Vũ Trụ Trùm Phản Diện

Chương 685: Chương 685: Không nên cả ngày suy nghĩ lung tung




- Anh…

Băng Lộ tức giận đến mức trực tiếp giậm chân, cô thực sự muốn tặng cho Vương Hạo một cái tát, nhưng lại sợ Vương Hạo sẽ dùng đại chiêu tới sàm sỡ cô.

Vương Hạo nhắc nhở:

- 2, 1…

- Chờ một chút!

Băng Lộ vội vàng hô tạm ngừng:

- Thánh Kiếm ở trên người Thiên Đạo, Thiên Đạo lại đang ở vực sâu vũ trụ, tôi muốn đi lấy cũng cần mười phút.

Vương Hạo nhìn đồng hồ:

- Được, tôi cho cô mười phút!

Trong đầu tất cả mọi người ở đó đều trống rỗng, người đại diện Thiên Đạo này lại có thể thỏa hiệp với hắn, đây chắc chắn không phải là đùa giỡn chứ?

Sở Phong lạnh lùng nói:

- Kẻ đại diện Thiên Đạo, cô phá hủy quy củ!

Băng Lộ thản nhiên nói:

- Tôi không hề phá hủy quy định, lẽ nào anh quên, năm mươi đại đạo, Thiên Diễn bốn mươi chín, một bỏ chạy.

Sở Phong im lặng một lúc rồi nói:

- Cô nói có đạo lý, bất cứ việc gì cũng có một đường sống, tôi biết phải làm gì rồi.

Chân mày Vương Hạo nhăn lại:

- Tiểu Lộ Lộ, dường như cô có chút không thành thật!

- Chúc anh nhiều may mắn!

Băng Lộ nói câu tiếp theo, sau đó liền biến mất.

Sở Phong cười như điên, nói:

- Tiểu quỷ cho dù cậu có thế khiến người đại diện Thiên Đạo lấy Thánh Kiếm cho cậu, nhưng mười phút cũng đủ để tôi giết cậu mấy trăm lần, ngược lại cậu vẫn nên chấp nhận số mệnh!

Vẻ mặt Vương Hạo ghét bỏ, nói:

- Chẳng lẽ ông không biết câu chúc may mắn mà cô ta nói trước khi đi là dành cho anh sao?

- Ha ha, nói với tôi?

Sở Phong ngửa đầu cười ha hả:

- Một tiểu tử Vũ Đế cấp bảy lại dám nói khoác không biết ngượng, cậu có thể giữ chân Ma Kiếm tôi mười phút sao? Ai mời cậu tới diễn hài vậy?

Vẻ mặt Vương Hạo ghét bỏ:

- Tôi nghĩ ông hiểu lầm rồi, ở đây có nhiều người như vậy, cũng không tới lượt tôi ra tay!

Vừa dứt lời, vẻ mặt của tất cả mọi người ở đó đều hoàn toàn đen lại.

Bọn họ vốn tưởng có thể bảo vệ mạng nhỏ của mình, nhưng ai ngờ cuối cùng vẫn phải liều mạng.

Thậm chí ở một trình độ nào đó, độ khó xông qua ải này còn trở nên lớn hơn.

Dù sao lúc trước Ma Kiếm có thời gian để giết người, có thể từ từ chém giết, tỷ lệ bọn họ chạy thoát cũng không phải hoàn toàn không có.

Nhưng hiện tại Ma Kiếm chỉ có mười phút, nếu không thể đối phó bọn họ trong vòng mười phút, vậy cũng chỉ có thể chờ bị thu thập.

Vậy nên chắc chắn Ma Kiếm sẽ toàn lực ra tay, trong vòng mười phút tiêu diệt sạch sẽ bọn họ.

Vương Thiên Dật đứng ra, vẻ mặt quyết chiến, nói:

- Cho dù thịt nát xương tan, tôi cũng sẽ ngăn chặn ông mười phút.

Hạ Phong quay đầu nhìn về phía bốn Thần tộc lớn, trầm giọng nói:

- Bốn vị tộc trưởng của Thần tộc, các người cũng đã thấy được tình hình hiện tại, nếu chúng ta không liên thủ, tất cả mọi người đều không còn đường sống.

Vẻ mặt Sở Thánh Hùng giận dữ nói:

- Người này chiếm thân thể của con tôi, lão phu tuyệt đối sẽ không buông tha cho hắn.

Vừa dứt lời, vẻ mặt ba vị tộc trưởng còn lại của Thần tộc đều đen lại, cảm giác mình thực bất đắc dĩ!

Người nói khai chiến với hai cung Thiên, Tiên chính là Sở Thánh Hùng, quyết đấu với hai cung Thiên, Tiên vẫn là Sở Thánh Hùng, sau đó xé rách mặt với hai cung Thiên, Tiên vẫn là Sở Thánh Hùng, hiện tại muốn hợp tác với hai cung Thiên, Tiên vẫn là Sở Thánh Hùng.

Người này không tiêu hao hết sinh lực của bốn Thần tộc lớn bọn họ thì tuyệt đối không chịu yên!

- Nếu các vị đều hiểu, vậy chúng ta cùng xông lên đi!

Vương Thiên Dật nhíu mày, vẻ mặt quyết chiến, ngón tay bấm ra một đạo chỉ quyết:

- Thuật đại tín ngưỡng, tín ngưỡng thêm thân!!

Lúc này, từng điểm nhỏ ánh sáng trắng tản ra, dung nhập vào thân thể Vương Thiên Dật, khiến tu vi của hắn nhanh chóng tăng lên, rất nhanh đã đạt tới Thần Vị cảnh.

- Đm, thuật đại tín ngưỡng này thật lợi hại!

Hai mắt Vương Hạo lóe lên ánh sáng màu vàng, nếu hắn học được thuật đại tín ngưỡng, sau đó còn có Lôi Thần thượng cổ truyền thừa gia tăng công lực, đây tuyệt đối có thể dùng vài phút vượt qua ba đẳng cấp lớn, giết chết Vũ Thần.

- Đinh đinh, hệ thống nhắc nhở, thuật đại tín ngưỡng cần phải có tam quan cực kỳ anh hùng mới có khả năng lĩnh ngộ, phẩm hạnh của kí chủ hoàn toàn không có, cho dù cho hệ thống nhiều điểm tội ác hơn nữa, hệ thống cũng không có cách nào giúp đỡ kí chủ học tập, xin kí chủ tự trọng, không nên cả ngày miên man suy nghĩ.

Vương Hạo lập tức mất hứng, trong lòng nổi giận lớn tiếng mắng:

- Anh nói ai hoàn toàn không có phẩm hạnh? Không phải tôi chính là chúa cứu thế trong lòng nhân dân toàn bộ vũ trụ, là một siêu cấp anh hùng sao, sao lại không thể lĩnh ngộ? Là do bản thân anh vô dụng, đừng đổ trách nhiệm lên đầu tôi.

Hệ thống cạn lời, gặp phải loại kí chủ không biết xấu hổ như thế này, ngoài việc duy trì sự im lặng, trong lòng mắng một câu ĐM, hắn còn có thể làm gì nữa!

- Ầm ầm ầm…

Đúng lúc này, tiếng nổ mạnh thật lớn vang vọng thiên địa.

Vương Hạo ngẩng đầu lên nhìn, chỉ thấy hai bên đã khai chiến, chỗ tinh cầu bọn họ đã đầy vết nứt, dung nham nóng hổi đang không ngừng mãnh liệt phun trào ra ngoài.

Giọng điệu Lâm Mộng Mộng khẩn trương kêu lên:

- Anh họ, chúng ta mau rời khỏi nơi này!

Vương Hạo khẽ gật đầu, trực tiếp mở ra truyền thừa Lôi Thần, khiến tu vi đạt tới Vũ Thánh cấp bảy, sau đó cùng bốn người Lâm Mộng Mộng, Thịnh Văn Kiệt, Tiền Vạn Dương, Trần Diệu nhanh chóng bay về phía bầu trời.

Triệu Y Linh, Tiểu Hồ Ly liếc nhìn trận cao thủ đại chiến trên trời, biết mình đi cũng không giúp được gì, nên đành bay đến sau lưng Vương Hạo, chuẩn bị tìm cơ hội để hỏi một câu xem hắn có phải chính là tên khốn kiếp các cô ngày đêm nghĩ đến hay không.

Nếu quả thật hắn là tên đại bại hoại Vương Hạo, các cô nhất định phải khiến tên đại bại hoại này biết, kẻ dám ở sau lưng các cô ăn vụng sẽ có số phận thế nào.

Thịnh Văn Kiệt cau mày nói:

- Vương huynh, anh phải mau chóng đột phá Vũ Thánh, nếu không anh sẽ không thể nào hít thở khi tiến vào trong vũ trụ, đây chính là một vấn đề khó khăn.

Lâm Mộng Mộng cũng liên tục gật đầu:

- Không sai, anh họ, bây giờ anh sử dụng truyền thừa Lôi Thần liền có thể hít thở trong chân không, nhưng dù sao truyền thừa Lôi Thần cũng có hạn chế thời gian, tốt nhất vẫn nên đột phá Vũ Thánh.

- Các người nói rất có lý, tôi phải mau chóng đột phá Vũ Thánh mới được.

Vương Hạo khẽ gật đầu, toàn lực vận chuyển Thiên Tôn thần công, điên cuồng hấp thu linh khí thiên địa.

Thịnh Văn Kiệt vội vàng kêu lên:

- Vương huynh mau dừng tay, anh vừa đột phá Vũ Đế cấp bảy, nếu tiếp tục đột phá, căn cơ sẽ…

- Ầm ầm ầm…

Còn chưa nói dứt lời, trong cơ thể Vương Hạo truyền đến một tiếng sấm rền, khí tức cũng lập tức tăng cao lên rất nhiều, tu vi từ Vũ Đế cấp bảy tăng lên Vũ Đế cấp tám.

Hai người Thịnh Văn Kiệt, Lâm Mộng Mộng trợn mắt há mồm, việc này chắc chắn không phải đang nói đùa sao? Người này cứ thế đột phá đơn giản như vậy?

Hơn nữa nhìn qua cũng không thấy Vương Hạo có chút bộ dáng căn cơ bất ổn nào, này cũng không khỏi quá yêu nghiệt!

Hai tiểu đệ Tiền Vạn Dương, Trần Diệu mang bộ dạng thấy nhưng không thể trách, loại chuyện như vậy bọn họ đã sớm trở thành nhìn quen rồi.

Trước đây không phải Vương Hạo không muốn đột phá, mà người này lười đột phá.

Nhưng khiến hai người Tiền Vạn Dương và Trần Diệu hơi nghi ngờ chính là trước đây Vương Hạo muốn đột phá đều cần bế quan cả ngày.

Nhưng bây giờ lại chỉ cần mấy giây liền có thể đột phá, hắn đúng là tên yêu nghiệt vừa có thiên phú lại biến thái hiếm có!

Nghĩ tới đây, hai người Tiền Vạn Dương và Trần Diệu không ngừng líu lưỡi, lão đại còn muốn cho người khác con đường sống hay không!

Đây tuyệt đối là công kích trực tiếp giết chết người thường, phong thái không kịp xua tay!

Nếu người có tố chất tâm lý không tốt sinh hoạt chung một chỗ với hắn còn không bị hắn rèn ra tâm ma đố kị!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.