Đại Kiếm Tôn cau mày nói:
- Thái Hư pháp sư, ông nói lời này là có ý gì?
Thái Hư chắp hai tay lại trước ngực nói:
- Không thể nói, không thể nói!
Vẻ mặt của bốn Đại Kiếm Tôn biến thành màu đen, đề tài này là do Thái Hư nhắc tới, nhưng hắn lại không nói rõ ràng, thật sự khiến cho người ta có kích động muốn tát chết hắn.
Đúng lúc này, ý thức vũ trụ có chút tức giận thở hổn hển nói.
- Thái Hư, cậu thật sự muốn giao ra pháp tắc vũ trụ? Cậu có nghĩ tới, một khi mất đi pháp tắc vũ trụ, tôi sẽ bị diệt vong hay không?
Thái Hư thở dài nói:
- Cứu một mạng người, còn hơn xây bảy tháp phù đồ, lão nạp không thể không làm như vậy, nếu có kiếp sau, lão nạp nguyện ý làm trâu làm ngựa bồi thường cho thí chủ.
Ý thức vũ trụ giận dữ hét:
- Thái Hư, cậu muốn làm gì tùy cậu, nhưng vì sao cậu muốn đụng vào điểm mấu chốt của tôi?
- Ào ào...
Vừa dứt lời, tất cả mọi người ở đó đều xôn xao bàn tán.
- Ý thức vũ trụ nổi giận, hắn không phải muốn đồng quy vu tận cùng chúng ta chứ?
- Cái này không phải là không có khả năng, ý thức vũ trụ biết rõ sẽ chết, còn bị Phật Chủ bán đứng, lúc này không tức giận mới là lạ.
- Ý thức vũ trụ không phải là người trong phật môn, không có tinh thần hy sinh vì nghĩa.
- Phật Chủ không có làm sai, hắn là vì sinh mạng của toàn bộ vũ trụ mới thỏa hiệp, ý thức vũ trụ không thể trách hắn!
- Nói những điều này thì có tác dụng gì, ở trước mặt một người sắp chết, đạo đức không có lực ràng buộc gì.
- Không sai, đạo đức không có lực ràng buộc, chỉ có xem người này có lương tri hay không mà thôi.
- Vậy các người cảm thấy ý thức vũ trụ có lương tri sao?
- Tôi cảm thấy không có, sống càng lâu, nhìn mọi chuyện cũng càng mờ nhạt, cuối cùng chỉ có mình mới là quan trọng nhất.
- Vậy thì xong đời, ý thức vũ trụ nhất định sẽ đồng quy vu tận cùng chúng ta!
- Thời gian cũng như sinh mạng, nếu như phật môn ta thật sự phải gặp kiếp nạn này, trốn cũng vô dụng.
- Không sai, A di đà phật!
- ...
Vương Hạo ngẩng đầu hỏi:
- Mất đi pháp tắc vũ trụ, ý thức vũ trụ này thật sự sẽ chết sao?
Băng Lộ đỏ mặt gật đầu nói:
- Ý thức vũ trụ không có bản thể. Hắn dựa vào vũ trụ để sinh tồn, vũ trụ bởi vì lấy pháp tắc vũ trụ làm cơ sở, nếu như mất đi pháp tắc vũ trụ này, như vậy vũ trụ sẽ lập tức đổ nát, ý thức vũ trụ cũng lại mất đi chỗ dựa, cuối cùng biến mất ở trong vũ trụ đa nguyên.
Vương Hạo khẽ gật đầu, sau đó lại vùi đầu vào trong hung khí của Băng Lộ, tiếng khóc vang lên lần nữa.
- Oa oa, Tiểu Lộ Lộ, tôi thật thê thảm, những hòa thượng khi dễ tôi...
- Đinh đinh, chúc mừng kí chủ khi dễ đại diện Thiên Đạo, thu được một lần cơ hội thăng cấp siêu cấp.
Ánh mắt Vương Hạo nhất thời sáng lên, lại đẩy đẩy hung khí của Băng Lộ lên.
- Đừng làm loạn nữa, chúng tôi còn có chuyện quan trọng phải làm!
Sắc mặt Băng Lộ đỏ lên, liều mạng đẩy tên lưu manh thối tha Vương Hạo này ra.
Nhưng nàng cũng không biết tên lưu manh này ăn gì, chỉ có mấy ngày không gặp, tu vi lại có thể tăng vọt đến mức độ này, khiến cho nàng dùng toàn lực cũng khó có thể đẩy hắn ra được.
Vương Hạo lại ngẩng đầu, có chút ngượng ngập nói:
- Tiểu Lộ Lộ, cô làm sao có thể nói rõ ràng như vậy, người ta vẫn là lần đầu tiên!
Băng Lộ lộ ra vẻ mặt đau đầu, cô thật sự không hiểu nổi kiếp trước mình làm ra tội lỗi gì, đời này mới có thể gặp được tên lưu manh thối tha Vương Hạo này.
- Ầm ầm ầm...
Đúng lúc này, một tiếng nổ lớn đột nhiên vang lên.
Mọi người ngẩng đầu nhìn lên, chỉ thấy trong không trung giống như thủy tinh không ngừng vỡ nát, vô số hố đen không ngừng xuất hiện, đồng thời lực hút cực mạnh đang không ngừng tăng cường.
Ý thức vũ trụ điên cuồng cười to.
- Các người không phải đều muốn tôi chết sao? Chúng ta lại cùng nhau xuống địa ngục đi?
- Ông dám!
Thái Hư giận dữ, một phật quang bảy màu chợt từ trong cơ thể hắn bạo phát ra, không ngừng ngăn chặn hố đen trong không trung.
Ý thức vũ trụ cười to nói:
- Thái Hư, cho dù cậu trở thành đứng đầu vũ trụ, lực lượng ở trên tôi, nhưng đáng tiếc cậu sử dụng cấm thuật mới nhận được lực lượng này, căn bản không nhịn được bao lâu, cho nên cậu vẫn là chết với tôi đi!
Trên mặt bốn Đại Kiếm Tôn dâng lên một vẻ vui mừng, hiện tại Thái Hư bị ý thức vũ trụ cuốn lấy, đúng là thời cơ tốt nhất để bọn họ cướp giật pháp tắc vũ trụ!
Lúc này, bốn Đại Kiếm Tôn hóa thành bốn đường kiếm quang lập tức biến mất.
- Đồ vong ân phụ nghĩa, muốn trộm pháp tắc vũ trụ phải qua cửa ải này của lão nạp đã!
Diệu Khổ nổi giận gầm lên một tiếng, hóa thành một đường ánh sáng màu vàng đuổi theo.
Các phật ở đây đều hoàn toàn không do dự đuổi theo, bọn họ tuyệt đối không cho phép pháp tắc vũ trụ rơi vào trong tay của bốn Đại Kiếm Tôn.
Băng Lộ vỗ nhẹ vào Vương Hạo, vội vàng kêu lên:
- Vương Hạo, không nên càn quấy, bốn Đại Chí Tôn của vũ trụ Thiên Kiếm chém giết pháp tắc vũ trụ, nếu như pháp tắc vũ trụ rơi vào trong tay bọn họ, vũ trụ Bàn Cổ chúng ta sẽ gặp nguy hiểm.
Vương Hạo bắt Băng Lộ lại, nhíu mày nói:
- Gấp cái gì, trước hết cứ để cho bọn họ đánh một hồi đã, chúng tôi nhân lúc người đều đi hét, làm chuyện chính trước lại nói sau.
Băng Lộ tức muốn phát điên.
- Tới lúc này còn không thể đứng đắn một chút sao?
Vương Hạo vô cùng thâm tình nhìn Băng Lộ.
- Cô yên tâm, tôi có thể biến thành trăm loại nam nhân, cô muốn loại nghiêm túc, vậy tôi có thể thỏa mãn cô.
Băng Lộ nhìn ánh mắt của Vương Hạo này sáng lên, thân thể không nhịn được rùng mình một cái, cảm giác hôm nay mình đúng là chạy trời không khỏi nắng.
Đúng lúc này, Thái Hư kêu lên:
- Đường Tam Tạng, lão nạp sắp không chịu nổi rồi, thí chủ nhanh chóng đi thu pháp tắc vũ trụ, sau đó tiếp nhận sinh mạng của vũ trụ Thiên Phật vào vũ trụ Bàn Cổ của các người đi.
Vẻ mặt Vương Hạo mất hứng nói:
- Thái Hư lão hòa thượng, ông thật đúng là người cũng như tên, lúc này mới có mấy giây lại không chịu nổi à?
Băng Lộ không ngừng thúc giục:
- Đừng làm loạn nữa, trước hết đi cướp giật pháp tắc vũ trụ qua, cái khác sau này hẵng nói.
- Tốt lắm, tôi tạm thời thả cô về nhà tắm rửa sạch sẽ!
Vương Hạo cho Băng Lộ một nụ hôn gió, khởi động tinh đồ vũ trụ lập tức biến mất.
- Đồ trứng thối!
Băng Lộ xấu hổ đỏ mặt trừng mắt với Vương Hạo, sau đó nhanh chóng tiến vào trong hố đen, trở lại an bài chuyện tiếp nhận sinh mạng của vũ trụ Thiên Phật.
Đồng thời, trong lòng Băng Lộ cũng vô cùng rầu rĩ, có nên tranh thủ thời gian tắm rửa hay không?
...
Vũ trụ Thiên Phật.
Không gian Thiên Mệnh.
Vương Hạo trong nháy mắt xuất hiện ở đây, bốn Đại Kiếm Tôn và các phật vẫn còn ở trên đường đến.
- Ầm ầm ầm...
Đúng lúc này, một tiếng nổ lớn vang lên ở không gian Thiên Mệnh.
Vương Hạo ngẩng đầu nhìn lên, chỉ thấy giữa không trung phía trước xuất hiện một quả cầu thủy tinh màu tím, phía trên tản ra khí tức pháp tắc vũ trụ khủng khiếp.
Tiểu Bạch từ trong túi áo của Vương Hạo thò đầu ra, hiếu kỳ hỏi:
- Vương Hạo, cái này chính là pháp tắc vũ trụ sao?
Vương Hạo khẽ gật đầu.
- Đây là tinh thạch pháp tắc, chỉ cần dung hợp nó và tinh thạch vũ trụ pháp tắc của mình, như vậy lại có thể khiến cho vũ trụ của mình trở nên càng thêm hoàn mỹ, đồng thời sinh mạng trong vũ trụ cũng sẽ tiến hóa theo.
Tiểu Bạch bừng tỉnh khẽ gật đầu.
- Không trách được những Chí Tôn kia sẽ đoạt đoạt tinh thạch pháp tắc, hóa ra không phải bọn họ giác ngộ cao tới mức nào, mà muốn trở nên mạnh hơn.
Vương Hạo cười nói:
- Đó là đương nhiên, chuyện không có lợi, ai sẽ đi làm chứ?
Tiểu Bạch ngẩng đầu hỏi:
- Vậy anh tới nơi này cướp giật tinh thạch pháp tắc, lại là vì lợi ích gì...