Vũ Trụ Trùm Phản Diện

Chương 269: Chương 269: Ánh mắt của quần chúng sáng như tuyết vậy.




Tinh hệ của dị tộc, một chiếc phi thuyền hiệu Quang Long đang bay với tốc độ rất nhanh lao về phía Liên Bang Tinh Tế.

Trong phi thuyền.

Thu Lôi không nhịn được liền hỏi:

- Vương Hạo, tại sao thanh kiếm lớn Duệ Quang lại ở trong tay ngươi?

- Duệ Quang?

Hạ Vi Vi, Nhạc Huyên sững sờ tại chỗ, ban đầu khi ở phân viện số 3 Tây Hoa, Vương Hạo không phải đã trả Duệ Quang lại cho Quán Anh Kiệt rồi sao?

- Này, Thu Lôi đừng có cho rằng ngươi là đại cổ đông của công ty Thiên Hỏa thì có thể vu oan cho ta.

Vương Hạo lấy kiếm lớn Duệ Quang ra, hầm hừ nói:

- Thanh kiếm này của ta là kiếm lớn Thần Quang, không phải là Duệ Quang mà ngươi nói!

Thu Lôi nhìn chằm chằm vào thanh kiếm lớn Duệ Quang, mí mắt hắn không nhịn được khẽ run lên, chỉ thấy trên thân kiếm của thanh kiếm lớn Duệ Quang, chữ Duệ trong từ Duệ Quang được dùng băng dính dán đè lên bằng một chữ Thần.

Đại gia ngươi! Cho dù làm giả, ngươi cũng phải dụng tâm một chút, có được không?

Thật sự cho rằng dùng băng dính dán đè một mảnh giấy có chữ Thần lên chữ Duệ thì có thể coi như toàn thế giới đều là kẻ đần độn sao?

Tiền Vạn Dương đứng ra thở dài nói:

- Thần Quang của lão đại quả thật danh bất hư truyền, Duệ Quang gì đó thực sự không thể so sánh được.

Trần Diệu liên tục gật đầu,

- Chữ Thần này viết một cách long lanh có thần, vừa nhìn đã biết chính là nét bút của lão đại, cũng chính vì chữ này, trong nháy mắt giá trị của thanh kiếm này tăng vọt lên mấy trăm lần.

Vương Hạo thỏa mãn gật đầu:

- Quả nhiên vàng thật không sợ lửa, ánh mắt của quần chúng sáng như tuyết vậy, Duệ Quang không có, Thần Quang thì có một thanh!

Trong nháy mắt mọi người ở đó đều thấy xấu hổ, ba người này đã không có đối thủ nữa rồi, ít ra trên con đường vô liêm sỉ này, người đời sẽ không thể đuổi kịp được bọn họ.

- Đinh đinh, chúc mừng ký chủ khiến chiến tranh thăng cấp, đạt được một tỷ điểm phản diện.

Vương Hạo có phần sững sờ, chiến tranh lại thăng cấp rồi sao? Chẳng nhẽ sau khi Ngưu Khí cùng những Ngưu Đầu nhân uống thuốc Khai Khiếu, đã bắt đầu con đường quật khởi của Ngưu Đầu nhân.

- Cần gì quan tâm bọn họ làm cái gì, dù sao sau này cũng không gặp lại nữa.

Vương Hạo lắc đầu, lần này hắn đi đến hành tinh Thú Vương, việc đáng tiếc nhất chính là không ăn được con tiểu hồ ly Mộng Kỳ.

- Tinh Vực, Thiên Cung?

Vương Hạo lẩm bẩm nói, hắn nhất định cũng phải đi tới nơi này xem thử, mở mang một chút kiến thức về vũ trụ mênh mông.

Nghĩ tới đây, Vương Hạo quay người tiến vào gian phòng của riêng mình bắt đầu tu luyện.

Hắn dự tính sẽ nỗ lực không ngừng cho đến lúc đột phá Vũ Tông, để hóa giải sự buồn chán khi du lịch ở trên Tinh Tế.

Tất cả nam sinh, nữ sinh ở đây đều sững sờ, sau đó bọn họ cũng tự giác quay về phòng bắt đầu tu luyện.

Bọn họ đều hiểu rõ, một khi Vương Hạo chủ động tu luyện, trình độ biến thái này tuyệt đối khiến người đời phải chấn động kinh ngạc, cho nên bọn họ cần phải quý trọng từng phút từng giây mới được.

Thu Lôi nhìn mọi người đều rời đi, hắn nhịn không được cười nói:

- Có tên tiểu tử Vương Hạo ở đây, những tiểu tử này đều trở nên trở nên tích cực hơn nhiều.

Bách Biến thở dài một cái nói:

- Thân ở cùng một thời đại với loại yêu nghiệt này, bất kể những tiểu tử này tu luyện như thế nào, vĩnh viễn đều không thể sống dưới hào quang của Vương Hạo, nếu muốn ló mặt ra, thật sự quá khó khăn.

Thu Lôi mỉm cười:

- Ngược lại ta rất coi trọng mấy tiểu tử này, cho dù Vương Hạo có hào quang vạn trượng thì bọn họ cũng sẽ phát ra hào quang thuộc về chính mình.

- Thật sao?

Bách Biến quay đầu liếc nhìn mấy người vừa rời đi, nếu như không phải hào quang của Vương Hạo quá rực rỡ thì dựa vào thiên phú do những tiểu tử này biểu hiện ra, quả thật không hề tầm thường.

Hành tinh Thú Vương, phía bên ngoài Sư Tâm thành có sát khí xông thiên.

Toàn thân một đám Ngưu Đầu nhân bạo phát ra ánh sáng màu đỏ, sau đó bọn họ giống như máy ủi đất vậy, xông thẳng về phía đại quân của Sư tộc ở đằng trước.

Thần sắc không sợ chết này khiến Sư nhân sợ hãi đến mức gan mật cũng muốn nứt ra, bọn họ thật sự không hiểu nổi đám Ngưu Đầu nhân này đang phát điên vì cái gì, không ngờ lại liều mạng tấn công bọn họ như vậy.

Đồng thời bọn họ cũng phát hiện ra, những Ngưu Đầu nhân này hoàn toàn không giống với Ngưu Đầu nhân trước đây, trong ánh mắt bọn họ hình như đã có trí tuệ, không còn giống như trước kia chỉ dựa vào sức lực để đánh trận, mà bọn họ đã biết sử dụng tới trí thông minh.

Đi đầu tiên trong đám Ngưu Đầu nhân, sắc mặt Ngưu Khí dữ tợn, chiếc búa lớn trong tay hắn điên cuồng chém giết Sư nhân.

Sau khi hắn sử dụng thuốc Khai Khiếu, đầu óc hắn trở nên rất tỉnh táo, trong nháy mắt những chuyện trước đây hắn nghĩ không thông lúc này đều đã thông suốt.

Việc này khiến cho những Ngưu Đầu nhân sử dụng qua thuốc Khai Khiếu càng cảm kích Vương Hạo, bọn họ thề rằng nhất định phải chỉnh đốn lại tài nguyên trên hành tinh Thú Vương, đi chinh phục toàn bộ tinh hệ dị tộc, sau đó khai chiến với thế giới nhân loại, cứu vương của bọn họ trở về.

- Vì Ngưu Ma Vương!

Ngưu Khí ngửa mặt lên trời hét lớn một tiếng, khiến thân thể mệt mỏi không còn sức lực một lần nữa tràn đầy sức sống.

- Vì Ngưu Ma Vương!

- Vì Ngưu Ma Vương!

-...

Đám Ngưu Đầu nhân giận dữ gầm lớn lên, bạo phát ra chiến lực chưa từng có từ trước tới này, bọn họ giết chóc điên cuồng tới mức khiến cho Sư nhân kinh hồn bạt vía. Trời ạ, rốt cuộc Ngưu Ma Vương này có ma lực gì vậy? Không ngờ hắn lại có thể khiến cho đám Ngưu Đầu nhân chỉ biết nén giận ở trong lòng, hiện tại trở nên khủng khiếp như vậy.

Đứng ở phía sau chiến trường, Thạch Phong nhìn cảnh tượng trước mắt, hắn khẽ lẩm bẩm nói:

- Ngưu Ma Vương đi rồi, biểu muội cũng đi rồi, vậy ta sẽ đi theo Ngưu Đầu nhân nhất tộc mở ra hành trình tranh bá!

Liên Bang Diệu Thiên.

Khi các nhân vật cấp cao của Liên Bang Diệu Thiên nghe thấy Tống Kiệt bị bắt đi, đồng thời còn yêu cầu dùng Lý Vân Dương đến trao đổi, bọn họ đã nổi trận lôi đình.

Bọn họ mắng chửi những kẻ đi bắt người đều là một đám vô dụng, cái mạng nhỏ của Tống Kiệt không đáng một xu, những kỹ thuật cơ giáp đỉnh cao kia mới là thứ căn bản để Liên Bang Diệu Thiên có thể được sống yên thân.

Chỉ có điều, bây giờ bọn họ muốn đuổi theo rõ ràng đã không còn kịp nữa.

Vì vậy, các nhân vật cấp cao của Liên Bang Diệu Thiên bắt đầu thương lượng xm tiếp theo nên làm thế nào.

- Lý Vân Dương kia chỉ là đồ đệ của Quán Anh Kiệt, hơn nữa cũng không có gì đặc biệt, hãy dùng hắn đổi Tống Kiệt về, để Tống Thành yên tâm bảo vệ đường biên giới.

- Lý Vân Dương được xưng là đệ nhất thiên tài của Quân bộ, chiến lực không nên yếu như vậy chứ?

- Nhưng chúng ta đã kiểm tra qua, Lý Vân Dương này quả thật không có chỗ nào đặc biệt cả.

- Thực ra Lý Vân Dương có chỗ đặc biệt, chúng ta thử qua, hắn không sợ độc,cho dù là Mị dược cũng không sợ.

- Không sai, tiểu tử Tiễn gia đó đích thân đổ bảy tám lọ Mị dược vào hắn, kết quả chẳng xảy ra chuyện gì, bất đắc dĩ chỉ có thể tìm loại nam nhân nàychủ động thượng hắn.

- Đã như vậy, hãy lấy chút gien của hắn nghiên cứu xem sao.

- Có thể, tiếp theo chúng ta thảo luận về việc liên quan đến kỹ thuật cơ giáp đỉnh cao bị lộ ra ngoài.

- Cơ giáp cỡ lớn cấp năm chỉ cần chỉnh sửa tín hiệu dao động, tỉ lệ bị phát hiện trên chiến trường không lớn.

- Đau đầu nhất là khống chế cảm ứng não từ xa.

- Cái này ta cảm thấy cũng không có gì, kỹ thuật cảm ứng não từ xa đời thứ hai sắp được hoàn thành rồi, cho dù đời thứ nhất bị Liên Bang Tinh Tế đoạt lấy cũng không phải là chuyện gì quá lớn.

- Khoảng cách khống chế của kỹ thuật cảm ứng não từ xa đời thứ hai vượt xa hơn so với đời thứ nhất rất nhiều, cũng hoàn toàn không phải sợ Liên Bang Tinh Tế đoạt được.

- Hơn nữa, đã mười mấy năm trôi qua, kỹ thuật khống chế cảm ứng não từ xa đời thứ nhất chắc hẳn cũng được Liên Bang Tinh Tế tìm hiểu gần hết rồi.

- Vốn nghĩ khi đã có kỹ thuật đời thứ hai, muốn giữ lại tiểu bối của năm thế lực lớn Liên Bang Tinh Tế sẽ không có vấn đề gì, nhưng kết quả lại xảy ra chuyện như thế này.

- Thôi, thời gian cũng giống như tính mạng vậy, bây giờ chúng ta không cần để ý tới Liên Bang Tinh Tế nữa, trước mắt hãy dẹp yên những thế lực đang rục rịch nổi dậy xung quanh rồi lại nói tiếp.

- Trước mắt chỉ có thể làm như vậy thôi. Chỉ có điều nhiều nhất là ba năm, nhất định phải tiến đánh Liên Bang Tinh Tế.

- Tán thành!

- Tán thành!

- …

Lúc này, trong một phòng giam của Quân tinh trong hành tinh Song Tử.

Ánh mắt Lý Vân Dương đờ đẫn nằm trên mặt đất, trên người hắn chỉ đắp một tấm vải rách.

Hắn vốn nghĩ rằng chỉ cần bộc lộ bản thân đã tu luyện Thiên Địa Thăng Long Quyết thì sẽ không có chuyện gì.

Nhưng cuối cùng hắn thật sự không nghĩ tới, bản thân sẽ bị một đám nam tử cường tráng giẫm đạp...

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.