Đường biên giới.
Bốn vị hiệu trưởng cũng tụ tập lại với nhau.
Tô Mộc cảm khái nói:
- Vương Hạo tên tiểu tử khốn nạn này không chỉ có thiên phú kinh người, ngay cả cơ duyên cũng là dọa chết người a!
Hoa Tử Húc liên tục gật đầu:
- Chúng ta tứ đại trọng điểm đại học xây dựng đến bây giờ, cũng chỉ có bốn viên truyền thừa tinh thạch, thế nhưng tiểu tử này ngược lại lại hay, đi một lần vào di tích thượng cổ liền được 28 viên, bên trong còn có thần cấp truyền thừa tinh thạch, thật là không tầm thường a!
Vũ Thiên Luân tay vuốt chòm râu cười nói:
- Sau này tứ đại trọng điểm đại học của chúng ta đào tạo học sinh tốt nghiệp, không bao giờ cấp cho Quân bộ nữa rồi, tất cả đều cấp cho tiểu tử này là được rồi.
Vương Côn Luân gật đầu khen:
- Chủ ý này hay, so cùng với nhìn học sinh của mình đi theo đám quý tộc ăn tươi nuốt sống kia, còn không bằng khiến cho bọn họ đi theo Vương Hạo tên nhóc đầu trơn này.
Tô Mộc bật cười lắc đầu nói:
- Giấc mộng của các ngươi quá tốt đẹp, Vương Hạo nào có nhiều tiền như vậy để nuôi nhiều quân đội như vậy không! ?
Hoa Tử Húc gật gật đầu:
- Cũng đúng, chúng ta trước hết chiêu mộ đầy đủ hết quân đoàn cho tên tiểu tử này, khiến cho trong quân đoàn thuần một sắc tất cả đều là Vương Bài quân.
Vũ Thiên Luân cười nói:
- Lão phu đã liên hệ rồi, loại chuyện như vậy không cần các ngươi nhiều lời!
Vương Côn Luân gật đầu nói:
- Lão phu cũng như vậy!
. .
Tương đối với bốn vị hiệu trưởng nhàn nhã tự đắc, các lão gia quý tộc thì loạn tung tùng phèo.
Khi bọn họ nghe tin tức về việc trong tay Vương Hạo có 28 viên truyền thừa tinh thạch, đồng thời trong 28 viên truyền thừa tinh thạch này, lại còn có thần cấp truyền thừa tinh thạch, khiến cả người họ trong nháy mắt không ổn rồi.
Điều khiến cho bọn họ chịu không nổi nhất chính là, Vương Hạo không ngờ lại tính toán lấy ra cấp cho đám bình dân kia sử dụng.
Cần phải biết quý tộc sở dĩ có thể một mực thống lĩnh thiên hạ, cũng là bởi vì bọn họ nắm giữ truyền thừa tinh thạch, cho dù truyền thừa tinh thạch có thể vô hạn sử dụng, bọn họ cũng không tính toán lấy ra cấp cho bình dân sử dụng.
Bởi vì đây là tối cao vô thượng vinh dự của bọn họ, vinh dự chỉ có bọn họ chỉ mới có.
Trừ phi có bình dân thiên phú thật sự là kinh người, bọn họ mới có thể lấy ra cấp cho người này sử dụng, dĩ nhiên điều kiện tiên quyết là, bình dân này nhất định phải thành thủ hạ của bọn họ, đồng thời chung thân không thể phản bội, nếu không hoàn toàn không có khả năng.
Nhưng bây giờ Vương Hạo không ngờ lại lấy ra truyền thừa tinh thạch hơn nữa cấp cho những bình dân này sử dụng, đồng thời còn nói rõ là bằng vào quân công , có thể cấp cho bất luận kẻ nào sử dụng.
Cái này hoàn toàn đang đánh vỡ quy tắc trò chơi, dao động địa vị thống trị của quý tộc bọn họ, vậy làm sao có thể làm như không thấy! ?
Nhất là Quân bộ, phủ Tổng thống, lại cảm nhận được nguy cơ trước đó chưa từng có.
Nếu thật sự khiến cho Vương Hạo làm tiếp như vậy, như vậy binh lính rất có thể sẽ tất cả đều chạy đến nơi đó của hắn, thời đại quý tộc lão gia thống lĩnh Quân bộ rất có thể đã xong đời.
Còn có phủ Tổng thống cũng không có cách nào chiêu mộ được hộ vệ thiên phú cường đại, đưa đến địa vị, thực lực của phủ Tổng thống xuống dốc không phanh, cũng không còn có thể giữ thăng bằng với các thế lực lớn.
Cuối cùng xuất hiện thế lực khắp nơi bằng mặt không bằng lòng, không nghe điều lệnh, tự lập làm vương.
. .
Phòng làm việc của Đại tư lệnh.
Quan Tân Hùng đang họp cùng 4 vị nguyên soái của Quân bộ là Tuyên Uy Nguyên soái Kim Hùng; Khoáng Hải Nguyên soái Ngô Đại Quân; Quỷ Hồ Nguyên soái Quách Kim Văn; Thiên Khôi Nguyên soái Quan Anh Kiệt.
Quan Tân Hùng nổi giận vỗ bàn:
- Lại là cái tên Vương Hạo này, tiểu tử này nhất định phải bị nhanh chóng giết đi, nếu không sớm hay muộn gì cũng xảy ra chuyện lớn.
Tuyên Uy Nguyên soái Kim Hùng trầm giọng nói:
- Các lão binh đầu phục hắn đã không trọng yếu, nhưng quý tộc địa vị của chúng ta tuyệt đối không thể dao động, nếu như truyền thừa tinh thạch một khi truyền bá ra, vậy quý tộc chúng ta sẽ không còn là quý tộc nữa.
Khoáng Hải Nguyên soái Ngô Đại Quân gật đầu nói:
- Trước kia tuy rằng cũng có bình dân sử dụng truyền thừa tinh thạch, nhưng số lượng có hạn, căn bản không cấu thành uy hiếp, nhưng nếu xuất hiện đại quy mô bình dân sử dụng truyền thừa tinh thạch, như vậy không chỉ có địa vị của chúng ta gặp nguy hiểm, ngay cả gia tộc của bọn ta cũng rất có thể sẽ bị bình dân công kích, do đó mất đi truyền thừa tinh thạch.
Quỷ Hồ Nguyên soái Quách Kim Văn cười lạnh nói:
- Vương Hạo so sánh với phụ thân hắn còn muốn phiền toái hơn, thừa dịp lần này chống cự dị tộc, mượn tay dị tộc giết chết hắn.
Thiên Khôi Nguyên soái, Quan Anh Kiệt sắc mặt bình tĩnh đứng dậy, chuyển thân đi hướng về phía cửa chính.
Quan Tân Hùng lạnh mặt nói:
- Anh Kiệt, ngươi muốn đi đâu! ?
Quan Anh Kiệt cũng không quay đầu lại, thản nhiên nói:
- Ta muốn đi tiền tuyến tra xét xem qua một chút, còn nữa sau này loại chuyện như vậy không cần hỏi tới ta, ta rất không thích.
- Khốn nạn!
Quan Tân Hùng nổi giận vỗ bàn:
- Ngươi thân là người nối nghiệp đời kế tiếp của đại tư lệnh Quân bộ, không ngờ lại không quan tâm tới ích lợi của quý tộc, ngươi chẳng phải là làm thất vọng quý tộc bồi dưỡng đối với ngươi sao?
Quan Anh Kiệt không có nói chuyện, mở cửa rời đi.
Thấy một màn này, Quan Tân Hùng tức mình đến mức kêu la như sấm.
- Đại tư lệnh, xin bớt giận!
Ba vị Nguyên soái liền vội vàng kéo Quan Tân Hùng, khuyên nhủ.
Nhưng ba vị Nguyên soái trong lòng mừng lắm rồi, bày tỏ tương lai nhất định phải toàn lực ủng hộ Quan Anh Kiệt làm đại tư lệnh.
Bởi vì Quan Tân Hùng cái Lão Hồ Ly này lại vô cùng bá đạo, mỗi lần có chỗ tốt đều là Quan gia tới lấy trước, chờ Quan gia ăn uống no đủ rồi, mới có thể đến phiên bọn họ.
Mà nếu như Quan Anh Kiệt làm tới đại tư lệnh, với cá tính của hắn, như vậy bọn họ nhất định có thể mưu tính nhiều hơn nữa ích lợi cho gia tộc của chính mình, nhưng lại vô cùng thoải mái.
Bất quá, với trạng thái của Quan Tân Hùng như thế, đoán chừng muốn thoái vị, còn cần một đoạn thời gian rất dài.
. .
Bên ngoài phòng làm việc của Tổng thống.
Cha của Lăng Tiêu, cũng là đệ nhất thị vệ trưởng của phủ Tổng thống, Lăng Hải, đang báo cáo chiến báo mới nhất cho tổng thống.
Ngay lúc Lăng Hải tính toán gõ cửa, tổng thống thanh âm truyền đến:
- Ngươi cảm thấy đối với Vương Hạo, chúng ta phải dùng thái độ gì! ?
Một thanh âm theo đó vang lên:
- Tổng thống, Vương Hạo thiên phú thế nhân đều biết, hơn nữa những chỗ dựa của hắn đều vững chắc, đắc tội hắn vô cùng không sáng suốt.
Tổng thống hô lên tức giận:
- Những cái này ta đều biết, nhưng truyền thừa tinh thạch là của quý của phủ Tổng thống ta, hiện tại Vương Hạo có 28 viên, điều này làm cho ta làm sao có thể ngủ yên? Đáng sợ nhất là, hắn không ngờ lại lấy ra truyền thừa tinh thạch cho bọn binh sĩ sử dụng, ngươi biết cái này có ý nghĩa như thế nào không! ?
- Hiểu được, cái này có ý vị là, căn cơ phủ Tổng thống của chúng ta sẽ dao động.
Ngoài cửa Lăng Hải trầm mặc im lặng, hắn vô cùng rõ ràng chỉ cần cấp cho Vương Hạo thời gian, hắn sắp có được tư bản chống lại cùng phủ Tổng thống.
Thanh âm tràn đầy sát khí của Tổng thống truyền đến:
- Ngươi lập tức mang theo một tên hộ vệ đội đi đến hội hợp cùng Vân Xuyên, đồng thời truyền lệnh cho hắn, nếu là có cơ hội, nhất định phải giết Vương Hạo, để tuyệt hậu hoạn.
Ngoài cửa, đồng tử của Lăng Hải co rụt lại, xoay người nhanh chóng rời đi.
Hắn cùng Vương Thiên Dật đều là đệ tử của Hoa Tử Húc, hai người từng cùng tu luyện qua chung, quan hệ tốt vô cùng, thậm chí so sánh với thân huynh đệ còn thân hơn, khiến cho hắn cứ như vậy nhìn có người giết Vương Hạo, hắn thật không làm được.
Sở dĩ hắn cần phải đi nói cho Lăng Tiêu, khiến cho Lăng Tiêu nhanh đi báo cho Vương Hạo, hắn hiện tại gặp nguy hiểm.
Về phần Hoa Tử Húc bên kia, hắn bày tỏ không dám nói, nếu bọn Hoa Tử Húc biết được, vậy muốn tưởng thở bình thường thì cũng khó khăn rồi.
Dù sao Ám Tinh linh tộc đại quân áp cảnh, bên trong tuyệt đối không thể loạn, nếu không cuối cùng thua thiệt sẽ chỉ là cả Nhân tộc. . .