Vũ Trụ Trùm Phản Diện

Chương 687: Chương 687: Anh hùng! Đại anh hùng!




- Vạn Quỷ tướng quân?

Mọi người ở đây lộ ra vẻ mặt mờ mịt, không hiểu nổi Vạn Quỷ tướng quân này đại biểu cho cái gì.

Nhưng có thể khẳng định được một điểm, Vạn Quỷ tướng quân này rất không tầm thường, bằng không người cầm kiếm Sở Phong này cũng không có vẻ mặt như vậy.

Đúng lúc này, giọng nói của Lục Đạo vang lên ở bên tai Vương Hạo.

- Vương Hạo, tiểu tử nhà cậu thật sự thần bí, lại có thể thay hình đổi dạng tránh thoát sự truy đuổi của ý thức vũ trụ.

- Cái này sau này hãy nói, ông nói cho tôi biết Vạn Quỷ tướng quân trước mắt này rốt cuộc là thế nào đi?

Vương Hạo vội vàng hỏi.

Lục Đạo giải thích:

- Mỗi một đạo trong Lục Đạo Luân Hồi đều có một người thống trị, lại giống như A Tu La thống trị đạo Tu La vậy, Vạn Quỷ tướng quân này chính là người thống trị của đạo Nhân Gian.

Vương Hạo cau mày nói:

- Vậy vì sao hắn giống hệt với Lý Vân Dương như vậy?

Lục Đạo cười nói:

- Vạn Quỷ tướng quân này chính là ta sử dụng thi thể của Lý Vân Dương chế luyện thành, hiện tại hắn hoàn toàn không kém hơn so với A Tu La là mấy.

- Không hề kém hơn so với A Tu La sao!

Vương Hạo cảnh giác nói:

- Vậy người này có nghe lời của tôi hay không?

Lục Đạo cười to nói:

- Tiểu tử thối, cậu là Chúa Tể Lục Đạo, nếu như không có thể ra lệnh cho Vạn Quỷ tướng quân, vậy còn gọi chúa tể làm gì chứ?

Tinh thần Vương Hạo liền thả lỏng, chỉ cần có thể nghe lời, như vậy tất cả đều dễ nói chuyện.

Lục Đạo đột nhiên lại nói:

- Tuy nhiên, lúc thi thể của Lý Vân Dương bị chế luyện thành Vạn Quỷ tướng quân, ý chí của hắn cũng chưa hoàn toàn mất đi, nếu để cho hắn tìm được linh hồn mình, như vậy hắn lại có thể sống lại, tôi nghĩ hắn sẽ phải tìm cậu báo thù, mà không phải là nghe lệnh của cậu.

Đúng lúc này, hai mắt của Vạn Quỷ tướng quân lóe ra một tia ánh sáng màu đỏ, hắn từ từ xoay người nhìn Lý Vân Dương chuyển thế.

- Mẹ nó, ông đúng là giỏi bẫy người!

Sắc mặt Vương Hạo đại biến, hắn nhanh chóng vọt tới bên cạnh Lâm Mộng Mộng, nhấc Lý Vân Dương chuyển thế, sau đó khởi động vũ trụ tinh đồ lập tức biến mất.

- Gào...

Vạn Quỷ tướng quân nổi giận gầm lên một tiếng, toàn thân hắn đột nhiên trở nên nóng nảy.

Đồng thời, trong nháy mắt một khí tức khủng khiếp cuốn ra khắp vũ trụ tối tăm, khiến cho trong không trung dâng lên từng đợt chấn động.

- Anh họ, anh đi vào trong đó à? Anh nhanh đưa đứa trẻ kia cho Vạn Quỷ tướng quân này đi, bằng không hắn sẽ nổi điên.

Giọng điệu Lâm Mộng Mộng cấp bách kêu lên.

Giọng nói của Vương Hạo có phần chính khí nghiêm nghị truyền đến,

- Tôi là nam tử hán đại trượng phu đầu đội trời, chân đạp đất, tình nguyện chết đứng, chứ tuyệt đối sẽ không sống quỳ, hiện tại bảo tôi sử dụng mạng sống của một đứa trẻ mới sinh để cầu được sống, đây tuyệt đối là chuyện không có khả năng xảy ra, tôi sẽ tiễn bước đứa trẻ này đi, để cho hắn hưởng thụ tình yêu ấm áp nhất trên thế giới.

Anh hùng!

Đại anh hùng!

Đại anh hùng cứu khổ cứu nạn!

Giờ phút này, tất cả mọi người ở đó đều lộ ra vẻ mặt xúc động, ở thời điểm liên quan đến sự sống và cái chết này, người này lại còn có thể suy nghĩ cho một đứa trẻ mới sinh, người như thế không phải là anh hùng, vậy người nào có khả năng được tính là anh hùng chứ?

Khóe mắt hai người Tiền Vạn Dương, Trần Diệu giật mạnh, đây làm gì phải anh hùng chứ, rõ ràng chính là một ác ma, một tay đẩy đứa trẻ mới sinh về phía vực sâu ác ma.

Vẻ mặt Vương Thiên Dật chính khí nói:

- Mọi người cố gắng lên, nhất định phải chống đỡ được mười phút.

- Được!

Mọi người ở đây dâng lên hào khí ngất trời, giơ tay kêu to.

- Nhanh trả linh hồn của ta lại cho ta...

Vạn Quỷ tướng quân nổi giận gầm lên một tiếng, trong tay hắn xuất hiện thêm một thanh trường đao màu đỏ, Lệ Quỷ phía sau lưng hắn hình như cảm nhận được điều gì đó, tất cả đều phát ra tiếng kêu gào chói tai.

Mọi người ở đây cảm thấy khóe mắt giật mạnh, bọn họ cảm giác hiện tại đừng nói là mười phút, cho dù là một phút bọn họ cũng đã chết cả rồi!

- Gào...

Hàng vạn hàng nghìn Lệ Quỷ phát ra một tiếng kêu chói tai, vẻ mặt phấn khởi phóng về phía những người còn sống này.

- Mẹ nó, dù sao cũng phải chết, vậy thì liều mạng đi!

Mọi người ở đây lộ ra vẻ mặt quyết tâm, tất cả rút vũ khí ra xông tới trước.

- Ầm ầm ầm...

Lúc này, hai bên giao chiến với nhau, từng tiếng nổ lớn không ngừng vang lên.

...

Tinh hệ Ngân Hà.

Địa cầu.

Trên một ngọn núi, có một gian nhà lá.

Mà ở trước cửa của căn nhà lá có một nữ tử với dung nhan tuyệt thế đang ngồi, người này chính là Khố Lạp.

Nhưng lúc này hai mắt của Khố Lạp thất thần, không có một chút sức sống nào, hình như sẽ lập tức chết đi vậy.

Hắn vốn cho rằng mình sẽ chết, nhưng cuối cùng Vô Cực Tử Thần lại cứu hắn.

Đồng thời, Vô Cực Tử Thần lại nói cho hắn biết một tin tức giống như sấm sét đánh giữa trời quang, đó chính là Lý Vân Dương đã chết rồi.

Khi vừa nghe được tin tức này, trong nháy mắt trái tim hắn đã chết lặng, nước mắt hắn cũng đã khóc khô, cuối cùng linh hồn cũng mất, thậm chí hắn muốn trực tiếp đi theo Lý Vân Dương.

Tuy nhiên suy nghĩ đến chuyện mình chỉ còn lại có hai năm tuổi thọ, hắn lại không có vội vàng đi tìm chết.

Mà hắn đi tới địa cầu, nơi Lý Vân Dương đã từng sống khi còn bé, hắn muốn ở nơi đây cảm nhận một chút khí tức còn sót lại của Lý Vân Dương.

Đúng lúc này, một người thanh niên trẻ tuổi ôm một đứa trẻ sơ sinh xuất hiện ở trước mặt Khố Lạp, đây không phải là Vương Hạo và Lý Vân Dương chuyển thế sao?

Vương Hạo lắc đầu thở dài nói:

- Trên đời lại có nhân yêu si tình như vậy, thật sự làm cho người ta không thể không tin tưởng vào tình yêu đích thực!

Khố Lạp chợt ngẩng đầu, hai mắt hắn dâng lên một tia sát ý.

- Anh là ai?

Vương Hạo nghiêm túc nói:

- Thiên Đạo cảm động trước chân tình của anh, cho nên cố ý phái tôi tới thành toàn cho anh.

- Thành toàn cho tôi?

Khố Lạp nhíu mày, ánh mắt rơi vào trên thân đứa trẻ sơ sinh trong lòng Vương Hạo.

- Đây là...

Một giây tiếp theo, Khố Lạp che miệng, thần sắc kích động vô cùng, trong nháy mắt nước mắt cũng tràn ra khỏi viền mắt.

Sóng dao động linh hồn này không sai, chính là sóng dao động linh hồn của Lý Vân Dương.

Vương Hạo mỉm cười, tự tay đưa Lý Vân Dương trong tay vào vực sâu, phi, là tự tay đưa vào trong vòng tay ôm ấp đầy ấm áp của người chị lớn Khố Lạp.

- Cảm ơn, cảm ơn...

Khố Lạp kích động tiếp nhận Lý Vân Dương, không ngừng nói cảm ơn.

Khóe miệng Vương Hạo khẽ cong lên, hắn tin tưởng Lý Vân Dương nhất định sẽ hoàn toàn cảm nhận được tình yêu đến từ Khố Lạp.

Khố Lạp đột nhiên nghĩ tới điều gì, khẩn trương hỏi:

- Vị thiếu hiệp này, anh có thể nói cho tôi biết, phải làm thế nào mới có thể trở thành quỷ hút máu thật sự không? Tôi không muốn chết!

Vương Hạo suy nghĩ một lát, sau đó hắn ném cho Khố Lạp một viên tiến hóa cấp mười rồi lập tức biến mất.

Đồng thời, giọng nói của Vương Hạo lại vang lên.

- Chúc các người hạnh phúc!

Khố Lạp tiếp nhận viên thuốc nhìn xuống, hắn cảm giác mình sắp không thể nào thở được nữa rồi, đây lại là thuốc tiến hóa cấp mười, hắn chưa bao giờ từng nghĩ hạnh phúc lại mãnh liệt như vậy.

- Cám ơn anh, chúng tôi nhất định sẽ hạnh phúc...

Khố Lạp kích động nhìn về phía không trung kêu to.

Vương Hạo che miệng trộm cười, cảm giác làm chuyện xấu còn được người ta cảm ơn thật sự thoải mái, không đúng, hắn là làm chuyện tốt, chuyện tốt giúp người hoàn thành tâm nguyện.

- Đinh đinh, chúc mừng kí chủ liên tục gây tai họa cho hai đời của Lý Vân Dương, thu được hai tỷ điểm tội ác.

Vương Hạo cau mày nói:

- Tại sao lại chỉ có hai tỷ điểm tội ác, không có ưu đãi gì sao?

Hệ thống giải thích:

- Lý Vân Dương đời này không phải con trai của Thiên Đạo, cho nên không có ưu đãi giảm giá.

Vương Hạo vỗ đầu một cái, trước đây hắn ném Lý Vân Dương vào trong luân hồi của đạo Nhân Gian, khiến cho Lý Vân Dương đời này chỉ là một người bình thường, thực sự là trí giả cân nhắc vô số, nhất định có được có mất.

- Thôi đi! Tôi tin tưởng Lý Vân Dương nhất định còn có thể có đời tiếp theo, Khố Lạp, chị lớn của hắn sẽ vĩnh viễn quấn quít lấy hắn, ha ha...

Tiếng cười gian trá của Vương Hạo vang lên, hắn đã sắp xếp xong xuôi cho Lý Vân Dương muôn đời yêu nhân yêu...

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.