Vũ Trụ Trùm Phản Diện

Chương 266: Chương 266: Ngươi muốn chơi, ta sẽ chơi cùng ngươi




- Tiểu thư, không xong rồi, Tống Kiệt dẫn người đến bao vây chúng ta.

Một nữ tử áo đen chạy đến, giọng điệu vội vàng nói.

- Tống Kiệt?

Vương Hạo hiếu kỳ hỏi:

- Người này vẫn chưa chết à?

Triệu Y Linh lộ vẻ phong tình vạn chủng trợn mắt nhìn Vương Hạo một cái.

- Lần trước ngươi đã làm nổ đạn đạo tinh không ở Quân tinh, khiến cho hai tay và hai chân của Tống Kiệt đều bị tàn phế, hiện tại hắn chỉ có thể lắp chân tay giả lên, hơn nữa hắn còn thề rằng, nhất định phải tìm ngươi lấy máu trả nợ máu.

- Ta ngất, quản ta làm gì!

Trong nháy mắt Vương Hạo trở nên không vui.

- Làm nổ đạn đạo tinh không rõ ràng là sư huynh của ta, không thể cứ thấy chậu phân nào cũng đổ lên đầu ta như vậy được!

Triệu Y Linh trợn mắt, người này có tư cách không cao hứng như vậy sao?

Cho dù đạn đạo tinh không là do Lăng Tiêu cho nổ, nhưng cướp ngục, phá hủy nhà tù hành tinh, phá đổ hệ thống của Quân tinh, bày kế đánh cắp cơ giáp, phát ra video không đứng đắn, tất cả những việc này tóm lại không phải là do hắn làm rồi sao?

Chính bởi vì tất cả những chuyện này đều phát sinh trong thời gian phụ thân của Tống Kiệt, Tống Thành vẫn đang tại chức, cho nên hiện tại Tống Thành bị an bài đến khu vực biên giới giữa Liên Bang Diệu Thiên và Liên Bang Tinh Tế...

Chỉ dựa vào những việc này, Tống Kiệt đến gây phiền phức cho Vương Hạo còn quá đáng sao?

- Tống Kiệt dẫn theo bao nhiêu người đến đây?

Triệu Y Linh hỏi.

Nữ tử áo đen liền vội vàng nói:

- Bọn họ tổng cộng có ba chiếc phi thuyền hiệu Quang Long.

- Ba chiếc!

Sắc mặt Triệu y Linh trở nên nghiêm trọng, chỉ dựa vào chiếc phi thuyền hiệu Quang Long này của nàng, căn bản không có cách nào đánh thắng được.

- Dừng phi thuyền lại, chúng ta đi xuống.

Gương mặt Triệu Y Linh không giận tự sinh uy, không đấu lại được bằng khoa học kỹ thuật, vậy thì động thủ đi!

- Vâng!

Nữ tử áo đen gật đầu, nàng nhanh chóng đi xuống truyền lệnh.

- Nếu như lát nữa xảy ra chuyện ngoài ý muốn, ngươi lập tức điều khiển phi thuyền hiệu Quang Long rời đi.

Triệu Y Linh đưa chìa khóa cho Vương Hạo.

Vương Hạo có phần sững sờ, hiếu kỳ hỏi:

- Vậy còn nàng thì sao?

- Tống Kiệt hắn không dám ra tay với ta đâu. Cho nên ngươi cứ yên tâm rời đi đi.

Triệu Y Linh tiến lên phía trước nhẹ nhàng ôm lấy Vương Hạo, nói khẽ vào bên tai hắn:

- Ngươi đã nói đúng, quả thật bản tiểu thư không có cách nào nhìn thấy ngươi bị người khác chém thành tám mảnh.

Nói xong, gương mặt Triệu Y Linh đỏ lên, nàng quay người rời khỏi đó.

Vương Hạo ngơ ngác nhìn theo bóng dáng của Triệu Y Linh đã dần dần rời đi.

Hắn phát hiện tim của mình hình như đột nhiên run lên một cái.

- Không thể nào!

Vương Hạo sờ lên lồng ngực, lẩm bẩm nói:

- Vì sao ta lại có ý nghĩ thôi thúc muốn vì nàng hoàn lương chứ?

Triệu Y Linh từ từ bước đi, khi sắp đi đến chỗ ngoặt, trong lòng nàng lại thấy hết sức phiền muộn, nàng đã sử dụng kế lạt mềm buộc chặt, một trong ba mươi sáu kế giữ phu quân mà phụ mẫu nàng đã dậy cho nàng.

Nhưng tại sao tên hoa tâm này vẫn không có một chút phản ứng nào? Chẳng lẽ cấp bậc hoa tâm của hắn quá cao, đối với những việc này đã có lực miễn dịch rồi sao?

- Vẫn chưa có phản ứng gì...

Lông mày lá liễu của Triệu Y Linh nhíu lại, nàng cảm thấy phương pháp mẫu thân nàng dạy căn bản không thích hợp với nàng, đã như vậy thì nàng sẽ sử dụng phương pháp của chính mình.

Triệu Y Linh quay người lại, vẻ mặt chăm chú nhìn Vương Hạo.

- Vương Hạo, tiếp theo bản tiểu thư sẽ bắt đầu phải rèn luyện trong quân đội, đến khi đó chúng ta gặp nhau lần nữa trên chiến trường, ta sẽ đích thân bắt ngươi lại, khiến ngươi trở thành chiến lợi phẩm, từ nay về sau ngươi sẽ chỉ thuộc về một mình ta mà thôi.

Vương Hạo ngây người nhìn Triệu Y Linh, đây thật sự là nữ nhân sao? Quả là một nữ hán tử trong những nữ vương bá đạo, không những muốn cưới nam nhân, còn muốn muốn bắt nam nhân về làm áp trại phu quân, việc này khó tránh khỏi quá bá đạo đi!

Nếu như nữ nhân khác đi KTV hát bài cục cưng là bọt biển, vậy thì Triệu Y Linh tuyệt đối sẽ hát bài sông lớn chảy về hướng đông, hoàn toàn không ở trên cùng một kỷ nguyên.

Sau khi bóng người Triệu Y Linh biến mất ở cuối hành lang, Vương Hạo khẽ cười.

- Rất thú vị, quá thú vị, nếu nàng đã muốn chơi, thì ta sẽ chơi cùng nàng, xem cuối cùng là nàng bắt ta về làm áp trại phu quân, hay là ta bắt nàng về làm áp trại phu nhân của ta đây.

Cuối hành lang.

Triệu Y Linh vẫn nấp ở đó không hề rời đi, sau khi nghe thấy những lời nói này của Vương Hạo, nàng nhịn không được khẽ cười trộm một cái.

Càng lúc nàng càng hài lòng về Vương Hạo này, văn thái phi phàm, thiên phú động trời, gan dạ sáng suốt không gì sánh bằng, hiện tại còn có lòng tin thống lĩnh một quân.

Thử hỏi loại người này ngoài trừ có chút đào hoa ra, những điểm còn lại đều là nam nhân hoàn mỹ, nàng làm sao có thể buông tha cho hắn được?

- Muốn bắt bản tiểu thư về làm áp trại phu nhân sao? Vậy còn phải xem ngươi có bản lĩnh này hay không đã.

Triệu Y Linh tự tin cười lên, từ nhỏ nàng đã nhận được sự chuyên tâm giáo dục của Triệu Khôn, nàng vô cùng quen thuộc với việc phối hợp các loại binh chủng với nhau.

Mặc dù Vương Hạo là nhi tử của Vương Thiên Dật, nhưng từ nhỏ hắn căn bản không được tiếp thu huấn luyện quân sự một cách chính thống, về điểm này hắn có bước khởi đầu chậm hơn so với nàng, cho nên tỉ lệ hắn bị nàng treo lên đánh cũng sẽ càng lớn hơn.

- Tiểu nam nhân, ngươi hãy yên tâm! Bản tiểu thư sẽ không để cho ngươi phải thua quá khó coi đâu.

Triệu Y Linh cười một cách thản nhiên, sau đó xoay người rời đi.

Không lâu sau, phi thuyền dừng lại trên một thảo nguyên ngay sát hành tinh Thú Vương.

Vương Hạo và Triệu Y Linh sánh vai bước xuống phi thuyền, phía sau còn có vài trăm nữ tử áo đen đi theo. Tu vi thấp nhất của bọn họ cũng là Vũ Tông cấp tám, tu vi cao nhất đạt đến Vũ Vương cấp chín, chỉ thiếu một bước là có thể đột phá lên Vũ Đế.

Vương Hạo nhìn những nữ tử áo đen, hắn không nhịn được lắc đầu thở dài nói:

- Nghĩ đến ta đường đường là nguyên soái đời thứ hai, tại sao lại không sánh bằng với nguyên soái đời thứ ba như nàng chứ?

Triệu Y Linh khẽ cười nói:

- Nếu như ngươi thấy ngưỡng mộ vậy thì hãy gả cho bản tiểu thư, không phải sẽ có tất cả sao?

- Khanh khách...

Nghe vậy, tất cả nữ tử áo đen phía sau đều che miệng cười, đại tiểu thư của nhà bọn họ vẫn giống như trước đây vô cùng bá đạo, không ngờ kết hôn lại là nam nhân gả, nàng tới cưới, tính cách của nàng bá đạo như vậy, thảo nào khiến cho Vương Hạo sợ hãi tới mức phải chạy loạn khắp nơi.

Vương Hạo bĩu môi:

- Tuy rằng ta thích ăn cơm mềm, nhưng cũng phả lài ăn cơm mềm có tôn nghiêm, nàng nhất định phải tôn trọng ta mới được.

- Khụ khụ...

Những nữ tử áo đen có mặt ở đó đều bị sặc. Đột nhiên, các nàng phát hiện ra, Triệu Y Linh và Vương Hạo quả thật quá hợp nhau, cả hai đều là thiên tài siêu cấp, nhưng tính tình của bọn họ lại hết sức kỳ lạ.

Một nữ vương trời sinh đã có tính cách bá đạo, mở miệng là muốn cưới nam nhân.

Một tiện nhân trời sinh đã có tính cách vô liêm sỉ, ăn cơm mềm vẫn còn nói cần có tôn nghiêm.

Trời ơi, thực sự khu rừng quá rộng lớn, loài chim nào cũng có.

Đúng lúc này, ba chiếc phi thuyền hiệu Quang Long từ trên trời cao hạ xuống, bao vây chiếc phi thuyền hiệu Quang Long của Triệu Y Linh.

Chỉ chốc lát, một đám người từ bên trong phi thuyền xông ra, trong đó người dẫn đầu chính là Tống Kiệt có vẻ mặt u ám.

Hơn nữa, trong đám người này còn có mấy người quen cũ của Vương Hạo là Diệp Thanh và Đỗ Phong.

Vương Hạo quan sát Tống Kiệt, hắn phát hiện hai chân hai tay của Tống Kiệt đều lắp cánh tay và chân bằng kim loại, trên đó còn có vài cửa nhỏ, chắc hẳn đó đều là những loại vũ khí nóng như đạn pháo, súng máy. Tổng thể mà nói, Tống Kiệt đã có một nửa thuộc người nhân tạo.

- Vương Hạo, hôm tay ta sẽ băm thân thể ngươi thành vạn mảnh!

Sắc mặt Tống Kiệt dữ tợn đến mức đáng sợ, giống như mãnh thú muốn cắn nuốt người vậy.

Vương Hạo bĩu môi,

- Không phải ta coi thường ngươi, nhưng loại phế vật như ngươi, ta quả thật không coi ra gì cả.

- Ngươi...

Tống Kiệt giận dữ.

- Người đâu, lên cho ta!

- Lên cái gì mà lên? Ngươi hãy quản tốt bản thân mình đi!

Một tiếng cười lớn vang lên, sau đó có hai bóng người từ phía xa bay nhanh tới...

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.