Vũ Trụ Trùm Phản Diện

Chương 268: Chương 268: Chịu thiệt thòi lớn




- Quá yêu nghiệt!

Thu Lôi nhìn vào cảnh tượng này tới ngây người, hắn thật sự không biết miêu tả nội tâm của mình như thế nào.

Năm đó, khi Vương Thiên Dật đột nhiên xuất thế, một thanh trường thương đánh cho toàn bộ thế hệ mới của Liên Bang Tinh Tế không còn cách nào chống trả, đương nhiên trong đó bao gồm cả hắn.

Nhưng bây giờ nhi tử của Vương Thiên Dật càng là một yêu nghiệt độc nhất vô nhị, lĩnh ngộ vũ kỹ Hồn Nhiên Thiên Thành dễ dàng không khác gì uống nước, thậm chí ngay cả Vũ Đế cũng không nhất định có thể lĩnh ngộ tuyệt kỹ tới Thiên Nhân Hợp Nhất, hắn cũng có thể lĩnh ngộ được ở độ tuổi mười bảy.

Thử hỏi sống trong cùng một thời đại với loại yêu nghiệt này, những người khác còn có không gian để sinh tồn nữa hay không?

Lúc này, Vũ Vương đang muốn ra tay với Vương Hạo chợt biến sắc, bởi vì một kiếm này của Vương Hạo có một phần khí thế có thể chém ngang qua núi.

Trong lúc hốt hoảng, hắn cảm thấy cho dù có một tinh cầu ở dưới một kiếm này cũng sẽ bị phá vỡ, mà bản thân hắn lại giống như một quả tinh cầu vậy, đột nhiên hắn cảm giác áp lực.

Tất cả mọi người ở đây cũng có cảm giác như vậy, bọn họ đều cảm thấy có một lực đè ép xuống.

- Ầm!

Một tiếng kim loại va chạm chói tai vang lên, tia lửa bắn ra.

- Vèo...

Sắc mặt nam tử Vũ Vương chợt thay đổi, hắn phun ra một ngụm máu tươi, hắn cảm thấy trong cơ thể có một luồng chân khí đột nhiên tràn vào, hơn nữa còn không ngừng chạy loạn ở trong cơ thể hắn.

Trong phút chốc, một kiếm với lực giống như sấm sét của hắn đã ầm ầm vỡ ra, bước chân của hắn không phần rối loạn, miễn cưỡng tránh né được một đường kiếm này của Vương Hạo.

Nhưng đúng vào lúc đó, Vũ Vương nhìn thấy khóe miệng Vương Hạo cong lên, hiện ra một nụ cười kỳ dị, hắn dùng khẩu hình giống như đang nói chữ “bạo”.

- Ầm...

Một tiếng nổ rất khẽ vang lên, đột nhiên máu tươi từ bốn phía bắn ra.

Mọi người kinh ngạc khi nhìn thấy cảnh tượng kỳ dị trước mắt, trong nháy mắt chỉ thấy phần bụng của nam tử Vũ Vương vỡ tung ra, toàn thân hắn bị đẩy lùi về phía sau vài bước, chỉ có điều đòn này cũng chỉ gây ra cho một chút vết thương nhẹ.

- Thiên Phách Kinh!

Đồng tử của Thu Lôi chợt co lại, thủ đoạn công kích kỳ dị này nhất định là chiêu bài tuyệt kỹ của Vũ Thiên Luân - hiệu trưởng trường đại học Vũ Nam, Thiên Phách Kinh.

Chỉ có điều hắn thật sự không nghĩ tới Vương Hạo lại có thể học được.

Hơn nữa còn lĩnh ngộ đến Hồn Nhiên Thiên Thành,cho dù là Vũ Vương cũng khó có thể làm được điều này.

Đúng lúc mọi người đang kinh ngạc, nghi ngờ không thể hiểu nổi, khóe miệng Vương Hạo cong lên một đường tuyệt đẹp, thanh kiếm lớn trong tay hắn vẫn không có ý dừng lại, mà vẽ ra thành đường cong toàn vẹn.

Khí tức nặng nề phá vỡ hư không, dễ dàng như bẻ cành khô, vẽ ra một đường vòng cung.

- Không tốt, đây là đại chiêu quần công.

Mọi người ở đây lập tức phản ứng được, bọn họ vội vàng giơ vũ khí lên để chống đỡ.

- Ầm ầm, ầm ầm…

Tiếng kim loại chói tai va chạm vào nhau trong thiên địa, có vô số tia lửa bắn ra.

- A ha ha, chắc hẳn đã đến lúc để bảo bảo ta xuất chiến rồi…

Tiểu Bạch nhảy lên trên vai của Vương Hạo, trên tay nó ôm một khẩu súng máy Gatling cỡ nhỏ, sau đó ngắm chuẩn vào những người xung quanh bắn phá một hồi.

- Tạch tạch tạch tạch…

Khi đạn pháo dày đặc bắn đến trước mặt mọi người, sắc mặt mọi người đều thay đổi, không ngờ khẩu súng Gatling cỡ nhỏ này có thể có sức tổn thương đạt tới cấp ba.

Không có thời gian để suy nghĩ nhiều, người có tu vi Vũ Sư, Vũ Tông vội vàng lùi về phía sau, rất sợ bị khẩu súng nhỏ của con thỏ đó bắn trúng.

Diệp Thanh đang trốn trong đám người cũng phải trợn mắt há hốc mồm nhìn chằm chằm vào cảnh tượng này, cuối cùng hắn đã biết tại sao sau khi Vương Hạo xây dựng Lang Hành Thiên Hạ kiếm được nhiều tiền như vậy, lại muốn đặt chế tạo ra rất nhiều trang bị cỡ nhỏ, hóa ra đều là vũ khí chuyên dụng giành cho Tiểu Bạch.

Nếu như hắn không nhớ nhầm, Vương Hạo đặt chế tạo rất nhiều vũ khí cỡ nhỏ, không chỉ có súng, còn có pháo, hơn nữa sức tổn thương đều đạt đến cấp ba, cấp bốn.

Sau khi nhìn thấy mọi người lùi về phía sau, tốc độ bước chân của Vương Hạo lại một lần nữa tăng nhanh, xông ra khỏi đám người bay đến bên cạnh Thu Lôi.

- Tiểu tử, ngươi giỏi lắm...

Thu Lôi cho Vương Hạo một ngón tay cái, trong ánh mắt hắn tràn ngập sự khâm phục, tu vi Vũ Sư cấp chín có thể xông ra khỏi sự phong tỏa của mười mấy vị Vũ Vương, chỉ cần dựa vào phần dũng cảm này, không biết thành tựu của Vương Hạo trong tương lai sẽ cao gấp bao nhiêu lần so với Vương Thiên Dật.

- Ôi, chân của ta!

Vương Hạo ngồi bệt trên mặt đất, liên tục xoa bóp đôi chân của mình, tuy rằng giày tốc độ âm thanh cấp 5 dùng rất tốt, nhưng sau khi sử dụng sẽ cảm thấy phần cơ bắp ở chân không thoải mái chút nào.

- Bách Biến, dìu Vương Hạo vào trong phi thuyền, bây giờ chúng ta sẽ rời khỏi đây!

Thu Lôi căn dặn một tiếng, sau đó nhấc Tống Kiệt lên, cùng tiến vào phi thuyền.

- Các ngươi nhanh đến cứu ta đi...

Tống Kiệt nhìn về phía những thủ hạ kia, kinh hoàng hét to.

Nhưng những người ở đó không ai dám manh động, bọn họ chỉ sợ không may xảy ra chuyện gì, khiến cho Thu Lôi tức giận một tát đập chết Tống Kiệt.

- Làm thế nào bây giờ?

- Chỉ có thể quay về báo cáo thôi.

- Các ngươi nghĩ bên trên sẽ dùng Lý Vân Dương để đổi lấy Kiệt thiếu gia sao?

- Chắc sẽ làm vậy, dù sao Tống Kiệt cũng là nhi tử duy nhất của Thiên Hồng nguyên soái.

- Nghe nói Lý Vân Dương là đệ nhất thiên tài trong Quân bộ của Liên Bang Tinh Tế, thả hắn ra như vậy không phải quá đáng tiếc sao?

- Nói là đệ nhất thiên tài, nhưng hình như hắn cũng không lợi hại cho lắm.

- Không sai, nghe nói khi bắt được Lý Vân Dương đã có người thử qua hắn, nhưng kết quả thật sự rất ngu ngốc.

- Nghe nói lần trước sau khi Tiền thiếu gia trở về, tìm đến hai mươi vị đại hán chào hỏi Lý Vân Dương, hoa cúc nở cứ gọi là sáng lạng.

- Á đù, không thể nào! Tiền thiếu gia lại có sở thích như vậy từ khi nào?

- Không biết, nghe nói Tiền thiếu gia là người đầu tiên tìm thấy Vương Hạo, nhưng cuối cùng hình như hắn chịu nhiều thua thiệt, trở về lập tức tìm Lý Vân Dương trút giận.

- Không thể nào! Tu vi của Tiền thiếu gia đã đạt tới Vũ Vương, chắc không đến nỗi phải chịu thua thiệt ở trong tay của Vương Hạo chứ? Hơn nữa còn là thua thiệt lớn.

- Cái này thì không chắc được. Từ trước tới nay Tiền thiếu gia luôn đi lại chỉ có một mình, rất có khả năng thiếu gia đã phải chịu sự thua thiệt lớn.

- Ta nghe nói tên tiểu tử Vương Hạo này rất lợi hại, không ngờ mới đến Hành tinh Thú Vương mấy ngày đã có thể trở thành vương của tộc Ngưu Đầu nhân.

- Ngưu Đầu nhân? Đám trâu ngu ngốc đó sao?

- Hình như không chỉ có như vậy, nghe nói hắn còn đại chiến với Sư tộc và Hổ tộc, hiện tại hai Vương tộc lớn này tử thương vô cùng nghiêm trọng.

- Ta cũng nghe nói, tên tiểu tử này quả thực là một tai họa, hắn đi tới chỗ nào chỗ đó đều không được yên ổn.

- Sau này gặp phải Vương Hạo, vẫn nên trốn xa một chút. Tên tiểu tử này không chỉ không có tiết tháo, hãm hại người khác còn muốn đẩy người ta vào chỗ chết mới hài lòng.

- Có đạo lý!

Trên bầu trời, trong phi thuyền hiệu Quang Long của Triệu Y Linh, Triệu Y Linh nhìn theo bóng dáng Vương Hạo bước lên phi thuyền hiệu Quang Long rời đi.

- Tiểu thư, tiểu thư lại thả hắn đi như vậy sao?

Một nữ tử áo đen nhịn không nổi liền hỏi.

Triệu Y Linh thở dài,

- Bây giờ tim của hắn không đặt ở chỗ bản tiểu thư, miễn cưỡng thì có thể đạt được kết quả gì đây?

Nữ tử áo đen cái hiểu cái không gật đầu, lại hỏi tiếp:

- Vậy cơ giáp thì phải làm sao bây giờ?

Triệu Y Linh thản nhiên cười nói:

- Nếu muốn hắn thua một cách khâm phục khẩu phục trên chiến trường, sau đó khiến hắn ngoan ngoãn chờ ta cưới về nhà, đương nhiên chiến lực của hai bên phải bình đẳng chứ!

Khóe miệng của nữ tử áo đen khẽ giật một cái, nàng thật sự không biết nói gì về tư tưởng muốn cưới nam nhân của Triệu Y Linh, hơn nữa không ngờ vì muốn cho chiến lực đôi bên bình đẳng, Triệu Y Linh lại có thể tặng kỹ thuật đỉnh cao của Liên Bang Diệu Thiên cho người khác, như vậy thật sự có phải là việc làm đúng đắn hay không

- Được rồi, đừng nghĩ đến những chuyện này nữa.

Triệu Y Linh tràn đầy lòng tin nói:

- Đợi đến khi bản tiểu thư gặp Vương Hạo trên chiến trường, nhất định sẽ bắt hắn về làm áp trại phu quân, hắn muốn thoát khỏi lòng bàn tay của bản tiểu thư, căn bản là si tâm vọng tưởng...

Nữ tử áo đen xoa xoa mi tâm, nàng vốn tưởng rằng sau khi vị đại tiểu thư này bộc lộ ra phong thái tiểu nữ nhân ở trước mặt Vương Hạo thì đã trở thành một nữ nhân nữ tính, nhưng ai biết được vẫn là một bản kết hợp giữa nữ vương và nữ hán tử...

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.