Tinh Cung lão phu từng cho Hạ huynh một giọt thần dược Tiên Dịch, không biết Hạ huynh đã dùng chưa?

- Đương nhiên là chưa. - Hạ Nhất Minh không chút do dự nói.

Vẻ mặt Ngao Mẫn Hành đột nhiên xuất hiện một tia mỉm cười, nói:

- Thần dược Tiên Dịch có tác dụng gột rửa linh hồn, thậm chí có thể dò xét được thiên cơ, khiến cho cảnh giới lĩnh ngộ của người sử dụng tăng lên một tầng. Nếu Hạ huynh khi lần nữa sử dụng Sí Nhiệt lĩnh vực đã hiểu thêm được rất nhiều về bổn nguyên chi lực, đến lúc đó có lẽ sẽ điều khiển được nó.

Trên mặt Hạ Nhất Minh xuất hiện một tia hiểu biết, nói:

- Đa tạ Ngao huynh đã chỉ điểm.

Ngao Mẫn Hành vung tay áo lên nói:

- Chỉ là một cái nhấc tay không đáng để cảm ơn.

Hắn do dự một chút, cuối cùng nói:

- Hạ huynh, lão phu còn có một câu nói mong ngươi nhớ kỹ cho.

Sắc mặt Ngao Mẫn Hành trở nên tương đối nghiêm trọng, nói:

- Lĩnh Vực lực lượng vô cùng cường đại nhưng nếu không thể khống chế nó thì ở trước mặt cường giả chính thức vẫn không thể chịu nổi một kích.

Hạ Nhất Minh hơi giật mình một cía, nhưng vẫn trầm mặc không lên tiếng đáp lại.

Ngao Mẫn Hành quay sang phía đám người Bách Linh Bát gật đầu một cái nói:

- Nếu mọi chuyện đã xong thì lão phu xin phép cáo từ trước, nửa năm sau chúng ta sẽ gặp lại ở Nam Cương.

Tay áo hắn hơi phất lên đã cùng với Ngao Bác Duệ rời đi, sau một lát cả hai đã biến mất khỏi tầm mắt.

Bảo Trư và Bạch Mã Lôi Điện lúc này mới bay lại gần, khi Hạ Nhất Minh phóng thích ra Sí Nhiệt lĩnh vực ngay cả chúng nó cũng không dám tới gần, phải chạy ra xa đứng xem.

Loại nhiệt lượng cao như vậy cho dù là thần thú cũng không dám dễ dàng chạm vào.

Đương nhiên, nếu là trong cuộc chiến sinh tử thì lại khác, vô luận là kỹ năng của Bạch Mã Lôi Điện hay Bảo Trư cũng không phải là đồ vật dùng để trang trí. Chỉ là muốn chúng nó cùng ra tay với Hạ Nhất Minh thì điều này khó khăn rất lớn.

Vừa rồi Hạ Nhất Minh phóng thích ra lĩnh vực lực lượng giống như Bạch Mã Lôi Điện lúc tấn chức thánh thú đỉnh phong đã từng thi triển ra cả một vùng lôi điện rộng lớn làm cho không ai dám tới gần.

- Hãy phục dụng thần dược Tiên Dịch đi. - Bảo Trư vừa nhào vào lòng Hạ Nhất Minh nó đã mở miệng nói.

Hạ Nhất Minh trầm ngâm chốc lát, cuối cùng chậm rãi lắc đầu nói:

- Việc này tạm thời không cần phải vội.

Cái miệng nhỏ nhắn của Bảo Trư hơi cong lên, nó bất mãn nói:

- Đây chính là đại sự, ngươi sử dụng thần dược Tiên Dịch là có thể nắm trong tay Sí Nhiệt lĩnh vực, như vậy nửa năm sau nếu giao thủ với Ngả Đức Văn thì sẽ nắm chắc phần thắng.

Hạ Nhất Minh bật cười nói:

- Tiểu tử kia, ngươi cứ ngươi cứ xem như là ta không địch nổi hắn vậy.

Tinh quang trong mắt Hạ Nhất Minh chợt lóe lên, nói:

- Ngươi cũng đã nhìn thấy uy lực của Sí Nhiệt lĩnh vực của ta, chỉ cần ta thi triển ra thì Ngả Đức Văn sẽ không thể làm khó dễ được ta.

Bảo Trư không ngừng lắc đầu nói:

- Ta chỉ biết có thể điều khiển được lực lượng lĩnh vực sẽ mạnh hơn nhiều là không thể điều khiển được.

Hạ Nhất Minh hơi giật mình, nhất thời lâm vào cảnh trầm mặc.

Bảo Trư nói cũng không sai, hắn vừa rồi đã thử tiếp xúc với lĩnh vực của Ngao Mẫn Hành, cho nên đối với điều này càng hiểu một cách rõ ràng hơn.

Có thể điều khiển lĩnh vực mới chân chính phát huy ra được uy lực cường đại của nó, nếu không cho dù bản thân hắn có thể đồng thời điều động hai kiện thần khí tạo thành lĩnh vực thì cũng chưa chắc đã có thể áp chế được lĩnh vực của Ngả Đức Văn.

Than nhẹ một tiếng, Hạ Nhất Minh nói:

- Bảo Trư, Ngao Mẫn Hành mặc dù nói không sai, nhưng trong tay của ta chỉ có một giọt thần dược Tiên Dịch, mà thứ này rất là trân quý, nó là trợ giúp duy nhất để ta có thể tấn giai Ngụy Thần cảnh cường giả. Nếu như bây giờ dùng thì trước tiên không biết có thể nắm giữ được Sí Nhiệt lĩnh vực không, nhưng ta có thể khẳng định là quá lãng phí.

Hắn trầm ngâm chốc lát, quay đầu lại nói:

- Bách huynh, ngươi bây giờ còn có thể cảm ứng được phương hướng của Thủy Tinh Cung không?

Bách Linh Bát gật nhẹ đầu nói:

- Có thể.

Một từ đơn giản nhưng lại giống như một viên thuốc an thần, rất nhanh khiến cho Hạ Nhất Minh cùng hai đầu thần thú có thể an tâm.

Đưa tay lên vuốt ve đầu Bảo Trư, Hạ Nhất Minh cười nói:

- Tiểu tử kia, ba tháng sau chúng ta sẽ mở cửa Thủy Tinh Cung một lần nữa, ta vốn định sau đây một năm mới đến đó, nhưng bây giờ đành thay đổi chủ ý.

Bảo Trư trong lòng Hạ Nhất Minh đột nhiên trở nên hưng phấn, nó nói:

- Ta cũng muốn ăn, ta cũng muốn ăn....

Hạ Nhất Minh dở khóc dờ cười túm lấy đầu nó vỗ nhẹ, nóiL

- Đây là thứ gì làm sao có thể để cho tiểu tử ngươi lãng phí như thế được, nếu số lượng nhiều thì ngươi có thể sử dụng một giọt, đợi ngày sau khi tới lúc tấn chức Ngụy Thần cảnh thì tiếp tục sử dụng thêm một giọt nữa.

Bảo Trư nhất thời nghểnh cổ lên, nó ủy khuất nói:

- Bốn người chúng ta công bình chia mà.

Hạ Nhất Minh tức giận trừng mắt nhìn nó:

- Ai bảo là ta định độc chiếm? Ngươi có thể sử dụng hai giọt, phần còn lại ta sẽ giúp ngươi bảo quản.

Suy nghĩ một lúc, hắn đột nhiên cao hứng nói:

- Đợi sau khi ngươi có con ta sẽ cấp cho chúng nó dùng.

Bảo Trư trợn tròn hai mắt nhìn không thể nói thêm được câu gì nữa.

Hạ Nhất Minh cười lớn một tiếng, ôm chặt nó vào trong lòng, sau đó kéo Bách Linh Bát cùng nhảy lên lưng Bạch Mã Lôi Điện.

Lôi Điện lập tức hóa thành một đạo ánh sáng màu trắng, nhanh chóng biến mất ngoài khơi.

Ngoại hải hôm nay đối với bốn người bọn họ mà nói thì chỉ giống như hoa viên, không còn chỗ nào đáng để kiêng kỵ nữa.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.