Đường biên cảnh.
Bọn người Vương Hạo ngồi phi thuyền đội tuần tra, bình yên đi đến đường biên cảnh.
Không nói nhiều, bọn họ lấy năm chiếc mẫu hạm sử thi ra, dùng tư thế hiên ngang đâm về phía phòng tuyến của Ám Tinh Linh Tộc.
- Mau dừng lại để kiểm tra!
Phi thuyền của Ám Tinh Linh Tộc không ngừng phát ra tín hiệu cảnh báo.
Vương Hạo bĩu môi, hạ lệnh.
- Bật hết hỏa lực, xông về trước cho ta!
- Vâng, ông chủ!
Linh Linh gật cái đầu nhỏ, mở tốc độ tối đa.
- Có kẻ địch tập kích!
Các Ám Tinh Linh kinh hãi, vội vàng phát ra tín hiệu cầu cứu, những phi thuyền xung quanh nhanh chóng chạy đến tiếp viện.
Lăng Tiêu bất đắc dĩ nói.
- Sư đệ, chúng ta cứ xông vào như vậy, thì mục tiêu quá rõ ràng, làm cho bọn họ có chỗ vây công sao?
- Muốn vây công sao? Phải xem bọn họ có bản lĩnh đó không đã, nếu không có bản lĩnh thì nhiều người hơn đến đây ta cũng không sợ.
Vương Hạo bĩu môi, quay đầu ra lệnh.
- Mở xung khí hắc từ mạch cấp bảy ra cho ta, nếu nhìn thấy phi thuyền của Ám Tinh Linh Tộc tiếp cận, lập tức tiêu diệt chúng ngay!
- Vâng!
Tiễn Vạn Dương lĩnh mệnh đi xuống.
Lăng Tiêu tò mò hỏi.
- Xung khí hắc từ mạch này là vũ khí gì? Sao ta chưa bao giờ nghe đến?
Trần Diệu vội vàng giải thích.
- Lăng Tiêu lão đại, lần trước có hai Nhân Tộc cao đẳng đến tìm lão đại để gây chuyện, kết quả bị lão đại biết trước được, cuối cùng bị nhốt lại, xung khí hắc từ mạch này là vũ khí của những nhân tộc cao đẳng kia mang đến.
Lăng Tiêu gật gật đầu, hỏi tiếp.
- Vậy cái xung khí hắc từ mạch này có tác dụng gì chứ?
Vương Hạo bĩu môi nói.
- Nhìn là biết ngay!
Lăng Tiêu ngẩng đầu lên nhìn, chỉ thấy trên một chiếc mẫu hạm sử thi có một dây anten màu đen xuất hiện, bên trên có lôi điện màu đen không ngừng chớp lóe.
- Ầm ầm...
Bỗng nhiên, một tiếng sấm sét vang lên, tia lôi điện màu đen lan tràn ra xung quang, giống như nòng nọc nhỏ chui vào trong phi thuyền của Ám Tinh Linh Tộc.
Ngay khi nòng nọc nhỏ chui vào trong phi thuyền, chưa đến ba giây sau, toàn bộ ánh đèn xung quang phi thuyền đã bị tắt ngóm, cả phi thuyền giống như bị chết máy tại chỗ.
Nhất là trong một lúc, đã làm cho hơn mười phi thuyền xung quanh bị tê liệt.
- Khoa học kĩ thuật thật là khủng khiếp!
Lăng Tiêu giật mình, nếu như tu vi không đạt đến Võ Thánh mà gặp được loại vũ khí này ở trong vũ trụ, chẳng phải sẽ thiếu oxi mà chết lềnh bềnh trong vũ trụ luôn sao?
Vương Hạo thở dài.
- Xung khí hắc từ mạch là thứ tốt, tiếc là đám Nhân Tộc cao đẳng kia quá keo kiệt, chỉ đưa có một cái đến đây, cuối cùng chỉ có một chiếc mẫu hạm sử thi được lắp đặt, còn bốn chiếc còn lại thì không có.
Lăng Tiêu trợn trắng mắt, tức giận nói.
- Ngươi đúng là lòng tham không đáy, người khác có một chiếc đã cười trộm cả ngày, mà ngươi có thì lại không biết thỏa mãn.
Vương Hạo cho Lăng Tiêu một ánh mắt ghét bỏ.
- Nếu cho người chọn, năm chiếc và một chiếc, ngươi chọn cái nào?
Lăng Tiêu quyết đoán nói.
- Năm.
- Sư huynh, bây giờ ta mới phát hiện ra ngươi mới là người không biết xấu hổ.
Vương Hạo ném cho hắn một ánh mắt khinh bỉ.
Lăng Tiêu thở dài.
- Không còn cách nào, gần mực thì đen, gần đèn thì sáng.
Vương Hạo gật đầu.
- Lời này nói đúng, ta vốn là một đứa trẻ thuần khiết, từ khi ngươi trở thành sư huynh của ta, thì ta ngày càng không biết xấu hổ.
Trong lòng Lăng Tiêu nổi lên ba từ CMN to đùng, thằng này nói láo mà không biết ngượng, khoác lác không cần nháp luôn hả?
Hai vị tiểu đệ Tiễn Vạn Dương, Trần Diệu bất đắc dĩ thở dài, hai cái tên không biết xấu hổ này ở chung một chỗ, không cần nghĩ cũng biết là tình cảnh gì.
...
Đường biên cảnh.
Đạt Lạp Tinh.
Bên trên có một đội quân Ám Tinh Linh Tộc đóng quân.
Lúc này, Triệu Y Linh dẫn theo Thiếu Soái Quân đánh đến, cô đang đứng trên một chiếc chiến hạm Dũng Sĩ, phất lá cờ trong tay, chỉ thẳng vào Đạt Lạp Tinh, hét lên.
- Giết!
- Giết!!
Luc này, hơn mười chiếc chiến hạm Dũng Sĩ, chiến giáp nhiều chằng chịt, phi thuyền cỡ nhỏ thi nhau phóng về phía đại quân Ám Tinh Linh Tộc.
- Ầm ầm...
Một giây sau, tiếng hỏa lực dày đặc nổ ra, trên Đạt Lạp Tinh lập tức tràn ngập thuốc súng.
Đồng thời, một Thiếu Soái Quân nhanh chóng lẻn vào Đạt Lạp Tinh, sau đó lập tức tạo thành một đội nhỏ đột kích, đẩy ngang một đường, không một Ám Tinh Linh tộc nào có thể ngăn cản bước đi của bọn họ.
- Sao có thể như vậy chứ?
Ám Tinh Linh kinh hãi, liều mạng xoa xoa mắt, bọn họ có cảm giác như mình đang nằm mơ, Nhân Tộc cấp thấp sao lại có chiến lực mạnh như thế được chứ?
Trên một chiếc chiến hạm Dũng Sĩ.
Một cô gái áo đen đi vào báo cáo.
- Tiểu thư, vừa rồi ta nhận được một tin tức, là của Vương Hạo gửi đến, nói hắn đã đột phá phòng tuyến của Ám Tinh Linh Tộc, nên gửi tin cho ngài nhanh chóng nhổ cứ điểm của Đạt Lạp tinh, sau đó tụ hợp với hắn.
Hai mắt của Triệu Y Linh sáng lên, cô biết tên vô lại kia không chết mà.
- Người đâu, toàn lực xuất kích, nhổ cái cứ điểm này trong năm phút cho ta!
Triệu Y Linh oai hùng đứng dậy, phấn chấn cầm thương lao xuống khỏi chiến hạm Dũng Sĩ.
- Tiểu thư!!
Các cô gái mặc áo đen hét lên một tiếng, sau đó nhanh chóng đuổi theo.
...
Cũng lúc đó, những đại quân Ám Tinh Linh ở đường biên cảnh đang nhanh chóng chạy về Đạt Lạp Tinh.
Trong một chiếc chiến hạm bọc thép.
Một đám nữ Ám Tinh Linh đang họp.
- Ai có thể nói cho ta biết lai lịch của đại quân Thiếu Soái Quân kia không?
Minh Khê lạnh giọng hỏi.
Sau khi nhìn thấy chiến tích của Thiếu Soái Quân xong, Minh Khê đã bị số liệu kia hù dọa, chỉ có 500 vạn binh sĩ mà thôi, trong những cuộc đánh lén gần đây, bọn họ đã tiêu diệt được 2000 vạn đại quân của cô.
Làm người ta không thể tưởng tượng nổi đó là, số người thương vong của bọn họ còn chưa đến một vạn người.
Dù con số 2000 vạn kia là heo đi nữa, đấu với 500 vạn người, vậy mà không giết nổi được một vạn là sao?
Phải biết rằng, Ám Tinh Linh Tộc là chủng tộc sắp tiến giai đến chủng tộc cao đẳng đấy, chiến lực tuyệt đối là mạnh mẽ, mà Nhân Tộc vẫn là chủng tộc cấp thấp như cũ, nhưng kết quả chiến đấu lại làm cho người khác không thể nào tiếp thu nổi.
Một cô Ám Tinh Linh Tộc vội vàng nói.
- Thiếu Soái Quân là do Trấn Uy Nguyên Soái của Nhân Tộc, con trai của Vương Thiên Dật, là Vương Hạo xây dựng, trong đó có đội hộ vệ phủ tổng thống, Vương Bài quân bộ, số người này vừa đủ 500 vạn.
- Đội hộ vệ phủ tổng thống? Vương Bài quân bộ?
Minh Khê sửng sốt, hai đội quân này ở Nhân Tộc được coi là cường đại thật, nhưng nếu đấu với Ám Tinh Linh Tộc các cô, thì cũng như trứng chọi đá mà thôi.
Nhưng bây giờ Vương Hạo lại hợp nhất nó lại, mà có thể bộc phát ra chiến lực mạnh đến như thế, các ngươi chắc chắn là mình không nói đùa sao?
- Báo cáo!
Một binh sĩ Ám Tinh Linh Tộc vội vàng đi vào báo cáo.
- Báo cáo tư lệnh, phát hiện năm chiếc chiến hạm khổng lồ ở phía sau chúng ta, bọn chúng cực kỳ khủng bố, chiến hạm bọc thép của chúng ta hoàn toàn bị treo lên đánh, bây giờ nó đã đột phá hai phòng tuyến rồi, đang chạy về phía chúng ta.
- Cái gì? Ở phía sau?
Minh Khê kinh ngạc đứng bật dậy, cô không hiểu rõ, sao ở phía sau mình lại có chiến hạm khổng lồ xuất hiện được chứ?
Một nữ Ám Tinh Linh nói.
- Đại tư lệnh, ngài nói kẻ kia có phải là Chiến Vô Địch không?
Minh Khê cau mày nói.
- Rất có thể, Chiến Vô Địch đến từ Nhân Tộc cao đẳng, nên có thể có được loại mẫu hạm này.
- Có một vấn đề lớn, hắn làm sao mang được mẫu hạm vào phía trong chứ?
Có người hỏi ngược lại.
Tất cả mọi người đều ngẩn ngơ, cảm giác câu hỏi này đúng là đòi mạng.
Các cô là người phòng ngự ở đường biên cảnh, có người mang theo chiến hạm khổng lồ đi vào mà cũng không biết, thậm chí mang vào thế nào cũng không rõ luôn.
Nếu như bị Nữ Vương đại nhân, Nữ Hoàng đại nhân biết được, vậy hai người đó có bổ sống các cô ra luôn không?
- Không cần lo những thứ đó, chúng ta nên nghĩ biện pháp ngăn cản năm chiếc mẫu hạm kia lại.
Minh Khê nói tránh đi.
Mọi người ở đây liên tục gật đầu, bây giờ phải cản năm mẫu hạm này lại mới được, nếu không đợi đến lúc cấp trên biết được, các cô sẽ không giữ nổi đầu nữa đâu...
---------------