Vũ Thần

Chương 74: Q.7 - Chương 74: Tôn kính.






Một luồng quang mang nhiều màu từ trên thân thể Hạ Nhất Minh chậm rãi phóng ra, vừa rồi hắn được quang mang này bao phủ, bay giữa không trung giống như mặt trời tản ra ánh sáng chói mắt.

Ánh mắt hắn nhìn xuống phía dưới, một kích vừa rồi hắn hấp thu thiên địa lực lượng vượt qua Ngụy thần cảnh cường giả Vi Cẩm Thuận bởi vậy mới có thể lấy cứng chọi cứng, lấy lực phá lực đánh người này chìm trong cát. Đây thuần túy là va chạm lực lượng, không có bất cứ biến hóa nào trong đó.

Trong va chạm lực lượng thuần túy này, Hạ Nhất Minh vận dụng Ngũ hành luân hồi hấp thu thiên địa lực lượng tái hiện lại huy hoàng trước đây của nó, chính là có thể chiến thắng cường giả chênh lệch nhất giai.

Lúc này cuồng phong vẫn không ngừng gào thét, cát bụi tràn ngập không trung nhưng ánh mắt mọi người nhìn hắn đã khác biệt. Cho dù ánh mắt Ngụy thần cảnh cường giả cũng thế.

Một âm thanh phẫn nộ từ dưới lòng cát truyền lên giống như dã thú bị thương, mặt cát tách thành hai nửa tựa hồ như hồng hoang mãnh thú chui ra.

Nhưng Hạ Nhất Minh đột ngột vung tay, theo đó hai vòng luân hồi Ngũ hành không chút chậm trễ phóng xuống.

Ngũ hành luân hồi chi hoa đã thoát khỏi giới hạn Thần đạo vũ kỹ, sau khi hình thành chúng không chỉ hấp thu thiên địa lực lượng nhanh hơn mà còn có thể dung nhập vào đó phát ra uy lực cường đại.

Đây mới chính là nguyên nhân Ngũ hành luân hồi chi hoa có thể đánh khắp thiên hạ không đối thủ.

Lúc này sau khi Hạ Nhất Minh vung tay, hai vòng luân hồi trong nháy mắt đã bành trướng cực đại, chúng hấp thu vô tận thiên địa lực lượng rốt cuộc hung hăng đánh xuống mặt cát.

Mặt cát vừa tách ra lần nữa đổ ụp xuống, Vi Cẩm Thuận rống lên một tiếng thê lương. Bị thiên địa chi uy cường đại liên tiếp công kích, cho dù là lão cũng không thể chống chọi.

Mặt cát không ngừng tách ra, Vi Cẩm Thuận rốt cuộc cũng buông tha ý định đột kích, mà di chuyển dưới mặt đất tìm nơi xông lên. Nhưng năng lực cảm ứng ý niệm của Hạ Nhất Minh dĩ nhiên không dưới lão, hơn nữa tốc độ hình thành Ngũ hành luân hồi chi hoa trong ta hắn càng nhanh tới khó tin. Một người chạy một người ngưng tụ, phóng thích thiên địa chi uy càng lúc càng mạnh hơn.

Trên mặt cát không ngừng xuất hiện những huyệt động cực lớn. Bất quá cát bụi nơi này không ngừng che lấp, chỉ cần cho chúng thời gian tất cả huyệt động sẽ được lấp đầy.

Vi Cẩm Thuận cũng không tu luyện Thổ hệ công pháp bởi vậy dưới trong lòng cát lão căn bản không thể phát ra uy lực lượng nhất. Mà lúc này Hạ Nhất Minh áp chế cũng không cho lão cơ hội ra tay. Bởi vậy chịu hơn trăm lần công kích, khí tức lão suy yếu rất nhiều.

Ngao Mẫn Hành thở dài một tiếng, là người đứng xem lão đương nhiên quan sát hết thảy phát sinh.

Nếu Vi Cẩm Thuận cẩn trọng coi Hạ Nhất Minh như cường giả ngang hàng, thắng lợi cuối cùng còn chưa biết rơi vào tay ai?

Nhưng Vi Cẩm Thuận rõ ràng khinh thường đối thủ, trong lòng lão Hạ Nhất Minh mặc dù cường đại nhưng cũng chỉ là tân Hư thần cảnh cường giả, bất luận thế nào cũng không có khả năng vượt giai.

Bởi thế lúc trước khi Hạ Nhất Minh tỏ ra yếu thế, lão bạo phát thiên địa chi uy nhưng không thể khiến hắn tổn thương. Mà Hạ Nhất Minh thừa dịp lão chủ quan, dốc toàn lực một mạch chiếm giữ ưu thế. Lúc này uy thế đó không ngừng tích lũy dẫn đến thắng lợi cuối cùng.

Điều này chỉ cần cảm ứng khí tức Vi Cẩm Thuận không ngừng suy yếu là có thể biết vị Ngụy thần cảnh cường giả mất đi niềm tin chiến thắng.

Ngao Mẫn Hành khẽ vung tay, Ngũ sắc quang mang đồng dạng lóe lên tựa hồ ngay cả ánh sáng cũng hấp thu vào. Theo quang mang càng lúc càng chói mắt, trên người lão xuất hiện một vòng bảo hộ so với Hạ Nhất Minh còn rực rỡ hơn.

Cảm nhận được thiên địa lực lượng khổng lồ ngưng tụ, Hạ Nhất Minh không chút đo dự ngừng tay. Hắn quay đầu nhìn Ngao Mẫn Hành phía sau lòng đầy hâm mộ.

Khí thế này so với hắn khu động Ngũ hành luân hồi chi hoa mạnh mẽ hơn nhiều. Bất quá lúc này kiến thức của Hạ Nhất Minh cũng hơn xa trước đây, hắn có thể cảm nhận được, lực lượng trên thân thể Ngao Mẫn Hành cũng là Ngũ hành luân hồi chi hoa nhưng thứ này khuyết thiếu vài thứ khiến quá trình chuyển đổi gặp vài trở ngại.

Có lẽ cũng bởi nguyên nhân này nên Ngao Mẫn Hành nắm giữ Ngũ hành luân hồi chi hoa chỉ có thể vô địch đồng giai mà không thể vượt cấp khiêu chiến.

Ngay khi Hạ Nhất Minh ngừng lại, mặt cát tách ra, một đạo thân ảnh vọt lên, người này chính là Vi Cẩm Thuận bị ép dưới mặt cát.

Lúc này vị lão Thần đạo cường giả không còn bộ dạng thong dong như trước, trên người lão xuất hiện vài vệt máu, sắc mặt dữ tợn, khóe miệng còn một tia máu tươi chưa biến mất.

Trái tim mọi người không khỏi đập dồn dập, Hạ Nhất Minh có thể hoàn toàn áp chế một vị Ngụy thần cảnh cường giả đã là rất giỏi, nhưng không ngờ có thể tạo thành thương tổn như vậy cho đối phương. Điều này khiến tất cả phải đánh giá lại.

- Vi trưởng lão. Chúng ta thua.

Ngao Mẫn Hành đôi mắt lóe tinh quang trầm giọng nói.

Vi Cẩm Thuận thân thể giữa không trung khẽ run lên, chậm rãi cúi đầu, nói:

- Vâng. Tông chủ đại nhân.

- Ngươi trở lại điều tức đi.

Ngao Mẫn Hành bình tính phân phó:

- Lúc này Tử vong sinh vật tùy thời xuất hiện, chúng ta phải bảo trì trạng thái tốt nhất.

Vi Cẩm Thuận do dự một chút, ngẩng đầu nhìn Hạ Nhất Minh, ánh mắt âm lãnh khiến người ta sợ hãi. Theo sau lão xoay người nháy mắt rời đi.

Hạ Nhất Minh trong lòng thầm than đáng tiếc. Bất quá hắn cũng biết, lúc này đánh bại đối phương kỳ thực có vài phần tính toán. Hơn nữa khi chiếm thượng phong hắn không buông tay, áp chế hoàn toàn đối phương.

Hắn nắm giữ Ngũ hành luân hồi chi hoa có thể chống lại Ngụy thần cảnh cường giả nhưng phương diện súc tích thần lực không cách nào so sánh. Bởi thế muốn chém chết Vi Cẩm Thuận tại chỗ tuyệt không có khả năng.

Tâm niệm khẽ động, Hạ Nhất Minh đột ngột nghĩ tới, nếu bản thân hắn tiến giai Ngụy thần cảnh, liệu có thể giết chết người này?

Thu hồi ánh mắt, Hạ Nhất Minh khẽ nói:

- Ngao huynh. Ngũ Hành Hoàn trong tay Hạ mỗ cũng có thể phát ra uy lực không kém Vi huynh. Đối phó với đám Tử vong sinh vật kia dư sức.

Ngao Mẫn Hành ánh mắt lạnh lùng nhìn hắn, nói:

- Ngươi quả thật có tư cách này.

Dừng một chút lão nói:

- Ta tin tưởng vài năm nữa ngươi có thể tấn giai Ngụy thần cảnh. Một khi ngươi tấn giai, sử dụng Ngũ hành luân hồi chi hoa, trong thiên hạ này cũng không còn ai có thể thắng ngươi.

Ba vị cường giả phương Tây ánh mắt khẽ đổi, âm thầm hội ý.

Hạ Nhất Minh sắc mặt khẽ biến, hắn từ trong câu nói kia nhận ra hiểm ý, nhưng trong thời gian ngắn không cách nào khẳng định hậu quả mang lại.

Mã Dự đột nhiên tiến lên, lão cười lớn nói:

- Ngao huynh. Vừa rồi Thần long huynh đã từng nói qua, nếu có thể gia tăng thực lực, hắn cũng thấy vui mừng. Lúc này Hạ trưởng lão biểu lộ thực lực không kém Vi huynh, thậm chí tiềm lực cường đại hơn. Không bằng...

Lão dừng lại một chút, châm chọc:

- Vì đề cao thực lực của chúng ta xin Ngao huynh truyền thụ mật pháp khiến Ngũ Hành Hoàn tiến giai thần khí cho Hạ trưởng lão.

Hạ Nhất Minh hai mắt phát sáng, nếu như trong huyệt động không nghe được những lời kia, hắn vô cùng cảm kích. Bất quá lúc này hắn đã biết mục đích của Mã Dự chính là Cửu Long Lô, bởi thế không ngại mạo hiểm đắc tội với Ngao Mẫn Hành cũng muốn góp lời.

Ngao Mẫn Hành hừ lạnh một tiếng, nói:

- Lão phu đã nói qua. Muốn từ thô phôi trở thành thần khí chủ yếu là lão phu không tiếc hao tổn tâm huyết, hơn nữa khiến thần khí Ngũ Hành Hoàn trong thời gian ngắn uy năng đại giảm rất lâu mới có thể khôi phục. Bởi vậy Hạ trưởng lão không thể hoàn thành việc này.

Nghe được lời từ chối của lão, đám người Hạ Nhất Minh cũng không cảm thấy ngoài ý, nếu lão thật sự đồng ý mới là có quỷ.

Mã Dự còn muốn nói thêm gì đó Hạ Nhất Minh đã vội vàng nói:

- Mã huynh. Chuyện này cũng không làm phiền Ngao huynh nữa.

Ngao Mẫn Hành liếc mắt nhìn Hạ Nhất Minh theo sau xoay người rời đi.

Mã Dự kinh ngạc nhìn Hạ Nhất Minh nói:

- Hạ trưởng lão. Chuyện hôm nay ai đúng ai sai mọi người đều hiểu. Ngươi nếu có năng lực đánh bại Vi Cẩm Thuận, cho dù không hỏi phương pháp tiến giai thần khí cũng có thể từ người hắn gỡ gạc vài món thần binh cường đại mới tốt.

Hạ Nhất Minh giật mình nghĩ lại, điều Mã Dự vừa nói chứng minh một chuyện, Thiên hạ đệ nhất đại phái Ngũ Hành Môn khi xưa tài lực dồi dào, hai người Ngao Mẫn Hành mang theo vô số bảo vật khiến ngay cả đám người Mã Dự cũng không khỏi đỏ mắt.

Sau một lát Hạ Nhất Minh khẽ mỉm cười, nói:

- Đa tạ ý tốt của Mã huynh. Bất quá Ngũ Hành Hoàn vốn là bổn mạng thần binh của tiểu đệ, thần binh khác có nhiều hơn cũng không dùng tới.

Mã Dự đôi mắt sáng người, liên tục gật đầu, nói:

- Hạ trưởng lão nói không sai. Tu vi võ đạo vẫn là quý tinh bất quý đa, nhiều vật thông thường không bằng vài vật trân quý. Chỉ cần Hạ trưởng lão có thể chậm rãi thôi luyện Ngũ Hành Hoàn thành thần khí cũng đủ để tung hoành thiên hạ.

Hạ Nhất Minh trên mặt mỉm cười bất quá trong lòng không ngừng mắng chửi.

Thần khí Cửu Long Lô cho dù nát vụn trong tay cũng không thể giao cho người khác, Mã Dự này tuyệt đối chưa từ bỏ tâm tư.

Đảo mắt nhìn quanh, Hạ Nhất Minh mơ hồ cảm nhận được thái độ mọi người biến hóa thần kỳ. Cho dù ba vị Thần đạo Tây phương địch ý với hắn cũng thu liễm nhiều. Trong lòng không khỏi cảm khái, đây là thế giới chỉ dùng thực lực nói chuyện, chỉ khi bản thân bộc lộ thực lực cường đại mới giành được tôn kính.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.