Vũ Trụ Trùm Phản Diện

Chương 684: Chương 684: Cảm ơn khích lệ.




Giọng nói của Băng Lộ Kiều đầy tức giận vang lên:

- Anh đừng có mà quá đáng!!

Tất cả mọi người ở đó đều nhìn xung quanh, xem xem đây là âm thanh của ai.

Thân thể Sở Phong chợt rùng mình, trong ánh mắt xuất hiện ánh sáng, lạnh lùng nói:

- Thiên Đạo, cô có ý gì? Lẽ nào cô muốn làm trái quy định?

- Thiên Đạo!!

Mọi người ở đây đều trợn tròn hai mắt, vẻ mặt không thể tưởng tượng nhìn Vương Hạo, người này lại thật sự quen biết Thiên Đạo.

Nhưng nhìn từ bên ngoài thì quan hệ này có chút… không hài hòa cho lắm.

- Ma Kiếm, tôi không phải Thiên Đạo, tôi là đại diện cho Thiên Đạo thôi.

Băng Lộ tự giới thiệu bản thân.

- Đại diện Thiên Đạo?

Sở Phong cau mày nói:

- Thiên Đạo chạy đi đâu?

Băng Lộ nói:

- Mấy ngày trước Thiên Đạo phạm phải sai lầm, bị nhốt vào vực sâu vũ trụ.

- Vực sâu vũ trụ!

Mọi người ở đây đều kinh ngạc kêu lên, ánh mắt đồng loạt rơi vào người Vương Hạo, hóa ra tiểu tử này thật sự không hề khoác lác.

Thiên Đạo thật sự đi nghỉ phép ở vực sâu vũ trụ, a phi, phải là bị giam giữ ở vực sâu vũ trụ.

Vẻ mặt Vương Hạo ghét bỏ nói:

- Nhìn cái gì? Chưa thấy trai đẹp bao giờ sao?

Mọi người ở đây trợn mắt, cảm giác người này căn bản không phải là loại nhân sĩ chính nghĩa gì.

Sở Phong cau mày nói:

- Nếu Thiên Đạo bị giam giữ, chẳng lẽ kẻ đại diện Thiên Đạo như cô lại không không biết quy củ gì sao?

Băng Lộ lạnh lùng nói:

- Ma Kiếm tồn tại đương nhiên có đạo lý, tôi sẽ không làm trái với quy định ra tay với anh, nhưng có người sẽ đối phó với anh.

Sở Phong bỗng nhiên cười điên cuồng, nói:

- Mục đích của các người không phải muốn tôi hỗ trợ dọn dẹp một số nhân khẩu tăng lên trong vũ trụ, thuận tiện giúp cô bồi dưỡng ra mấy vị anh hùng sao. Tuy nhiên tôi cũng có thể thỏa mãn ham muốn giết chóc, coi như hỗ trợ qua lại, đôi bên cùng có lợi.

- Cái gì!

Mọi người ở đây hít vào một hơi khí lạnh, cảm giác như có một luồng khí lạnh chạy dọc từ bàn chân lên đỉnh đầu.

Bọn họ không ngờ sự tồn tại của Ma Kiếm sẽ là loại tác dụng này, thật sự quá lạnh khốc vô tình.

- Nếu coi mạng người như trò đùa, Thiên Đạo làm bậy rồi.

Vương Thiên Dật nổi giận gầm lên, trong lòng như có ngọn lửa giận thiêu đốt, hắn vô cùng tức giận với loại thái độ không coi mạng người ra gì như vậy.

Băng Lộ thản nhiên nói:

- Nếu anh không quen nhìn tất cả những điều này, vậy ạm phải cố gắng trở nên mạnh mẽ, chỉ cần anh có thực lực liền có thể thay đổi tất cả những điều này, hơn nữa tôi chỉ là đại diện Thiên Đạo, không phải là Thiên Đạo.

- Được!

Vương Thiên Dật với hào khí cao vạn trượng kêu lớn:

- Chắc chắn Vương Thiên Dật tôi sẽ thay đổi tất cả những điều này, tôi sẽ mang đến hòa bình cho vũ trụ.

Băng Lộ thở dài, trước đây cô cũng có loại hào khí cao vạn trượng này, cho rằng mình có thể thay đổi tất cả những điều không công bằng trên đời.

Nhưng sau khi cô được làm đại diện Thiên Đạo, cô lại nhìn thấy một loại tình cảnh khác, một sự cân bằng.

Tất cả vạn vật trên thế gian đều không thể chỉ là chính nghĩa, cũng không phải tất cả đều là tà ác, chỉ có đồng thời cả cương lẫn nhu mới có thể là vương đạo.

Vương Hạo tức giận nói:

- Tôi nói này Tiểu Lộ Lộ, tại sao cô lại dự định làm kế hoạch hoá gia đình mà không nói cho tôi biết, đưa cho ta một thanh kiếm nát, cô không sợ tình cảm giữa chúng ta sẽ cắt đứt từ đây sao?

Băng Lộ quát:

- Câm miệng, giữa tôi và anh không có tình cảm gì cả!

Vương Hạo vô tội trợn trừng mắt:

- Vậy tại sao trên người tôi lại có nội y của cô!

- Anh…

Băng Lộ phát điên, có loại kích động không muốn quan tâm gì nữa lập tức tháo Vương Hạo ra thành tám khối.

Tất cả mọi người ở đó đều trợn mắt há hốc mồm, ngay cả Sở Phong cũng trợn mắt há hốc mồm, bọn họ không ngờ tiểu tử này còn có thể nắm giữ nội y của người đại diện Thiên Đạo, còn không kiêng nể gì mà đùa giỡn người đại diện Thiên Đạo như vậy.

Đây tuyệt đối là tin tức đáng sợ lớn nhất trong vũ trụ, là tin tức bát quái chưa từng thấy.

Vương Hạo khoát tay áo, không nhịn được nói:

- Đừng dây dưa nữa, cô mau lấy Thánh Kiếm tới đây để tôi chém người này, sau đó tôi sẽ giúp ngươi diệt trừ toàn bộ tai họa của vũ trụ, bảo đảm cô hoàn thành chỉ tiêu của nhiệm vụ.

Tất cả mọi người ở đó đều há hốc mồm, cảm giác hắn căn bản không phải là người chính nghĩa gì, hắn chính là một tên tà ma ngoại đạo.

- Không có!

Băng Lộ thở phì phò nói:

- Anh vẫn nên thành thật rời đi, nếu không tôi chắc chắn sẽ xử đẹp anh.

- Không có!

Vương Hạo mất hứng, kêu lớn:

- Bán đấu giá nội y của người đại diện Thiên Đạo Băng Lộ, kẻ đi qua hay người đi ngang qua đều không nên bỏ qua!

Tất cả mọi người ở đó trợn mắt há mồm, cảm giác mình nhất định đang nằm mơ.

Bọn họ chưa từng nghĩ, cũng chưa từng thấy ai dám đùa giỡn Thiên Đạo như vậy.

Không đúng, là người đại diện Thiên Đạo.

Nhưng cho dù chỉ là người đại diện Thiên Đạo, đó cũng là tồn tại khiến người đời phải ngước nhìn.

Nhưng đến chỗ Vương Hạo, hắn không chỉ đùa giỡn người đại diện Thiên Đạo mà còn ngang nhiên bán đấu giá nội y của người đại diện Thiên Đạo.

Thực sự là bò cái bay trên trời, ép người khác phải ngước mắt nhìn.

- Trời ạ, anh họ này… Thật lợi hại!

Hai mắt Lâm Mộng Mộng lóe ra ánh sáng, cảm thấy Vương Hạo thật sự quá soái quá khốc, quả thực chính là thần tượng trong lòng cô.

- Xì xào…

Thịnh Văn Kiệt nuốt ngụm nước miếng, vô cùng muốn biết vị huynh đệ Vương Tiểu Bạch này rốt cuộc là thần thánh phương nào, không chỉ quen biết Thiên Đạo mà dường như hắn còn có một chân với người đại diện Thiên Đạo, càng khiến người đại diện Thiên Đạo không có cách nào bắt hắn.

Thật sự là cực phẩm trong số nam nhân, tình thánh trong lòng người đời!

Mày liễu của Triệu Y Linh nhăn lại, lạnh lùng nói:

- Hiện tại, tôi vô cùng hy vọng hắn không phải là Vương Hạo.

Tiểu Hồ Ly phồng má, liên tục gật đầu biểu thị tán thành.

Nhưng không hiểu sao lại có một trực giác không rõ nói cho cô biết, người này chính là Vương Hạo, hơn nữa từ trong lời nói và việc làm của người này cũng không khó nhận ra, hắn thật sự rất giốngVương Hạo.

Giọng nói tức giận của Băng Lộ truyền đến:

- Anh đừng làm loạn vô lý, mạng này là do trời định, tôi không có khả năng vì anh mà thay đổi tất cả những điều này, tôi khuyên anh vẫn nên từ bỏ đi!

Khóe miệng Vương Hạo dâng lên một nụ cười xấu xa:

- Tiểu Lộ Lộ, tốt nhất cô đừng ép tôi, cô phải biết hiện tại tôi còn đang bị ý thức vũ trụ phát lệnh truy nã, nếu hắn mở ra đại chiêu đi không gian Thiên Mệnh tìm cô, cô nói xem cô định làm thế nào! ?

- Anh… anh dám…

Trong lòng Băng Lộ thầm giật mình, âm thanh hơi run lên.

- Tê tê…

Tất cả mọi người ở đó đều hít vào một hơi khí lạnh, thấy Vương Tiểu Bạch này dám cả gan làm loạn, bọn họ cũng bị hù dọa.

Hắn không để ý uy nghiêm của người đại diện Thiên Đạo thì thôi, nhưng hắn lại dám lấy khí thế hừng hực nói muốn xử lý Thiên Đạo đời trước.

Khiến người khác không dám tin chính là tên Vương Tiểu Bạch này còn bị ý thức vũ trụ phát lệnh truy nã, thân phận này chỉ suy nghĩ một chút cũng đủ khiến người khác có cảm giác khiếp sợ tới cực độ.

- Đừng nói dám hay không!

Vương Hạo bĩu môi:

- Cũng không phải tôi chưa từng làm qua, có gì không dám!

- Anh… Tôi nói cho anh biết, nếu ngươi còn dám làm loạn với tôi, tôi nhất định sẽ không bỏ qua cho anh…

Băng Lộ giả vờ bình tĩnh, uy hiếp nói.

Vừa dứt lời, tất cả mọi người ở đó đều hoàn toàn kinh sợ.

Lời này là có ý gì?

Lẽ nào trước đây tên Vương Tiểu Bạch này thật sự từng làm loạn với đại diện Thiên Đạo sao?

Nghĩ tới đây, tất cả mọi người ở đó đều cảm giác bản thân sắp phát điên, trong lòng một mực tự nói với mình, đây là mơ, nhất định là mơ!

Vương Tiểu Bạch cũng chỉ là tu vi Vũ Đế cấp bảy, không có khả năng lên Thiên Đạo, cho dù chỉ là người đại diện Thiên Đạo cũng không có khả năng.

Vương Hạo không nhịn được nói:

- Tôi không nói chuyện với cô nữa, cho cô thời gian ba giây để suy nghĩ, nếu cô không lấy Thánh Kiếm cho tôi, tối nay tôi sẽ sang chỗ cô qua đêm.

- Anh, tên vô sỉ…

Toàn thân Băng Lộ run rẩy.

Vương Hạo mỉm cười:

- Cảm ơn đã khích lệ, cô còn có 2 giây để suy nghĩ…

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.