Vũ Trụ Trùm Phản Diện

Chương 267: Chương 267: Phát ra toàn bộ hỏa lực




Nghe tiếng nói, mọi người ngẩng đầu nhìn lên, chỉ thấy hai người Bách Biến và Thu Lôi đang bay nhanh đến.

- Thế này là có kịch hay để xem rồi!

Vương Hạo nở nụ cười.

- Là Vũ Đế!

Sắc mặt mọi người trở nên nghiêm trọng, tuy rằng ở trong dị tộc tinh hệ, Vũ Đế không dám sử dụng ra toàn lực, nhưng nếu như có người muốn giết bọn họ, vậy thì bọn họ nhất định sẽ cùng đồng quy vu tận.

- Tất cả Vũ Vương nhanh chóng bao vây bọn họ, những người khác lập tức lên phi thuyền, hủy diệt hai Vũ Đế này cho ta.

Tống Kiệt quát to một tiếng, sau đó nhanh chóng xoay người chạy về phía phi thuyền hiệu Quang Long.

Đột nhiên hắn nghĩ đến những điều đã nói đến trong tài liệu, Thu Lôi dung hợp thuộc tính nguyên tố chính là Lôi Quang trong thuộc tính lôi.

Đây là một loại thuộc tính lôi không chỉ có lực công kích, mà còn có nguyên tố lôi khiến tốc độ trở nên nhanh hơn.

Chỉ cần tiếp thu nó, đồng thời tu vi sẽ đột phá đến Vũ Đế, vậy thì tốc độ có thể đột phá đến tốc độ âm thanh, nếu như trở thành Vũ Thánh, tốc độ có thể trực tiếp nâng cấp tới tốc độ ánh sáng.

Hiện nay, bọn họ đã rời khỏi phi thuyền hiệu Quang Long, căn bản đã rơi vào cục diện bị Thu Lôi treo lên đánh, hắn nhất định phải nhanh chóng quay về phi thuyền hiệu Quang Long mới được.

- Vâng

Mười mấy bóng người chợt nhảy lên, xông về phía không trung của hai người Thu Lôi và Bách Biến.

- Tiểu tử, bây giờ mới chạy thì quá muộn rồi!

Thu Lôi cười lớn một tiếng, quanh thân hắn chợt bạo phát ra một đường Lôi Quang, trong nháy mắt thân thể hắn lập tức biến mất, đợi đến khi hắn xuất hiện lần nữa, hắn đã phá vỡ sự phong tỏa của những Vũ Vương kia, xuất hiện ở trước mặt của Tống Kiệt.

- Thu Lôi!

Tống Kiệt hoảng sợ nhìn Thu Lôi, cuối cùng hắn vẫn chậm một bước.

- Tiểu tử, xem ra ngươi chính là lão đại của bọn chúng, thật đúng là hoàn toàn không cần tốn chút công sức nào.

Thu Lôi cười to một tiếng, hắn chỉ cần dùng một tay đã có thể chế ngự được Tống Kiệt.

- Ngươi định làm cái gì?

Tống Kiệt sợ hãi đến mức mồ hôi lạnh liên tục chảy ra, hắn không cho rằng Thu Lôi lao thẳng tới hắn chỉ vì muốn vui vẻ nói chuyện phiếm với hắn.

Đồng thời, Tống Kiệt cũng vô cùng hối hận, tại sao bản thân mình lại muốn rời khỏi phi thuyền hiệu Quang Long chứ?

Nếu như mình không rời khỏi thì cho dù Thu Lôi có Lôi Quang cũng khó có thể gây ra nguy hiểm gì cho mình, thậm chí còn có thể treo hắn lên đánh.

Chỉ có điều, bây giờ nói gì nữa cũng không có tác dụng.

Chỉ hi vọng Thu Lôi đừng có giết hắn là được.

- Không làm gì cả, chỉ là muốn mượn chiếc phi thuyền của ngươi dùng một lát, đồng thời ta cũng muốn dùng ngươi đổi lấy một người.

Bàn tay của Thu Lôi bùng phát ra một luồng sấm sét, khiến cho bốn chi giả của Tống Kiệt bị hủy hoại.

- Kiệt thiếu gia!

Mọi người ở đó đều vô cùng kinh ngạc, nếu như Tống Kiệt gặp phải chuyện gì ngoài ý muốn, bọn họ thật sự rất khó ăn nói với Tống Thành nguyên soái!

- Tất cả không được cử động, bằng không ta sẽ không đảm bảo cái mạng nhỏ của hắn còn nữa hay không đâu.

Thu Lôi nhấc Tống Kiệt lên, lạnh lùng nói:

- Bây giờ các ngươi hãy quay về thông báo với các nhân vật cấp cao của Liên Bang Diệu Thiên, nếu muốn tên tiểu tử này an toàn trở về thì hãy đưa Lý Vân Dương đến đổi.

Đỗ Phong bước ra, cười lạnh nói:

- Ngươi hình như đã nhầm lẫn một việc rồi. Hiện nay, trong tay chúng ta có hai con tin, còn trong tay ngươi lại chỉ có một con tin.

Vừa dứt lời, tất cả mọi người quay lại nhìn về phía Vương Hạo đang đứng bên cạnh Triệu Y Linh, chỉ cần bắt lấy Vương Hạo, như vậy sẽ có thể đổi lấy Tống Kiệt, đồng thời vẫn giữ lại được một con tin là Lý Vân Dương.

- Triệu Y Linh, ngươi còn không nhanh chóng bắt lấy Vương Hạo!

Tống Kiệt nhìn về phía Triệu Y Linh lớn tiếng gào thét.

- Ngươi đang ra lệnh cho bản tiểu thư sao?

Triệu Y Linh lạnh như băng nói. Nàng quay người đi vào bên trong phi thuyền hiệu Quang Long, hoàn toàn không hề có ý định bắt lấy Vương Hạo.

Chỉ có điều trong khoảnh khắc xoay người, nàng khẽ nói một câu.

- Lần này bản tiểu thư tha cho ngươi, lần sau nếu để bản tiểu thư bắt được, nếu như người dám không gả cho ta, bản tiểu thư nhất định sẽ đánh gãy chân của ngươi.

Trong nháy mắt, Vương Hạo chợt cảm thấy xấu hổ, tại sao nữ tử này lại thích cưới nam nhân đến như vậy?

- Triệu Y Linh, nàng đừng có đi...

Tống Kiệt hoảng sợ kêu lớn, nếu như Triệu Y Linh đi rồi, vậy ai có thể bắt Vương Hạo lại đây?

Phải biết rằng tên tiểu tử Vương Hạo này đã nắm giữ bộ pháp đạt tới Hồn Nhiên Thiên Thành, cho dù Vũ Vương muốn bắt hắn cũng sẽ gặp một chút khó khăn.

Huống gì, bên cạnh hắn còn có một Vũ Đế là Bách Biến, luôn sẵn sàng trợ giúp hắn bất cứ lúc nào.

Nhưng Triệu Y Linh lại không để ý đến bất cứ kẻ nào, sau khi lên phi thuyền hiệu Quang Long, nàng lập tức bay lên trời cao.

- Ầm!

Trong khoảnh khắc tiếp theo, bóng người Vương Hạo hóa thành từng hư ảnh trực tiếp lướt thẳng ra, từ phía xa nhìn lại, trống hắn giống như có một con rắn nước đang bơi qua bơi lại trong dòng nước, xuyên qua đám người nhanh chóng bay thẳng về phía Thu Lôi.

- Quang Tốc Bộ đạt tới Hồn Nhiên Thiên Thành!

Trong ánh mắt Thu Lôi tràn ngập vẻ không thể tưởng tượng nổi, tuy rằng hắn đã nghe Bách Biến nói qua về những chuyện liên quan đến Vương Hạo, nhưng sau khi bản thân tận mắt nhìn thấy, hắn vẫn bị chấn động.

Năm đó, Vương Thiên Dật lĩnh ngộ Quang Tốc Bộ đạt tới Hồn Nhiên Thiên Thành đã ở độ tuổi hai mươi lăm, khiến cho các nhân vật cấp cao của Liên Bang Diệu Thiên kinh ngạc đến trắng đêm không ngủ.

Nhưng bây giờ Vương Hạo có thể lĩnh ngộ Quang Tốc Bộ đạt tới Hồn Nhiên Thiên Thành ở chỉ mới mười bảy tuổi, hơn nữa hắn còn học được vài môn vũ kỹ khác cũng đạt tới Hồn Nhiên Thiên Thành, sự chấn động này còn kinh khủng hơn so với Vương Thiên Dật năm đó rất nhiều.

- Bộ pháp đạt tới Hồn Nhiên Thiên Thành là lợi hại, nhưng tu vi mới ở Vũ Sư cấp chín, cũng không có gì đáng để kiêu ngạo cả.

Một giọng nói lạnh như băng đột nhiên vang lên.

Trong khoành khắc, trường kiếm ở trong tay một nam tử hóa thành một đường kiếm quang rực rỡ đến chói mắt đâm thẳng về phía Vương Hạo, tốc độ này rất nhanh giống như sấm sét chợt lóe ngang qua bầu trời.

Đồng thời, tiếng trường kiếm phát ra vang vọng, trộn lẫn với tiếng sấm rất nhỏ, trong nháy mắt một khí tức mạnh mẽ đã phong tỏa Vương Hạo lại.

- Vũ Vương!

Khóe miệng Vương Hạo hiện ra một nụ cười lạnh lẽo, dường như một kiếm giống như sấm sét này ở trong mắt hắn chỉ là tơ liễu non mềm, không có bất kỳ lực sát thương nào vậy.

- Đi tìm đến chỗ chết!

Nam tử Vũ Vương kia tức giận, hắn không ngờ một Vũ Sư nho nhỏ lại dám coi thường hắn như vậy.

- Người này muốn làm gì?

Bách Biến nhíu mày lại, ánh mắt hắn nhìn chằm chằm vào đường kiếm quang rực rỡ đó. Với tu vi của Vương Hạo, chắc sẽ không đỡ được một kiếm này, nhưng tại sao Vương Hạo lại có thể bình tĩnh như vậy?

Đúng lúc kiếm quang chỉ còn cách Vương Hạo không đến ba mét, hắn lật tay lấy ra một thanh kiếm cực lớn với hàn quang lập lòe.

Trong phút chốc, thanh kiếm cực lớn đó xuất hiện khí tức giết chóc lạnh lùng khiến người ta phải nghẹt thở, khí tức này giống như thủy triều tràn ngập ở bên trong không trung.

- Đây là... Duệ Quang!

Thu Lôi nhất thời kinh ngạc, Duệ Quang này không phải vật truyền thừa của Quán gia sao? Tại sao lại ở trong tay Vương Hạo.

Mà khi nắm lấy thanh kiếm cực lớn này trên tay, trong nháy mắt đôi mắt của Vương Hạo càng trở lên hung ác hơn, cùng lúc đó có một luồng khí tức dũng mãnh từ trong cơ thể hắn lao ra, giống như một con thú lớn đã ngủ rất lâu, đột nhiên tỉnh giấc.

Thủ Huyết sôi trào, thuộc tính tăng lên gấp bội.

Đồng thời, chiếc giầy trên chân Vương Hạo phát ra một tiếng sấm rền nhỏ, từ phía xa nhìn lại, giống như sấm sét giữa trời quang xuất hiện một con rắn điện đang bơi qua bơi lại.

Đây là giày vận tốc âm thanh cấp năm do Quán Anh Kiệt trước đây tặng cho Vương Hạo, với tu vi hiện nay của Vương Hạo, trong nháy mắt tốc độ của hắn đã tăng lên gấp ba lần, đã rất gần với vận tốc cận âm.

- Cái gì?

Mọi người vô cùng kinh ngạc. Đây là nói đùa sao? Đây thật sự là tu vi của Vũ Sư cấp chín sao? Thực lực vừa bạo phát ra đã hoàn toàn có thể so sánh với Vũ Tông cấp năm.

- Ầm!

Vương Hạo bước ra một bước, thanh kiếm lớn trong tay hắn được đưa từ trái qua phải, vẽ ra một đường vòng cung, kèm theo tiếng gió vù vù thổi ra.

Phá Thiên Cự Kiếm Quyết, Phá Quân Toàn Phong Trảm thứ hai!

Tất cả mọi người ở đây đều trợn mắt há hốc mồm, lại là một chiêu kiếm đạt tới Hồn Nhiên Thiên Thành, không biết tên tiểu tử này đã lĩnh ngộ bao nhiêu vũ kỹ Hồn Nhiên Thiên Thành vậy?

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.