Vũ Trụ Trùm Phản Diện

Chương 265: Chương 265: Ta chọn cái thứ ba




Hổ Uy Thành

Vương Hạo đi tới trên tường thành, đám người Thạch Phong lộ vẻ đề phòng nhìn chằm chằm vào chiếc phi thuyền hiệu Quang Long của Triệu Y Linh.

- Vương, ngài đã đến rồi.

Ngưu Khí thật thà cười nói.

- Vương, đến rồi!

Những Ngưu Đầu nhân này hưng phấn kêu to lên, ánh mắt mỗi người nhìn về phía Vương Hạo đều tràn ngập sự sùng bái.

Từ trước tới nay bọn họ chưa bao giờ nghĩ đến sẽ có một ngày bọn họ có thể sống trong Hổ Uy thành, hơn nữa còn có rất nhiều vũ khí mới để sử dụng, cùng với việc có thể tha hồ ăn cơm trắng.

Tuy rằng có vài vạn huynh đệ đã hi sinh khiến trong lòng bọn họ vô cùng đau khổ, nhưng phần vui mừng vẫn nhiều hơn, bởi vì Ngưu Đầu nhân dưới sự lãnh đạo của vị Ngưu Ma Vương này đã quật khởi, sau này bọn họ không còn phải hãi sợ Hổ tộc và Sư tộc nữa.

- Ngưu Ma Vương, cuối cùng ngươi đã đến, Mộng Kỳ đâu?

Thạch Phong lộ ra vẻ mặt nghi ngờ hỏi.

Vương Hạo thở dài.

- Nàng bị sư phụ của nàng dẫn đi rồi.

- Sư phụ?

Thạch Phong nhíu mày lại suy nghĩ một lát, lẩm bẩm nói:

- Chằng lẽ là Hồ nữ mười năm trước đây sao?

- Ngươi quen biết nàng sao?

Vương Hạo hiếu kỳ hỏi.

Thạch Phong gật đầu,

- Mười năm trước có một Hồ nữ đến Hồ tộc của chúng ta, khi nhìn thấy Mộng Kỳ nàng đã vô cùng ngạc nhiên mừng rỡ, nói Mộng Kỳ là người truyền thừa huyết mạch của Thiên Hồ tộc, chỉ có điều sau đó hình như có chuyện gì đó, cho nên vị Hồ nữ đó đã rời đi, sau này ta không còn nhìn thấy nàng nữa, ta vốn tưởng rằng đó là một kẻ lừa đảo, ai biết được nàng đã quay trở lại.

Hai mắt Vương Hạo trợn tròng, người ta không chỉ quay về, mà còn dùng pháp lực vô thượng, không biết từ góc ngách nào của vũ trụ đón Mộng Kỳ đi, chỉ đựa vào chiêu này, chắc hẳn một hệ ngân hà này cũng không đủ cho một bàn tay của vị đại thần này vỗ xuống.

- Tạm thời không cần để ý tới Mộng Kỳ nữa, ngươi nói xem phải làm gì bây giờ?

Đôi mắt của Thạch Phong cảnh giác nhìn chằm chằm vào phi thuyền hiệu Quang Long.

- Ấy, không còn cách nào nữa.

Vương Hạo thở dài một cái, vẻ mặt bi thương nói:

- Vì không muốn để cho mọi người phải chịu khổ, ta chỉ có thể hi sinh bản thân, sử dụng mỹ nam kế thôi.

- Mỹ nam kế?

Khóe miệng Thạch Phong nhếch lên, rốt cuộc là ai cho hắn sự tự tin này vậy?

- Vương, chẳng nhẽ ngài lại muốn đi làm trai bao sao?

Ngưu Khí sốt ruột hét lên.

- Vèo...

Trong nháy mắt, Vương Hạo phun ra.

Đồ con trâu ngu ngốc đáng chết này, không biết nói chuyện thì đừng có mở miệng.

- Vương, ngài không thể đi được!

- Vương, chúng ta cùng liều mạng với nhân loại.

- Không sai, Vương, tộc Ngưu Đầu nhân chúng ta nguyện vì ngươi chiến đấu.

- Vương, chúng ta hãy liều mạng với bọn họ.

-...

Nhìn vào ánh mắt đầy sự quan tâm đó của những Ngưu Đầu nhân này, Vương Hạo không biết làm sao đành thở dài một cái, gặp được những kẻ này cũng coi như là có duyên, lại giúp bọn họ một lần cuối cùng vậy!

Nghĩ đến đây, Vương Hạo lấy ra một lọ thuốc đưa cho Ngưu Khí.

- Chờ sau khi quay về, hãy đổ lọ thuốc này vào trong giếng, sau đó cho mỗi Ngưu Đầu nhân uống một bát.

Đây là thuốc Khai Khiếu, sau khi uống vào có thể nâng cao trí lực.

Ngưu Đầu nhân có trí lực nhất định sẽ không ngoan ngoãn khuất phục như trước kia, bọn họ sẽ khiến cho chiến tranh thăng cấp một lần nữa.

Như vậy hắn lại có thể đạt được điểm phản diện, cũng coi như hắn đã giúp cho đám Ngưu Đầu nhân một việc tốt.

Sau khi giao phó xong, Vương Hạo không quay đầu đi thẳng về phía phi thuyền vũ trụ hiệu Quang Long.

- Vương, ngài đừng có đi à!

Ngưu Khí quỳ ngục dưới đất, ôm chặt lấy đùi của Vương Hạo, khóc lớn như muốn tê tâm liệt phổi vậy.

- Vương, ngươi không thể rời khỏi chúng ta!

Những Ngưu Đầu nhân đều khóc rống lên, bọn họ vòng trong vòng ngoài vây quanh Vương Hạo, tuy rằng bọn họ ngu ngốc, nhưng bọn họ đều hiểu được, nếu như không có Vương Hạo sẽ không có Ngưu Đầu nhân ngày hôm nay, muốn Ngưu Đầu nhân không còn phải chịu sự ức hiếp, tộc Ngưu Đầu nhân có thể không có bất kỳ Ngưu Đầu nào, nhưng duy nhất không thể thiếu Vương Hạo.

- Tại sao các ngươi phải như vậy?

Vương Hạo lắc đầu than thở.

Trong phòng điều khiển của phi thuyền hiệu Quang Long.

Lông mày lá liễu của Triệu Y Linh khẽ nhíu lại, nàng thực sự nghĩ không ra, rốt cuộc những ngày vừa qua Vương Hạo đã làm những chuyện gì mới có thể khiến cho những Ngưu Đầu nhân này năm lần bảy lượt giữ hắn ở lại như vậy.

- Tiểu thư, đây là tài liệu do những nhân viên tình báo kia cung cấp.

Một nữ tử áo đen đưa cho Triệu Y Linh một tập văn kiện.

Sau khi Triệu Y Linh mở tập văn kiện ra, nàng không nhịn được khẽ xoa lên mi tâm, quả nhiên năng lực gây chuyện của người này vẫn không hề thay đổi, hắn đi đến đâu, ở nơi đó đều sẽ xảy ra chiến tranh.

Phải biết rằng, hiện tại Liên Bang Diệu Thiên của các nàng đang bận thông qua ngoại giao, hi vọng sử dụng phương pháp bồi thường để bóp chết chiến tranh từ khi còn trong nôi.

Đương nhiên cho dù cuối cùng đã thành công, sau khi bồi thường, con số cũng cực lớn.

- Ừ, thật sự vẫn có một con hồ ly tinh à!

Khi Triệu y Linh nhìn thấy ảnh của Mộng Kỳ trên tập văn kiện, trong nháy mắt sắc mặt nàng chợt lạnh lại, nhất là khi nhìn thấy những dòng chữ viết về thời kỳ Vương Hạo ở hành tinh Thú Vương có quan hệ rất gần gũi với vị Hồ nữ này.

Mà với tính cách của tên đại sắc lang Vương Hạo đó, quan hệ gần gũi này có ý nghĩa như thế nào, nàng dùng mông nghĩ cũng có thể biết được.

- Người đâu, bắt Vương Hạo tới đây cho bản tiểu thư!

Triệu Y Linh hừ lạnh một tiếng, nàng muốn cho hắn biết kết cục của việc dám giấu nàng ra ngoài tìm phụ nữ khác là như thế nào.

- Vâng.

Trong phòng điều khiển, nữ tử áo đen lập tức trở nên bận rộn.

Một giây sau, có một tia sáng bắn ra, chiếu lên trên thân thể Vương Hạo, trong nháy mắt Vương Hạo đã được vào trong phi thuyền hiệu Quang Long.

- Vương!!

Ngưu Khí và một đám Ngưu Đầu nhân vội vàng kêu lên, sau đó bọn họ cầm vũ khí xông thẳng đến phi thuyền hiệu Quang Long.

Nhưng phi thuyền hiệu Quang Long căn bản không để ý tới bọn họ, vù một tiếng đã biến mất trong không gian, nhanh chóng lao về phía xa.

Trên phi thuyền hiệu Quang Long.

Vương Hạo vui mừng giang hai cánh tay, tiến lên ôm lấy Triệu Y Linh.

- Y Linh, gặp được nàng ta thật mừng quá, nàng không biết được mấy ngày nay ta ăn không ngon, ngủ không yên, trong lòng chỉ nghĩ đến nàng.

Khuôn mặt xinh đẹp của Triệu Y Linh hơi đỏ lên, trong nháy mắt sự giận dữ vừa rồi đã bị dập tắt, đồng thời nàng cũng không từ chối cái ôm của Vương Hạo, nàng chỉ là cười như không cười nói:

- Vậy đại thiếu gia Vương Hạo của chúng ta có thể giải thích với tiểu nữ, Mộng Kỳ kia là ai hay không?

Vương Hạo nhẹ nhàng vuốt lọn tóc trước trán của Triệu Y Linh gài ra sau tai, thở dài nói:

- Dáng vẻ quá đẹp trai cũng không có cách nào, chỉ có điều nàng yên tâm, ta đã nói rõ ràng với nàng ấy, trong lòng ta đã có người rồi, với lại tiểu hồ ly tinh không hiểu chuyện đó cũng đã bị sư phụ của nàng dẫn đi rồi.

Triệu Y Linh dịu dàng như một nàng dâu nhỏ, giúp Vương Hạo chỉnh lại quần áo.

- Hóa ra chỉ là tiểu hồ ly không hiểu chuyện, xem ra bản tiểu thư đã trách nhầm đại thiếu gia Vương Hạo của chúng ta.

- Đương nhiên, nàng đương nhiên đã trách lầm ta.

Tay Vương Hạo ôm lấy vòng eo thon thả của Triệu Y Linh, kéo nàng đến phía trước mình, nhỏ nhẹ nói:

- Nếu như đêm nay nàng đến đền bù cho ta, vậy thì ta sẽ không trách nàng nữa.

Triệu Y Linh dựa vào người Vương Hạo, ngửi một mùi vị chỉ nam nhân mới có, bên tai nghe được những lời nói tình tứ lộ liễu đó, trong nháy mắt nhịp tim nàng đập rộn ràng lên, khuôn mặt xinh đẹp giống như bôi son lên vậy.

- Ngươi ít rót thuốc mê cho bản tiểu thư đi.

Triệu Y Linh giơ tay đẩy Vương Hạo ra, sửa sang lại trang phục của mình.

- Bây giờ cho ngươi hai sự lựa chọn, một là ngoan ngoãn theo bản tiểu thư quay về kết hôn, sau này ngươi sẽ là người của Triệu gia ta, ai cũng không dám động đến ngươi, hai là đợi đám truy binh đuổi tới, chém ngươi ra thành tám mảnh.

Vương Hạo mỉm cười:

- Ta chọn cái thứ ba, ta dám đánh cược, nàng sẽ không đành lòng nhìn ta bị người khác chém thành tám mảnh đâu.

- Ngươi...

Triệu Y Linh giận dữ giẫm chân xuống, từ nhỏ đến lớn, chỉ cần nàng muốn, việc gì cũng sẽ được tiến hành theo ý của nàng, nhưng từ khi gặp phải Vương Hạo, tất cả mọi chuyện đều đã thay đổi, mọi việc đều không thuận theo ý nàng, hắn quả thực là khắc tinh trong cuộc đời nàng...

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.