Vũ Trụ Trùm Phản Diện

Chương 686: Chương 686: Vạn Quỷ tướng quân




Vương Hạo xoa xoa ngực, cảm thấy trái tim Thất Xảo Linh Lung này không hổ danh là tồn tại đại biểu cho thiên phú cực mạnh.

Đối với hắn bây giờ, đột phá này quả thực chính là đơn giản giống như uống nước vậy.

Hắn không cần giống như trước kia, động một chút là phải ngồi cả ngày, đi cảm ngộ những triết lý võ học hết lần này tới lần khác.

Hiện tại trong đầu hắn hoàn toàn tỉnh táo, chỉ cần hắn muốn, trong nháy mắt lại có thể lĩnh ngộ được những triết lý võ học này, hiệu suất đã tăng lên không biết gấp bao nhiêu lần.

- Ầm ầm ầm...

Đúng lúc này, một tiếng nổ cực lớn vang lên.

Mọi người quay đầu nhìn lại, chỉ thấy tinh cầu bạo phát ra một tia sáng chói mắt, sau đó nhanh chóng vỡ vụn ra.

Mà những mảnh nhỏ của tinh cầu kia mang theo một năng lượng khủng khiếp, phân tán ra bốn phía trong vũ trụ tối tăm xung quanh.

- Mau lui lại!!!

Sắc mặt cao thủ cao thủ hai cung Thiên, Tiên và cao thủ của bốn Thần tộc lớn đại biến, bọn họ nhanh chóng bay về phía vũ trụ tối tăm.

- Chỉ dựa vào đám kiến hôi các người, cũng muốn chiến thắng được tôi sao!

Khóe miệng Sở Phong hiện ra một nụ cười tà ác, hắn từ trong tinh cầu vừa nổ mạnh bay ra, Ma Kiếm trong tay hắn chợt giơ lên, nhanh chóng cắt phá hư không, xuất hiện chấn động mà mắt thường có thể thấy được.

Đồng thời, một kiếm khí lạnh tới mức thấu xương tàn sát bừa bãi ở trong vũ trụ tối tăm, khiến người ta có cảm giác không rét mà run.

- Không tốt, mọi người nhanh chóng phòng ngự đi!

Sắc mặt Vương Thiên Dật đại biến, một đường ánh sáng màu vàng ngưng tụ ra ở trước người hắn.

Cao thủ của hai cung Thiên, Tiên và cao thủ của bốn Thần tộc lớn cũng không dám nhiều lời, nhanh chóng phóng ra toàn bộ lực lượng của mình để chống đỡ lại một kiếm này.

- Lần này thì xong đời!

Vẻ mặt Thịnh Văn Kiệt sầu thảm, lấy tu vi của hắn hiện nay căn bản không ngăn cản được một kiếm này.

Lẽ nào huy hoàng của hắn chỉ thuộc về thượng cổ, không thích hợp với thời đại này hay sao?

Lâm Mộng Mộng nắm chặt lấy cánh tay của Vương Hạo, vẻ mặt khẩn trương nói:

- Anh họ, anh có đại chiêu gì thì nhanh chóng dùng ra đi!

- Anh họ!

Triệu Y Linh, Tiểu Hồ Ly đều phồng má, ngoại trừ tên đại bại hoại Vương Hạo này còn có ai có thể khiến cho Lâm Mộng Mộng gọi là anh họ được chứ?

- Yên tâm đi, cứ theo tôi lăn lộn,

Muốn chết cũng khó!

Vương Hạo vỗ nhẹ vào đầu của Lâm Mộng Mộng, sau đó hắn cắn đứt ngón tay, nhanh chóng bấm ra một đạo chỉ quyết, trong nháy mắt máu tươi đã tạo thành một phù văn thần bí.

Thần thông đạo Nhân Gian, địa ngục nhân gian, triệu hoán cánh cửa địa ngục!

- Ầm ầm ầm...

Lúc này, từng tiếng nổ kinh thiên vang lên ở trong vũ trụ tối tăm, cánh cửa địa ngục đỏ như máu đã nhanh chóng xuất hiện trong mắt của người đời.

Lâm Mộng Mộng kinh sợ đứng ngây ra tại chỗ, anh họ này rốt cuộc là quái thai gì vậy, hắn làm sao có thể lĩnh ngộ ra được thần thông của thần tộc Thiên Thánh?

- Cánh cửa địa ngục!

Tộc trưởng của bốn Thần tộc lớn lộ ra vẻ mặt khiếp sợ, Vương Tiểu Bạch lại có thể thật sự biết thần thông của thần tộc Thiên Thánh, lẽ nào hắn là người trong thần tộc Thiên Thánh sao?

Nếu quả thật hắn là người trong thần tộc Thiên Thánh, vậy tại sao vừa rồi hắn lại muốn cứu cao thủ của hai cung Thiên, Tiên?

Hạ Phong, Long San San nhíu mày lại, bọn họ cũng không thể hiểu được tại sao người của thần tộc Thiên Thánh lại muốn cứu bọn họ.

Hai mắt của Thịnh Văn Kiệt nhất thời sáng lên, hắn nhanh chóng tiến lên trốn ở phía sau cánh cửa địa ngục.

Triệu Y Linh lôi kéo bàn tay nhỏ nhắn của Tiểu Hồ Ly, cô cũng không dài dòng, nhanh chóng nấp vào.

Hai vị tiểu đệ Tiền Vạn Dương, Trần Diệu cũng không ngốc, bọn họ đã sớm trốn rồi.

- Cầu xin anh mau cứu con của tôi!

Đúng lúc này, một chiếc phi thuyền nhanh chóng lao đến, một thiếu phụ trẻ tuổi vừa cầu khẩn, vừa ném một trẻ mới sinh trong lòng qua cho Vương Hạo.

Vương Hạo theo bản năng đón lấy, ngay lập tức vẻ mặt hắn liền biến thành màu đen, đứa trẻ mới sinh này không phải Lý Vân Dương sao?

- Anh họ, không nên ngẩn người nữa, nhanh trốn đến phía sau cánh cửa địa ngục đi.

Lâm Mộng Mộng lôi kéo bàn tay của Vương Hạo, mở miệng hô mọi người nhanh chóng trốn đi.

Vương Hạo đen mặt lại, ném Lý Vân Dương cho Lâm Mộng Mộng, sau đó trốn đến phía sau cánh cửa địa ngục.

- Ầm ầm ầm...

Một giây tiếp theo, kiếm quang màu đen trực tiếp chém ở trên cánh cửa địa ngục, phát ra một tiếng động lớn kinh thiên.

Đồng thời, kiếm khí cuồng bạo này đã không ngừng càn quét ở trong vũ trụ tối tăm, không trung còn bị xé rách thành từng lỗ thủng.

Vương Hạo ngẩng đầu, nhìn kiếm khí đang vù vù gào thét ở phía trên, hắn cảm thấy da đầu tê dại.

Nếu như bị cái này đánh trúng, chắc hẳn trong nháy mắt ngay cả hài cốt cũng không còn, muốn chống đỡ nổi mười phút, quả thực còn khó hơn cả lên trời.

Sau khi tất cả yên tĩnh xuống, mọi người thò đầu nhìn ra ngoài, chỉ thấy xung quanh hoàn toàn tối đen một mảnh, những tinh cầu kia đều đã biến mất, trở thành cát bụi ở trong vũ trụ.

Mà cao thủ hai cung Thiên, Tiên và cao thủ của bốn Thần tộc lớn đều chật vật không chịu nổi, rõ ràng một kiếm vừa rồi khiến cho bọn họ tiêu hao rất nghiêm trọng.

- Ực ực...

Nhìn thấy một cảnh tượng như vậy, đám người Triệu Y Linh nuốt nước miếng, bọn họ cảm giác mình dường như đã bước một chân vào cánh cửa lớn của địa ngục, lập tức sẽ khó giữ được cái mạng nhỏ này.

- Khốn kiếp!

Vương Thiên Dật giận dữ, một kiếm của Sở Phong vừa rồi lại có thể hủy diệt mấy tinh hệ, quả thực không thể tha thứ cho điều này được.

Long San San lộ ra sắc mặt nghiêm trọng nói:

- Tuyệt đối không thể lại để cho hắn phá hủy nữa, bằng không Tinh Vực lại hoàn toàn kết thúc.

- Không sai, phải mau chóng ngăn cản hắn lại mới được.

Hạ Phong trầm giọng nói:

- Hắn vừa nhận được Ma Kiếm trở thành người cầm kiếm, lực lượng còn chưa đạt được tới đỉnh phong, cho dù chúng ta liều chết cũng phải cố gắng quấn lấy hắn mười phút.

Nghe vậy, tất cả cao thủ ở đó đều lộ ra vẻ mặt quyết tâm, chuẩn bị liều mạng cùng với người cầm kiếm này.

- Chờ một chút!

Sở Thánh Hùng chợt hô dừng, hắn nuốt nước miếng nói:

- Tôi cảm giác chúng ta cần phải nhanh chóng rời khỏi nơi này thì tốt hơn.

Mọi người quay đầu nhìn lại, chỉ thấy cửa địa ngục tản ra một đường ánh sáng màu đỏ tươi, nhìn qua lại vô cùng đẹp mắt.

Đồng tử của Vương Thiên Dật chợt co lại, giọng điệu cấp bách kêu lên:

- Tiểu huynh đệ, cậu ngàn vạn lần không nên mở ra cánh cửa địa ngục, bằng không sẽ xảy ra chuyện lớn.

Vương Hạo từ phía sau cánh cửa địa ngục đi ra, vẻ mặt đầy vô tội nói:

- Tôi nghĩ các người hiểu nhầm rồi, tôi không có phải có ý mở ra cánh cửa địa ngục.

- Vậy đây là chuyện gì?

Vẻ mặt mọi người mờ mịt.

Sở Phong nhíu mày lại, hắn cảm giác có một khí tức không tầm thường đang ở phía sau cánh cửa địa ngục nổi lên.

- Oa oa...

Đúng lúc này, tiếng khóc của một đứa trẻ sơ sinh vang lên.

Mọi người quay đầu lại nhìn lại, chỉ thấy Lý Vân Dương trong lòng Lâm Mộng Mộng đang lên tiếng khóc, hình như gặp phải chuyện gì đáng sợ vậy.

Đồng thời, một giọng nói giống như từ địa ngục tới, lại từ phía sau cánh cửa địa ngục vang lên.

- Linh hồn của ta, ta rốt cuộc đã tìm được...

Đồng tử của Vương Hạo chợt co lại, giọng nói này khiến cho hắn nhớ tới lúc ở suối Vô Cực ban đầu, hình ảnh thi thể của Lý Vân Dương bị Lệ Quỷ đưa vào trong đạo Nhân Gian.

Lẽ nào tiểu tử Lý Vân Dương kia còn chưa có chết?

Nhưng vậy thì không đúng!

Lý Vân Dương này cũng đã chuyển thế, không có lý do hắn lại còn sống được chứ?

- Ầm ầm ầm...

Trong lúc đó, một tiếng động lớn kinh thiên lại vang lên, chỉ thấy cánh cửa địa ngục chợt mở ra.

Một người đàn ông trẻ tuổi xuất hiện, toàn thân hắn lại phát ra một khí tức tử vong dày đặc, khiến người ta cảm thấy khiếp sợ tới cực độ.

- Thật sự là Lý Vân Dương...

Hai mắt của Vương Hạo trợn tròn, hắn không hiểu nổi tại sao lại có thể xuất hiện tới hai Lý Vân Dương.

- Gào...

Lý Vân Dương ngửa mặt lên trời hét lớn một tiếng, một khí tức tuyệt đối mạnh mẽ trong nháy mắt bạo phát ra, Lệ Quỷ vô cùng vô tận từ trong đạo Nhân Gian chợt lao ra ngoài.

Vẻ mặt Sở Phong biến đổi lớn, thét to:

- Lục Đạo Luân Hồi, người thống trị của đạo Nhân Gian, Vạn Quỷ tướng quân...

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.