Thiếu Soái tinh.
Khi Vương Hạo long trọng giới thiệu tiểu sinh mệnh dược phẩm xong.
Toàn trường trong nháy mắt yên tĩnh lại, rất nhiều người đều đang thì thầm nói chuyện với nhau.
- Tiểu sinh mệnh dược phẩm này là thật hay giả a! ?
- Hẳn là thật sự, đường đường là Nguyên soái đại nhân, không đến mức dùng những lời như vậy lừa chúng ta chứ! ?
- Nhưng vì cái gì chúng ta chưa từng nghe qua loại tiểu sinh mệnh dược phẩm này! ?
- Ta nghe nói, Nguyên soái đại nhân này là yêu nghiệt chuyển thế, tuổi còn nhỏ mà đã đạt đến được Dược vương cấp bốn rồi.
- Dược vương cấp bốn? Ngươi xác định không có lầm chứ! ? Ta nhớ là Nguyên soái đại nhân mới mười tám tuổi.
- Vậy ngươi nghe qua mười tám tuổi làm tới Nguyên soái, lĩnh ngộ Thiên Nhân Hợp Nhất, cùng với mấy môn võ kỹ Tự Nhiên Thiên Thành chưa! ?
- Trước kia chưa từng nghe qua, hiện tại gặp được, trước mắt là hắn đó.
- Nếu đã như vậy, người này biết chút dược phẩm, làm cái yêu nghiệt đó, ngươi còn có nghi vấn gì sao! ?
- Trong nháy mắt không có nghi vấn gì rồi!
- . . .
Ngay lúc các lão binh thấp giọng thảo luận, Tiền Vạn Dương cầm một lọ tiểu sinh mệnh dược phẩm đi tới trước mặt một vị bà cố nội.
- Bà nội, cái này là Nguyên soái đại nhân chúng ta tặng quà cho bà, chúc bà sống lâu trăm tuổi.
Tiền Vạn Dương đưa tiểu sinh mệnh dược phẩm cho bà cố nội này.
- Cảm tạ Tạ Nguyên soái đại nhân!
Bà cố nội liên tục cảm tạ.
Bên cạnh bà cố nội có con trai, là một vị lão binh cũng vội vã cảm tạ:
- Cảm tạ Tạ Nguyên soái đại nhân!
Khi các lão binh ngóng cổ chờ mong nhìn bà cố nội uống tiểu sinh mệnh dược phẩm xong, đua nhau hít vào ngụm khí lạnh, cả người kích động bó tay rồi.
Chỉ thấy già bà nội thay đổi ít đi nếp nhăn trên mặt, trên đầu tóc trắng cũng lần nữa biến thành đen, cả người trẻ đi hai mươi tuổi không ít.
Thấy được một màn này, toàn trường trong nháy mắt lại sôi trào, trên mặt tất cả tất cả lão binh đều lộ ra vẻ kích động.
- Ta mặc kệ tất cả, Nguyên soái đại nhân ta theo anh định rồi!
- Ngài không chỉ có thể ban cho chúng ta lực lượng càng mạnh, còn có thể ban cho chúng ta thanh xuân, chúng ta làm sao có thể không lựa chọn ngài?
- Nguyên soái đại nhân, ta nguyện dùng mùa xuân thứ hai của ta dâng hiến cho ngươi, vì ngươi mà chiến!
- Đại tư lệnh có ân dìu dắt đối với ta, ta không thể vong ân phụ nghĩa, nhưng chỉ cần Nguyên soái đại nhân không chiến đấu cùng đại tư lệnh, ta nguyện ý vì ngươi mà chiến.
- Không sai, chỉ cần Nguyên soái đại nhân không chiến đấu cùng đại tư lệnh, chúng ta nguyện ý vì ngươi mà chiến!
- Nguyên soái đại nhân, chúng ta nguyện ý vì ngươi mà chiến!
- . . .
Tiền Vạn Dương nhìn quanh một vòng, vui vẻ nói:
- Lão đại, hiện tại 99 vạn lão binh có hai phần năm đồng ý gia nhập.
- Hai phần năm thì có 400 ngàn, coi như là đã sắp đến mục tiêu rồi.
Vương Hạo gật gật đầu:
- Về phần những thứ lão binh không đồng ý gia nhập kia, đuổi toàn bộ bọn họ ra khỏi Thiếu Soái tinh cho ta, đồng thời ghi vào sổ đen, sau này không cho phép trở về.
- Đuổi ra ngoài! ?
Tần Phong vội vàng khuyên nhủ:
- Thiếu tướng đại nhân ngài cũng đã nói, những lão binh này đều là bảo bối, tại sao phải đuổi ra ngoài, chúng ta tranh thủ một chút, làm một chút công tác tư tưởng, xem ra còn có thể lôi kéo một số đến đây.
Vừa dứt lời, ba người Tiền Vạn Dương, Trần Diệu, Cô Dương cấp cho Tần Phong một ánh mắt đồng tình, đứa nhỏ này làm sao lại không nhớ lâu vậy! ?
Mới vừa rồi bị phái đi ra làm cảm tử đội, toàn thân bị thương nặng trở về, hiện tại lại nghi ngờ mệnh lệnh của Vương Hạo, thật là tự tìm đường chết a!
Vương Hạo lườm Tần Phong một cái, thản nhiên nói:
- Những lão binh này thì ra đều là người của Quan Tân Hùng cái con Ô Quy già kia, nếu thật sự xảy ra việc ngoài ý liệu, ngươi dám cam đoan bọn họ đều đứng ở một bên này của ta, chứ không phải đứng ở bên con Ô Quy già bên kia! ?
- Cái này. . .
Tần Phong đắn đo.
Tiền Vạn Dương chợt nói:
- Lão đại là muốn có một nửa lão binh, rồi chiêu mộ một nửa tân binh, bồi dưỡng một nhóm binh lính tâm phúc trung thành với mình! ?
Vương Hạo gật gật đầu:
- Để lại cái đường lui tóm lại sẽ không sai, nếu là thật sự đến lúc ta trở mặt cùng Quan Tân Hùng, chúng ta cũng không đến mức bị động như vậy.
Trần Diệu gương mặt sùng bái nhìn Vương Hạo:
- Lão đại quả thực chính là Gia Cát còn sống, Quan Tân Hùng đấu cùng lão đại hoàn toàn chính là tự tìm cái chết.
Cô Dương cảm khái nói:
- Thiếu tướng đại nhân quả nhiên lợi hại, đi một bước nhìn ba bước.
- Leng keng, chúc mừng Túc Chủ bố cục thành công, hoàn thành kế “Qua sông đoạn cầu, hại người ích ta”, nắm trong tay con đường toàn quân kiêu hùng, thu được 300 vạn điểm tội ác.
Vương Hạo hai mắt tỏa sáng, quả nhiên vẫn là bố cục bẫy người kiếm được nhiều, giờ này trong tay hắn đã có 400 vạn điểm tội ác, cũng là lúc dùng chúng để trao đổi bảo vật cường hóa chính mình rồi.
Nghĩ tới chỗ nầy, Vương Hạo xoay người rời đi.
Lúc đi ngang qua Tần Phong, Vương Hạo vỗ vỗ bờ vai của hắn:
- Thiếu niên, không sao, học một ít cho tốt cùng bọn Tiền Vạn Dương, có một số việc không thể chỉ xem hiện tại, muốn cân nhắc tương lai xa một chút.
Tần Phong trầm mặc im lặng, nếu là lúc trước hắn sẽ rất xem thường một đám người Vương Hạo này, nhưng bây giờ hắn đột nhiên phát hiện, trên người đám người này có rất nhiều thứ đáng giá hắn phải đi học tập.
Vương Hạo về tới trong phòng của mình, hỏi thăm hệ thống:
- Ta cần đổi Phá Thiên Cự Kiếm quyết, kiếm thứ ba, đồng thời tăng lên tới Tự Nhiên Thiên Thành.
- Leng keng, chúc mừng Túc Chủ đổi kiếm thứ ba, Huyễn Ảnh Phân Thân trảm, hao tốn 50 vạn điểm tội ác.
- Leng keng, chúc mừng Túc Chủ Huyễn Ảnh Phân Thân trảm đề thăng tới Tự Nhiên Thiên Thành, hao tốn 50 vạn điểm tội ác.
Vừa dứt lời, thân thể Vương Hạo run lên, trong đầu trống rỗng, bốn phía hết thảy đều biến hóa, người xuất hiện ở trong một cái rừng trúc.
- Ầm ầm! !
Đột nhiên, trên không trung điện xẹt trời gầm, một vị nam nhân áo trắng sắc mặt bình tĩnh, trong tay nắm lấy một thanh cự kiếm xuất hiện ở trong bầu trời.
- Huyễn Ảnh Phân Thân trảm! !
Một giây kế tiếp, chỉ nghe nam nhân áo trắng hét lớn một tiếng, biến thành bảy người.
Đồng thời, bảy thanh cự kiếm mạnh phá toái hư không, bảy đạo kiếm quang cự đại bỗng nhiên xuất hiện.
- Ầm ầm! !
Lúc này, từng tiếng nổ thật to vang lên, cả vùng đất trong nháy mắt lan tràn ra từng vết rách dữ tợn, trên không trung cuốn lên một cổ cuồng phong, càn quét cả vùng.
Đồng thời, mặt đất dưới chân Vương Hạo cũng sụp đổ trong nháy mắt, một cơn lốc càn quét mặt đất, bụi bậm hiện đầy hư không, cái gì cũng nhìn không thấy.
Khi hết thảy đều bình tĩnh lại xong, Vương Hạo ngơ ngác nhìn một màn trước mắt, chỉ thấy cả vùng đất cái gì cũng đều đã không có, cả vùng giống như bị san bằng thành một tầng đất bằng.
Điều khiến cho Vương Hạo cảm nhận được kích động chính là, huyễn hóa ra bảy thân ảnh có thể nói tất cả đều là giả dối, cũng có thể nói toàn bộ đều là thật.
Bởi vì chút ít ảo ảnh này đều có liên lạc cùng bản thể, chỉ cần một cái ý niệm, lập tức là có thể khởi động thay hình đổi vị.
Điều này cũng làm cho nó có nghĩa là, chỉ cần phân thân này công kích được đến bên người địch nhân, như vậy là hắn có thể trong nháy mắt di động chân thân đi qua, dùng Nhất Kích Tất Sát.
Nếu quả như chân thân gặp nguy hiểm, như vậy cũng có thể khởi động thay hình đổi vị, chân thân dời đi, tránh né một kích trí mạng của đối phương.
Thời gian trôi qua, Vương Hạo tỉnh táo lại.
- Chiêu này thật là lợi hại, tiến có thể công, lui có thể thủ, sử dụng để hại người, nhất định rất tốt.
Vương Hạo hài lòng gật gật đầu, trong lòng suy tính, nên tìm ai tới để thử kiếm.
- Hay là tiểu tử tốt Lý Vân Dương kia, thiên phú mạnh, vô cùng thích hợp thử kiếm, chỉ có không hề biết tiểu tử này hiện tại ra thế nào rồi! ?
Vương Hạo thì thào nhỏ nhẹ, rất muốn biết Lý Vân Dương cùng tên nhân yêu Khố Lạp tình cảm phát triển đến trình độ nào rồi. . .