Vũ Trụ Trùm Phản Diện

Chương 264: Chương 264: Đời người phóng đãng.




- Ngươi là ai!

Vương Hạo lập tức vội vàng lui về phía sau, vẻ mặt đề phòng nhìn 'Mộng Kỳ', chỉ thấy toàn thân “Mộng Kỳ” tỏa ra khí tức lạnh lùng, hoàn toàn giống như một hồ ly núi băng, không, mỹ nhân núi băng.

- A, lại có thể lĩnh ngộ đến trình độ Thiên Nhân Hợp Nhất.

“Mộng Kỳ” đánh giá Vương Hạo, vẻ mặt kinh ngạc, nhất là khi nhìn ra Vương Hạo mới chỉ có mười bảy tuổi, càng thêm chấn động kinh ngạc.

- Ngươi là ai? Sao lại ở trong cơ thể của tiểu hồ ly nhà ta?

Vương Hạo nhíu mày, nhớ tới Tiểu Bạch đã từng nói, trong cơ thể của Mộng Kỳ còn có một năng lượng khác, một khi năng lượng này bạo phát còn mạnh hơn so với Thu Linh Hàn có trình độ Vũ Thánh.

Nhưng hắn không ngờ tới chính là, năng lượng này lại có trong người, còn có thể lập tức khống chế được Mộng Kỳ.

- Không sai, không sai, thân thể cường đại, căn cơ vững chắc, trẻ tuổi tài cao, quả thật đủ tư cách làm nam nhân của đồ đệ bản tôn.

“Mộng Kỳ” nhìn Vương Hạo, trên gương mặt ngập tràn sự tán thưởng.

Vương Hạo trợn mắt, cho dù hắn đần độn, cũng nghe rõ, người chiếm thân thể của Mộng Kỳ lại chính là sư phụ của Mộng Kỳ, nhưng hắn thật sự không nghĩ ra rốt cuộc là thần thánh phương nào mới có thể có loại thủ đoạn thông thiên này.

- Ngươi là ai? Tại sao phải ở trong cơ thể của Mộng Kỳ?

Vương Hạo hiếu kỳ hỏi.

- Tiểu tử, chuyện của bản tôn ngươi còn chưa có tư cách hỏi thăm.

“Mộng Kỳ” bĩu môi.

- Tuy bản tôn về sơ bộ đã công nhận ngươi, nhưng không có nghĩa là ngươi có thể trở thành nam nhân của Mộng Kỳ, nếu sau này ngươi không theo kịp, bản tôn vẫn sẽ không đồng ý cho các ngươi cùng một chỗ, còn nếu ngươi dám động tay động chân với Mộng Kỳ, bản tôn nhất định sẽ diệt ngươi.

- Mẹ nó, lão quái vật nhà ngươi cũng quá bá đạo đi!

Vương Hạo nhảy dựng lên. Hắn thật vất vả mới cua được một hồ nữ, nhưng lại không thể đụng vào, đây không phải là muốn mạng của hắn sao?

- Tiểu tử thối, ngươi ít ở nơi đó tiện nghi còn khoe mẽ đi.

“Mộng Kỳ” hừ lạnh một tiếng.

- Ngươi cũng biết Mộng Kỳ là người thức tỉnh huyết mạch tộc Thiên Hồ, nếu phá thân, căn cơ sẽ bị phá hủy. Nếu ngươi có thể chờ Mộng Kỳ tu luyện thành công, như vậy lợi ích ngươi nhận được cũng là vô cùng vô tận.

- Lợi ích?

Vương Hạo không ngừng hỏi:

- Lợi ích gì?

- Mới Vũ Sư cấp chín, nói cho ngươi biết cũng vô ích.

“Mộng Kỳ” bĩu môi, lẩm bẩm nói:

- Tiểu tử này vừa nhìn đã biết không phải thứ tốt đẹp gì, để Mộng Kỳ ở cùng với người thế này thật sự quá nguy hiểm, ta vốn còn muốn rèn luyện tiểu nha đầu này một chút, nhưng bây giờ lại thành mời sói vào nhà, phải nhanh chóng dẫn người trở về mới được.

Sắc mặt của Vương Hạo đã biến thành màu đen, cái gì gọi là vừa nhìn đã biết không phải là người tốt? Hắn rõ ràng có vẻ mặt chính khí, anh tuấn tiêu sái, mắt người này bị mù rồi sao?

- Nhớ kỹ khi tu vi của ngươi đạt tới Vũ Đế, liền lập tức lăn đến tinh vực Thiên Cung báo lại cho bản tôn, bản tôn cho ngươi thời gian năm năm…

Vừa dứt lời, trong cơ thể Mộng Kỳ đã bạo phát ra một khí tức khủng khiếp, sau đó nhanh chóng bao bọc Mộng Kỳ, chợt lao lên trời.

- Ngưu Ma Vương, Vương Hạo…

Giọng nói hoảng hốt lo sợ của Mộng Kỳ từ trên bầu trời truyền xuống.

- Nhớ kỹ, ngươi chỉ có thời gian năm năm, nếu trong vòng năm năm còn chưa đạt tới Vũ Đế, vậy chứng minh ngươi không đủ tư cách trở thành nam nhân của đồ đệ bản tôn…

Vương Hạo lao ra khỏi gian phòng, hét lớn với không trung:

- Tiểu hồ ly nàng chờ ta, không đến năm năm, ta nhất định sẽ đi tìm nàng, mỗi ngày nhớ tự mình tắm rửa cho trắng trắng tròn tròn, mặc trang phục thật xinh đẹp, còn phải nhớ cố gắng tu luyện, chờ ta đến làm chuyện xấu hổ thẹn thùng với nàng…

- Ngươi, ngươi là tên đại sắc lang, làm gì có ai nói lời từ biệt như vậy!

Tiếng nói đầy e thẹn của Mộng Kỳ truyền xuống từ bầu trời, sau đó nàng lại lập tức thẹn thùng nói một câu:

- Ta chờ ngươi…

- Ai, đầu năm nay muốn một muội tử thật sự không dễ dàng!

Vương Hạo bất đắc dĩ thở dài, cực cực khổ khổ tán một muội tử, nhưng cuối cùng lại bị bắt đi, chuyện gì thế này!

- A, khoan đã Tinh Vực Thiên Cung kia rốt cuộc là ở chỗ nào?

Vương Hạo chợt phản ứng lại, hắn ngay cả địa điểm chính xác cũng không tìm được, làm thế nào tới được đó tìm tiểu hồ ly đây?

- Đinh đinh, chúc mừng kí chủ khiến chiến tranh thăng cấp, thu được hai mươi ngàn vạn điểm phản diện.

- Thôi kệ, sau này lại nói tiếp!

Vương Hạo lắc đầu, đây cũng là là một loại xoa dịu biến tướng!

- Ầm ầm ầm…

Đúng lúc này, tiếng lửa đạn công kích đột nhiên thay đổi dồn dập, trên bầu trời xuất hiện một chiếc phi thuyền vũ trụ đặc biệt lớn, pháo không dày đặc không ngừng bắn lên Hổ tộc và Sư tộc ở trên mặt đất.

- Vương Hạo, ngươi mau lăn ra đây cho bản tiểu thư, nếu không bản tiểu thư sẽ không khách khí.

Mí mắt Vương Hạo run lên, giọng nói lạnh lùng này chính là giọng nói của Triệu Y Linh, vị nữ vương đại nhân này rốt cuộc muốn làm gì? Chẳng lẽ thật sự dự định sống chết cũng phải bắt hắn trở lại kết hôn sao?

- Không được, ta chính là quý tộc độc thân kiêu ngạo, vui đùa một chút thì có thể, nhưng kết hôn thì tuyệt đối không.

Vương Hạo lắc đầu, biểu thị bản thân kiên quyết không kết hôn, hắn cũng không muốn chỉ ở nhà nuôi cọp mẹ, nhất là cọp mẹ như Triệu Y Linh, hắn còn đánh không lại cọp mẹ này.

- Là phi thuyền hiệu Quang Long của Liên Bang Diệu Thiên!

Tất cả Sư tộc và Hổ tộc đều ngừng lại, sau đó dường như đạt thành một loại ăn ý gì đó, bắt đầu liên thủ phát động công kích với phi thuyền hiệu Quang Long của Triệu Y Linh.

Thạch Phong đứng ở trên tường thành, nhíu mày, không biết có nên hạ lệnh công kích hay không.

Trên phi thuyền.

Triệu Y Linh ngồi ở phòng điều khiển, hừ lạnh một tiếng:

- Khởi động tất cả vũ khí tổn thương cấp bốn cho ta, tiêu diệt tất cả đám bán thú nhân ở phía dưới.

- Rõ!

Một nữ tử áo đen gật đầu, ấn vào một cái nút, mấy trăm món vũ khí tổn thương cấp bốn lập toàn thân phi thuyền tức được khởi động.

- Đoàng đoàng đoàng…

- Ầm ầm ầm…

- Ầm ầm ầm…

Một giây tiếp theo, các loại tiếng súng, tiếng pháo vang lên liên tục không ngừng.

Phía xa, Vương Hạo trợn mắt há mồm nhìn cảnh tượng này, Triệu Y Linh thật sự quá hung tàn?

Trăm vạn bán thú nhân nói giết là giết, thật sự không hổ danh là tôn nữ của Triệu Khôn.

Nếu hắn nhớ không lầm, Triệu Khôn là nguyên soái Thiên Khôi của Liên Bang Diệu Thiên, được người ta đặt biệt hiệu là Huyết Thủ Đồ Tể.

Triệu Khôn đã từng đánh một cái tinh hệ, bởi vì đối phương thề sống chết không chịu hàng, hắn lập tức mở ra hình thức tàn sát, chỉ trong ba ngày, tổng cộng tàn sát một trăm bốn mươi triệu sinh linh, từ đó về sau, Huyết Thủ Đồ Tể liền trở thành danh hiệu của hắn.

Bây giờ, rõ ràng Triệu Y Linh cũng có sở thích trên phương diện này, thấy khó chịu lại lập tức bắt đầu hình thức tàn sát.

- Vương Hạo, ngươi mau lăn ra đây nhanh lên, nếu không chờ bản tiểu thư tìm được ngươi, bản tiểu thư nhất định sẽ xử đẹp ngươi.

Giọng nói tức giận của Triệu Y Linh lại truyền đến, nhưng lại có chút ý tứ không nhịn được.

Lúc này, bên ngoài Hổ Uy thành, rất nhiều Hổ tộc và Sư tộc nằm trên đất kêu rên, không ở cùng trình độ khoa học kỹ thuật, khiến bọn họ ngay cả năng lượng hộ thuẫn trên phi thuyền hiệu Quang Long của Triệu Y Linh cũng không công phá được.

Hai người Hổ Vương và Sư Vương nhìn nhau, sau đó không hẹn mà cùng hạ mệnh lệnh rút lui.

Tuy giữa nhân loại và bán thú khó có thể điều hòa thù hận, nhưng biết rõ không thể mà vẫn làm chính là đồ ngu.

Hiện tại, việc bọn họ cần làm là triệu tập tất cả bán thú nhân trên Hành tinh Thú Vương, nhìn xem tên nhân loại này tới Hành tinh Thú Vương rốt cuộc dự định làm gì, nếu thật sự tấn công Hành tinh Thú Vương, vậy bọn họ cần phải cầu cứu toàn bộ dị tộc tinh hệ.

Bởi vì dị tộc tinh hệ là nơi cuối cùng để bọn họ dừng lại, nếu ngay cả ở đây cũng không có, vậy bọn họ sẽ trở thành không nhà để về, cuối cùng chủng tộc của bọn họ sẽ bị diệt vong.

- Ai, làm người đẹp trai thực đau đầu!

Vương Hạo bất đắc dĩ thở dài, nhấc chân đi ra ngoài, nếu tiểu hồ ly nhu tình như lửa kia đã rời đi, vậy thì tìm bá đạo nữ Vương đại nhân hàn huyên một chút về sự khởi nguồn của nhân loại vậy!

Dù sao trong cuộc đời phóng đãng của hắn, không thể không có bóng dáng mỹ nữ…

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.