Vũ Trụ Trùm Phản Diện

Chương 303: Chương 303: Cái tên điên này




- Ầm ầm…

Một giây sau, ba viên đạn đạo tinh không bắn ra khỏi không trung, đập mạnh xuống mặt đất tạo thành ba mây nấm cực lớn.

Phạm vi vụ nổ vô cùng khủng bố, trong chớp mắt cũng cắn nuốt tất cả cơ giáp xung quanh, sau đó hơi nóng nhanh chóng nung chảy những cơ giáp này.

Mà sau khi bắn ra ba viên đạn đạo tinh không, Vương Hạo lập tức khởi động bước nhảy không gian, xuất hiện lối ra của di tích thượng cổ, sau đó hắn lái phi thuyền hiệu Quang Long xông ra ngoài đầu tiên.

Nhưng vừa mới đi ra, Vương Hạo lại gặp phải một chiếc chiến hạm khổng lồ, phía trên rõ ràng in dấu hiệu tổ chức khủng bố DY.

- Má nó... Đám người này tới thật đúng lúc!

Vương Hạo nhìn chiến hạm của tổ chức DY, cảm thấy có chút nhức đầu.

Đúng lúc này, chiến hạm của tổ chức khủng bố DY bắn ra từng viên đạn đạo về phía phi thuyền hiệu Quang Long.

- Ầm ầm…

Lúc này, phi thuyền hiệu Quang Long bị chìm ở bên trong hỏa lực.

- Cảnh báo, cảnh báo, tấm chắn năng lượng của phi thuyền bị tiêu hao ba mươi phần trăm…

- Mẹ nó, thật sự coi lão tử dễ bắt nạt, không biết nổi giận có phải không.

Sắc mặt Vương Hạo lạnh xuống, trong chớp mắt hắn không chút do dự, mở pháo quỹ đạo ba cửa lần nữa, chỉ là lần này không có lặp đạn đạo tinh không, mà hắn lắp một loại đạn đạo khác có mức độ tổn thương cấp năm, đạo đạn đạo Đông Phong.

Đây là một loại đạn đạo có giá rất đắt đỏ, nó có thể mang theo sáu viên phân đầu đạn, mỗi đầu đạn đều có uy lực lớn hơn đạn đạo tinh không một chút.

Còn có thể trúng hoàn toàn bắn vào cùng một điểm, cuối cùng làm tấm chắn năng lượng nổ ra một lỗ hổng, sau đó đánh thẳng vào bản thể của phi thuyền, nó được gọi là sát thủ chiến hạm lớn.

- Chơi với lão tử sao? Sợ rằng tổ chức khủng bố DY các ngươi không chơi nổi.

Vương Hạo hừ lạnh một tiếng, nhưng trong lòng lại vô cùng đau xót, lão đầu Thu Đông kia biết hắn thích gây chuyện, nên cố ý cho hắn năm viên đạn đạo Đông Phong dùng để phòng thân.

Lần đầu ra tay liền dùng ba viên, nghĩ đến cũng cảm thấy như cắt vào thịt!

- Vù vù…

Ba viên đạn đạo Đông Phong bay ra khỏi nòng súng, trong tích tắc có âm thanh bén nhọn xé gió vang vọng trong trời đất.

Sau khi mọi người nhìn thấy đạn đạo Đông Phong, tất cả đều bị dọa cho trợn tròn hai mắt, sau đó kêu cha gọi mẹ xông lên phi thuyền của mình.

- Mẹ nó, tên điên Vương Hạo này lại dùng đạn đạo Đông Phong.

- Một lần bắn ra ba viên, tổng cộng có mười tám phần đầu đạn tách ra, đây là muốn phá hủy một nửa hành tinh Ba Tháp cấp bốn à!

- Cấp tầng của công ty Thiên Hỏa đều ngu ngốc sao? Thế mà đưa sát khí trấn quốc cho Vương Hạo.

- Không nhiều lời nữa, tranh thủ thời gian chạy đi!

- Mẹ nó, sau này lão tử tuyệt đối không đi trêu chọc Vương Hạo.

- Không sai, tiểu tử này quả thực chính là một tên lưu manh, một lời không hợp liền nã pháo.

- Ta vốn cho rằng quý tộc Quân bộ đã đủ bá đạo, nhưng so với Vương Hạo, quả thực chính là cặn bã.

- Nghe nói, đám con em quý tộc Quán Thế ở trong buổi đấu giá, sau khi bị Vương Hạo chỉnh cho, trở về cũng không dám ra khỏi cửa.

- Mẹ nó, không phải chứ?

- Sao lại không phải, nếu ngươi bị ba viên lựu đạn cấp bốn nổ trúng, ngươi không bị chút di chứng nào sao?

- Lựu đạn cấp bốn sao? Vương Hạo muốn làm gì thế? Hắn ta không sợ quý tộc tìm hắn gây phiền phức sao?

- Hắn mà sợ à? Nếu hắn mà sợ, sẽ không bắn đạn đạo Đông Phong ở nơi này.

- …

Lúc này, đám người Tuyết Thiên Cầm, Linh Linh đều đi theo Hạ Vi Vi, Nhạc Huyên nhanh chóng lên phi thuyền của các nàng.

Sau khi các nàng nhìn thấy Vương Hạo bắn đạn đạo Đông Phong, các nàng bị hù dọa nhanh chóng khởi động phi thuyền, lao vào trong vũ trụ.

- Vương Hạo tên khốn nạn này, hắn không thể yên tĩnh sao?

Nhạc Huyên sợ hãi nói.

Hạ Vi Vi nhếch miệng:

- Nếu Vương Hạo có thể yên tĩnh, bản tiểu thư tuyệt đối tin tưởng ngày mai sẽ là ngày tận thế của thế giới.

Tuyết Thiên Cầm lắc đầu:

- Nếu như là tận thế không có luật pháp, ta tin tưởng Vương Hạo sẽ làm ra động tĩnh lớn hơn.

- Có đạo lý!

Mấy nữ nhân gật đầu liên tục.

Sử Hùng, Mộc Tân nhìn nhau, hai người đều thấy trong mắt đối phương sự chấn động thật lâu không thể bình tĩnh.

Cho dù bọn họ biết Vương Hạo không sợ phiền phức, nhưng thật lòng không ngờ tới sẽ đạt đến loại cảnh giới vô pháp vô thiên này.

Bọn họ phát hiện chỉ cần bất cứ chuyện gì thoát khỏi sự khống chế của Vương Hạo, như vậy Vương Hạo lập tức sử dụng bạo lực để giải quyết, hơn nữa trình độ bạo lực này còn kinh khủng tới mức khiến mọi người hoảng sợ.

Phải biết rằng, ngoại trừ Liên Bang Tinh Tế sử dụng đạn đạo Đông Phong chinh chiến với bên ngoài, còn lại thời gian hòa bình, cho dù là các thế lực lớn có mâu thuẫn rất lớn đi nữa, cũng chưa từng sử dụng đạn đạo Đông Phong.

Nhưng hôm nay Vương Hạo không chỉ dùng, còn dùng một lần ba viên, tổng cộng chia thành 18 viên đầu đạn nhỏ, đây tuyệt đối là vụ nổ lớn chưa từng có từ trước đến nay.

Thậm chí bọn họ đã nghĩ đến, ngày mai tiếng lên án của các thế lực lớn đối với Vương Hạo nhất định sẽ cuồn cuộn không ngừng.

Lúc này, bên trong chiến hạm tổ chức khủng bố DY, Khô Ma bị đạn đạo Đông Phong hù dọa cho sợ vỡ mật, gào lớn tê tâm liệt phôi:

- Nhanh lên, dùng tất cả phương pháp phòng ngự.

- Khô Ma đại nhân, chúng ta đã sử dùng tất cả phương pháp phòng ngự rồi, nhưng có ba viên đạn đạo Đông Phong, sát thủ của chiến hạm, trừ phi có được bảo thạch không gian, nếu không căn bản không tránh khỏi.

Một tên nam tử cười cười nói.

- Ầm ầm…

Lúc nói chuyện, bỗng nhiên chiến hạm tổ chức khủng bố DY đung đưa kịch liệt, tiếng nổ lớn vang lên bên tai mọi người.

Đồng thời, tất cả nhân viên bên trong chiến hạm đều cảm nhận được hơi nóng kinh khủng, chỉ cần hơi chạm một chút, da sẽ lập tức bị nướng chín.

Mà trong phi thuyền khác trên bầu trời, sau khi nhìn thấy ánh lửa đầy trời, càng khiếp sợ tăng tốc độ nhanh hơn nữa.

Lúc bọn họ quay đầu lại, chỉ thấy chiến hạm của tổ chức khủng bố DY bị ngọn lửa hừng hực cắn nuốt, phi thuyền còn lung lay sắp đổ, nhanh chóng tan chảy xung quanh, rõ ràng là sắp không chịu được.

Vẻ mặt Khô Ma dữ tợn:

- Bắn tất cả đạn đạo ra cho ta, nhất định phải bắn rơi phi thuyền của Vương Hạo xuống.

- Nhưng Ma Chủ nói muốn bắt sống…

Một tên nam tử muốn nói lại thôi.

- Sống cái rắm.

Khô Ma nổi giận gầm lên một tiếng:

- Chúng ta có thể sống sót hay không còn chưa biết được, tiểu tử này còn muốn sống, không có cửa đâu.

- Dạ!

Đám người nghe lệnh, nhanh chóng ấn các loại vũ khí trên chiến hạm.

- Ầm ầm…

Một giây sau, đạn đạo bay đầy trời, đạn tròn, laser bắn về phía phi thuyền hiệu Quang Long.

- Leng keng, chúc mừng ký chủ hủy diệt một tinh cầu cấp bốn không người, thu hoạch được 20 vạn điểm tội ác.

- Haizz, đều gây chiến với di tích thượng cổ, thế mà không có một sinh vật, đúng là quá thất vọng rồi.

Vương Hạo lắc đầu, ấn mở bước nhảy không gian chuẩn bị rời đi.

Nhưng đúng lúc này, tấm gương lớn màu đen trên mặt đất chỗ lối vào di tích thượng cổ bỗng nhiên vỡ ra, đồng thời một cơn gió lốc kinh khủng bao phủ toàn bộ trời đất.

- Oa, Vương Hạo ngươi chơi lớn rồi, ba viên đạn tinh không vừa rồi đã làm di tích nơi này sụp đổ.

Tiểu Bạch che mắt không dám nhìn, bởi vì vị trí phi thuyền hiệu Quang Long vừa lúc ở ngay phía trên di tích thượng cổ này.

Nói cách khác, phi thuyền hiệu Quang Long đang đứng ở trung tâm cơn gió lốc này.

- Ầm ầm…

Đúng lúc này, viên đạn đạo do tổ chức khủng bố DY bắn ra cũng theo đó lao tới, ngọn lửa kinh khủng cũng nuốt chửng lấy phi thuyền Quang Long trong chớp mắt.

- Mẹ nó, đúng là không may, bộ phận trung tâm nhanh tìm kiếm một địa điểm hạ cánh cho ta.

Vương Hạo nắm chặt lấy tay lái của phi thuyền, nhưng vẫn bị ngã trái ngã phải.

- Cảnh cáo, tấm chắn năng lượng bị hao tổn 95%...

- Tìm kiếm được tinh cầu gần nhất, khởi động bước nhảy không gian…

- Ầm ầm…

Đúng lúc này, tấm chắn năng lượng bên ngoài phi thuyền hiệu Quang Long bỗng nhiên vỡ vụn, một viên đạn lạc bắn trúng động cơ phần đuôi của phi thuyền.

Cùng lúc đó, quanh phi thuyền Hiệu Quang Long cũng hiện lên một đường lôi quang, lập tức biến mất…

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.