Trong Linh Giới Cầu.
Vương Hạo vẫn ngồi xếp bằng trên tảng đá lớn giữa dòng suối.
Tiễn Vạn Dương nói nhỏ.
- Hình như lão đại tu luyện hơi lâu rồi.
Trần Diệu gật đầu.
- Có lẽ lão đại có cảm ngộ gì đó!
Đúng lúc này, quanh người Vương Hạo lóe ra năm đạo lôi quang có màu sắc khác nhau.
Hai người Tiễn Vạn Dương và Trần Diệu sững sờ tại chỗ, lúc trước khi Vương Hạo tổ chức sinh nhật mười tám tuổi, bốn vị hiệu trưởng tặng hắn bốn loại Lôi Nguyên Tố, tăng tốc độ quang lôi, tăng thêm công kích bạo lôi, trị liệu thương thế thánh lôi, hộ thể Thiên Lôi.
Còn có lúc đi liên bang Diệu Thiên cứu Thu Lôi, công ty Thiên Hỏa còn hứa cho hắn Thiên Ngự Thần Lôi.
Nhưng không phải Vương Hạo đã dung hợp Lôi Chi Bản Nguyên rồi sao? Vì sao còn hấp thu những thuộc tính Hậu Thiên này nữa?
- Ầm ầm...
Một tiếng nổ lớn từ trong người Vương Hạo nổ ra, chỉ thấy một con Lôi Long lao ra khỏi cơ thể hắn, nó vừa bay ra đã nuốt luôn năm đạo Lôi Nguyên Tố vào miệng, sau đó quay về trong người Vương Hạo.
- Đó là Lôi Chi Bản Nguyên, thật là cường đại, năm đạo Lôi Nguyên Tố cũng bị nó một ngụm nuốt tươi.
Tiễn Vạn Dương hét lên, trong trí nhớ của hắn, Lôi Nguyên Tố là thuộc tính bá đạo nhất trong số các thuộc tính Tiên Thiên, muốn luyện hóa được nó thì vô cùng khó khăn.
Nhưng Vương Hạo đã luyện hóa được năm đạo Lôi Nguyên Tố, rõ ràng còn chưa mất một giây đồng hồ, hiệu suất này cũng quá nhanh đi mất.
- Đừng có hâm mộ, không phải lão đại đã chuẩn bị Hỏa Chi Bản Nguyên cho chúng ta sao?
Trần Diệu nhếch miệng nói.
Nghe vậy, mọi người quay đều về phía hồ nước trong rừng rậm cách đó không xa, bên trong là một bông Hỏa Liên lắc lư theo gió, mà bên dưới lại có Hỏa Chi Bản Nguyên không ngừng được sinh ra.
Nhưng làm người ta đau đầu là bên cạnh Hỏa Liên Bổn Nguyên, có một cái võng bắc ngang, mà ác bá Tiểu Bạch đang nằm phơi bụng nhỏ trên đó.
Từ khi Tiểu Bạch tuyên bố rừng rậm là lãnh địa tư nhân của nó, thì đóa Hỏa Liên Bổn Nguyên cũng trở thành vật sở hữu tư nhân của nó luôn.
Nếu như bọn họ muốn sử dụng Hỏa Chi Bản Nguyên, nếu không trả giá thì đúng là không có khả năng.
Dù sao đó là con thỏ mà tự tay Vương Hạo nuôi lớn, trình độ bụng dạ đen tốt, nhạn qua phải lột lông, tinh túy hung hăng vô sỉ,... Chắc chắn là hiểu biết rõ ràng.
Còn về chuyện mời Vương Hạo ra làm chủ, bọn họ có muốn cũng đừng nghĩ đến.
Bởi vì bọn họ hiểu rõ, nếu mời Vương Hạo ra, chắc chắn sẽ đắc tội ác bá Tiểu Bạch, đến lúc đó không ai biết con thỏ điên cuồng này sẽ làm ra chuyện gì đâu.
Vì sự an toàn của mạng sống, lại được sử dụng Hỏa Chi Bản Nguyên, bọn họ chỉ có thể lựa chọn việc giao nộp cống phẩm.
- Rống!
Bỗng nhiên, Vương Hạo hét lớn một tiếng, khí tức khủng bố điên cuồng tuôn ra, nước trong dòng suối nhỏ phóng thẳng lên trời.
Chỉ trong chốc lát, Vương Hạo đứng dậy hoạt động cơ thể cứng ngắc, lần tu luyện này làm hắn đột phá lên được một cấp, đạt đến Võ Vương cấp hai.
Hơn nữa, sau khi hấp thu năm đạo Lôi Nguyên Tố, chân khí trong cơ thể cũng thay đổi hẳn, mạnh hơn trước một chút, nhưng cũng không mạnh hơn nhiều lắm.
Dù sao đó cũng chỉ là Lôi Nguyên Tố thuộc tính Hậu Thiên, bây giờ có hiệu quả không quá lớn với hắn.
- Ta đã tu luyện mấy ngày?
Vương Hạo hỏi.
Tiễn Vạn Dương vội vàng nói.
- Lão đại, đã qua năm ngày.
- Con mẹ nó, năm ngày?
Vương Hạo hét lên một tiếng, hắn chỉ vừa nhắm mắt lại rồi mở mắt ra, vậy mà đã năm ngày trôi qua sao?
- Lão đại, ngài tu luyện như vậy là nhanh rồi.
Trần Diệu vội vàng nói.
- Ta nghe nói nếu Võ Đế mà bế quan tu luyện, một lần có lẽ hơn một năm.
- Hơn một năm sao?
Vương Hạo nói thầm một câu, nếu hắn mà lãng phí một năm trạch ở nhà không đi gây chuyện, vậy thì giết hắn còn dễ chịu hơn.
- Lão đại, đó là bế quan đột phá thôi, sau đó còn phải củng cố tu vi nữa, có lẽ cần thêm mấy tháng.
Tiễn Vạn Dương nói.
- Con mẹ nó.
Vương Hạo nói tục.
- Sau này ta tuyệt đối không bế quan tu luyện nữa, cứ chậm rãi vậy mới tốt.
- Khụ khụ...
Hai người Tiễn Vạn Dương và Trần Diệu bị sặc, không biết nên nói gì với vị lão đại vô trách nhiệm này, làm gì có ai chê bế quan lâu nên không chịu bế quan tu luyện nữa chứ?
Không chịu bế quan tu luyện đây!
Nhưng hình như đến giờ phút này, vị lão đại nhà mình chưa hề nghiêm túc tu luyện chút nào.
Nghĩ đến đây, nước mắt của hai vị tiểu đệ chảy đầy mặt, nhớ lúc bọn họ vừa đi theo Vương Hạo, mặc dù đánh không thắng hắn, nhưng tu vi lại mạnh hơn Vương Hạo vài cấp đấy.
Nhưng bây giờ thì sao?
Bọn họ tu luyện cả ngày lẫn đêm, Vương Hạo thì tán gái cả ngày, đêm ngáy o o, nhưng tu vi vẫn tăng vù vù.
Thậm chí lực chiến cũng tăng đến biến thái, đúng là như mơ.
Vậy mà vị lão đại nhà mình còn ngại chuyện này chuyện kia, làm sao trái tim bọn họ chịu nổi đây?
Bỗng nhiên, Vương Hạo đứng sững sờ tại chỗ, ngón tay không ngừng tính toán.
Hai vị Trần Diệu và Tiễn Vạn Dương đều liếc nhìn nhau, tỏ vẻ khó hiểu, tự nhiên lão đại nhà mình dùng Lục Nhâm Thần tính toán làm gì?
- Con mẹ nó, muốn cướp của trên đầu ông đây!
Vương Hạo hừ lạnh một tiếng, nếu hắn chưa tăng Lục Nhâm Thuật đến trung cấp, chắc chắn không tính ra chuyện có người đang nhắm vào mẫu hạm sử thi.
- Lão đại, ngài tính ra cái gì?
Tiễn Vạn Dương tò mò hỏi.
Vương Hạo lạnh lùng nói.
- Ta vừa tính ra một chuyện, có kẻ muốn cướp mẫu hạm sử thi.
- Cái này cũng có thể tính ra được sao?
Mọi người ở đây đều ngạc nhiên đến ngây người, đúng là thần thật, biết trước được mọi chuyện.
- Lão đại, không phải ngài nói Lục Nhâm Thần chỉ tính được quá khứ, và những thứ bình thường sao? Vậy sao bây giờ lại tính được cả tương lai?
Tiễn Vạn Dương nhịn không được hỏi.
Vương Hạo cho Tiễn Vạn Dương một ánh mắt khinh bỉ.
- Đó là Lục Nhâm Thần sơ cấp, bây giờ đã là trung cấp, kết quả có thể giống nhau được sao?
- Trung cấp?
Mọi người ngạc nhiên đến ngây người, loại thần kỹ có thể biết trước tương lai này mới chỉ là trung cấp thôi sao? Vậy nếu lên cao cấp thì sẽ thành dạng gì nữa trời!
Trần Diệu nhịn không được hỏi.
- Lão đại, ngài tính ra ai to gan như vậy không, dám cướp đoạt mẫu hạm sử thi?
- Tu vi của đối phương hơn ta quá nhiều, nên không tính ra được người nào.
Vương Hạo lắc đầu, nhếch khóe miệng lên.
- Nhưng ta lại tính toán ra, cao đẳng Nhân Tộc đã đến, bọn họ đang tìm ta.
Hai người Tiễn Vạn Dương và Trần Diệu mặc niệm ba phút cho đồng bào Nhân Tộc cao đẳng, bọn họ chưa kịp hành động đã bị lão đại tính ra, nếu không đùa chết bọn chúng, đúng là có cảm giác thật xin lỗi người xem đấy.
...
Trong vũ trụ đen kịt.
Một chiếc phi thuyền Cự Vô Phách đang nhanh chóng du đãng bên ngoài liên bang Stars.
Trên phi thuyền, có hai thanh niên đang nói chuyện.
- Lâm Vân huynh, huynh cảm thấy Vương Hạo của liên bang Stars thế nào?
- Một nhân tộc cấp thấp dẫm phải cứt chó, nhận được truyền thừa siêu cấp mà thôi.
- Hoàng Vĩ gửi tin đến nói, Vương Hạo này cũng không đơn giản đâu.
- Mục Dã, dù sao ngươi cũng là Nhân Tộc cao đẳng, lại đi sợ một thằng nhóc Nhân Tộc cấp thấp sao?
- Ta chỉ muốn chuẩn bị mọi chuyện chu toàn.
- Không cần, kết quả đã được định sẵn rồi.
..
========================