Vũ Trụ Trùm Phản Diện

Chương 776: Chương 776: Khuyên các anh vẫn không cần làm loạn




Thiên Phật Tinh.

Tiếng nổ cuồng bạo dừng vang lên, trong không trung đầy vết nứt, dường như lập tức cũng sẽ vỡ nát vậy.

Mấy trăm vị phật ở đây đều lộ ra vẻ mặt tức giận trừng mắt nhìn Vương Hạo, hận không thể kéo Vương Hạo ra băm thây thành vạn đoạn mới thoả mãn.

Vương Hạo lại hoàn toàn không để ý chút nào, trái lại vẻ mặt kinh ngạc quan sát Thái Hư đối diện, chỉ thấy Thái Hư lông tóc không tổn thất, nhưng có điều khí tức suy giảm một chút.

- Tôi nhổ vào, có nhầm hay không vậy?

Vương Hạo quát to một tiếng.

- Lão tử cũng đã lấy ra hết ba đại thần kỹ phật môn, hắn làm sao có khả năng hoàn toàn không có việc gì?

Hệ thống đáp lại:

- Thái Hư sử dụng cấm thuật khiến cho mình trở thành đứng đầu vũ trụ, cho nên ở trong vũ trụ này, hắn chính là tồn tại vô địch, cho dù kí chủ lợi dụng phật môn tích lũy trăm ngàn năm cũng chỉ có thể chiến đấu ngang với hắn, không thể gây thương tích cho hắn, nếu như kí chủ muốn tổn thương đến hắn, phải chờ cấm thuật của hắn hết giờ, hoặc cướp đoạt thân phận đứng đầu vũ trụ của hắn.

- Cướp đoạt thân phận đứng đầu vũ trụ của hắn sao?

Vương Hạo nhìn quanh một vòng, phát hiện vũ trụ Thiên Phật đã đổ nát, vậy cướp đoạt lại còn có tác dụng gì chứ?

- Ầm ầm ầm...

Đúng lúc này, một tiếng nổ lớn vang lên.

Vương Hạo quay đầu nhìn lại, chỉ thấy không trung đột nhiên bị đánh ra một hố đen lớn, bốn nam tử từ trong đó đi ra, toàn thân bọn họ tản ra một đạo kiếm ý tuyệt đối mạnh mẽ, giống như một thanh bảo kiếm được rút ra khỏi vỏ vậy.

Ở đây, sắc mặt mấy trăm vị phật biến đổi, trong nháy mắt có tiếng bàn tán vang lên.

- Đây không phải là bốn Đại Kiếm Tôn trong vũ trụ Thiên Kiếm sao?

- Nghe nói bọn họ đều là cao thủ sử dụng kiếm, Đại Kiếm Tôn có trọng kiếm vô địch, Nhị Kiếm Tôn khoái kiếm vô địch, Tam Kiếm Tôn nhuyễn kiếm vô địch, Tứ Kiếm Tôn kiếm khí vô địch.

- Nhưng bọn họ tới làm gì?

- Đúng vậy! Tôi nghe nói vũ trụ Thiên Kiếm đang tấn công vũ trụ Bàn Cổ, lúc này bọn họ không có lý do gì lại tới vũ trụ Thiên Phật chúng ta chứ?

- Nói nhảm, nhất định là nhân lúc cháy nhà tới hôi của!

- Khốn kiếp, lần trước bọn họ đã tới lấy trộm pháp tắc vũ trụ, kết quả bị bắt được, nếu không phải Phật Chủ có lòng từ bi, bọn họ đã sớm chết.

- Đám người vong ân phụ nghĩa này thật sự quá đáng hận, trước đây chắc hẳn phải giết chết bọn chúng.

- Hiện tại vũ trụ Thiên Phật chúng ta chỉ còn lại có một vị Chí Tôn Diệu Khổ. Ngay cả Thiên Đạo Phật cũng mất, vậy phải làm sao đây.

- Xong đời, tất cả đều xong đời, truyền thừa phật ta sắp kết thúc rồi...

- ...

Bốn vị Kiếm Tôn của vũ trụ Thiên Kiếm nhìn quanh một vòng, trên mặt càng thêm vui mừng, cảm giác vận khí này tới ngăn cản cũng không ngăn cản nổi.

Đầu tiên là pháp tắc vũ trụ Bàn Cổ hỗn loạn, hiện tại vũ trụ Thiên Phật lại nghiền nát thành như vậy, đây là quyết định vũ trụ Thiên Kiếm bọn họ quật khởi!

Nhưng khi ánh mắt bốn người bọn họ rơi vào trên thân của Vương Hạo, vẻ vui mừng trên mặt bọn họ lập tức biến mất.

Sắc mặt Nhị Kiếm Tôn nghiêm trọng nói:

- Đại ca, người kia là ai? Vì sao có cảm giác hắn còn khủng khiếp hơn so với Thái Hư vậy?

Đại Kiếm Tôn lắc đầu.

- Huynh cũng không biết, người này toàn thân từ trên xuống dưới lộ ra phật quang, chắc hẳn là cao thủ phật môn mới xuất hiện.

Tam Kiếm Tôn suy nghĩ một chút nói:

- Đệ cảm giác vũ trụ Thiên Phật sở dĩ vỡ tan, cũng là bởi vì xuất hiện yêu nghiệt này, hắn muốn cùng Thái Hư tranh đoạt vị trí Phật Chủ.

Tứ Kiếm Tôn tán thành gật đầu nói:

- Đệ cũng có cảm giác là hai hổ tranh chấp!

Đại Kiếm Tôn cau mày nói:

- Nếu là như vậy, chúng ta nên rút lui trước, chờ bọn họ đánh đến lưỡng bại câu thương lại tới làm ngư ông đắc lợi, thu pháp tắc vũ trụ.

Ba vị Kiếm Tôn còn lại đều khẽ gật đầu tán thành, quyết định sẽ làm như vậy.

Đúng lúc này, Diệu Khổ đứng ra, nổi giận nói:

- Bốn tên tiểu nhân hèn hạ các người, lẽ nào các người quên, ban đầu là ai giống như chó quỳ gối trước mặt Phật Chủ cầu xin tha thứ?

Vẻ mặt bốn vị Kiếm Tôn lập tức lạnh xuống, có kích động muốn rút kiếm giết chết Diệu Khổ.

Lẽ nào hắn không biết cái gì gọi là đánh người không đánh vào mặt, mắng chửi người không nói rõ chỗ yếu sao?

- Vũ trụ Thiên Kiếm? Bốn Đại Kiếm Tôn sao?

Vương Hạo hiếu kỳ quan sát bốn vị Kiếm Tôn này, hắn cũng phát hiện kiếm khí trên người bọn họ thật sự rất mạnh, cho dù hắn lĩnh ngộ kiếm ý, cũng khó có thể so sánh được với kiếm ý lộ ra từ trên người bọn họ.

Thái Hư chắp hai tay lại trước ngực, khẽ nói:

- Có lúc thời gian quan trọng như tính mạng vậy, nếu ông trời an bài cho phật môn ta có một kiếp nạn này, vậy lão nạp cần gì cưỡng ép nữa?

- Phật Chủ!

Diệu Khổ và các phật vô cùng kinh ngạc, bọn họ thật sự không nghĩ tới Thái Hư sẽ nói ra loại lời nói xui xẻo này.

Bốn Đại Kiếm Tôn lộ ra vẻ mặt vỡ mộng, đây chẳng lẽ là ngừng đánh? Vậy bọn họ phải làm ngư ông đắc lợi như thế nào đây?

Thái Hư quay đầu lại nhìn về phía Vương Hạo.

- Đường Tam Tạng, lão nạp làm giao dịch tới thí chủ, thí chủ thấy thế nào?

Sắc mặt bốn Đại Kiếm Tôn biến đổi, nếu như Thái Hư và Vương Hạo liên thủ, vậy phật môn sẽ cường đại đến nghịch thiên, điều này cũng có ý nghĩa là vũ trụ Thiên Kiếm của bọn họ xong đời.

Vương Hạo hứng thú.

- Không thành vấn đề, con người tôi thích nhất là làm ăn với người khác.

Thái Hư khẽ gật đầu, khẽ nói:

- Thí chủ tới vũ trụ Thiên Phật ta không ngoài việc muốn pháp tắc vũ trụ, nếu như vậy, lão nạp lại đưa pháp tắc cho thí chủ, nhưng thí chủ phải đồng ý để sinh mạng trên vũ trụ Thiên Phật chúng ta tiến vào vũ trụ Bàn Cổ của thí chủ để sinh tồn.

- Vũ trụ Bàn Cổ!

Bốn Đại Kiếm Tôn kinh sợ hô lên một tiếng, thật sự không có cách nào tưởng tượng, người này toàn thân mạo lộ ra phật quang lại xuất thân từ vũ trụ Bàn Cổ.

Vương Hạo nghi ngờ gãi đầu một cái.

- Ai nói tôi đến là vì pháp tắc vũ trụ? Tôi chỉ là đơn thuần tới một hàng xóm, làm sâu sắc quan hệ với quê nhà mà thôi.

- Khụ khụ...

Vừa dứt lời, tất cả hòa thượng ở đó đều bị sặc, thậm chí có kích động muốn tát chết Vương Hạo.

Đây là đơn thuần đi sang hàng xóm sao?

Có người tới nhà hàng xóm, lại gây tại họa khiến nhà hắn cửa nát nhà tan sao?

Đúng lúc này, một gióng nói lạnh lùng giống như tiếng chuông bạc vang lên.

- Tôi có thể đại biểu vũ trụ Bàn Cổ tiếp nhận sinh mạng của vũ trụ Thiên Phật, điều kiện chính là các người phải dâng lên pháp tắc vũ trụ.

Mọi người quay đầu nhìn lại, chỉ thấy Băng Lộ giống như Tiên Nữ cửu thiên hạ phàm, từ trong một hố đen trong không trung đi ra, nàng có vòng ánh sáng thánh khiết, từ ái, khiến người ta có cảm giác giống như đứng trong gió xuân ấm áp.

Vương Hạo té nhào vào trên hung khí của Băng Lộ, còn đẩy đẩy đầu, mở miệng khóc lớn lên.

- Tiểu Lộ Lộ, cuối cùng cô cũng tới đón tôi về nhà, cô không biết những hòa thượng lại có thể ngược đãi tôi!

- Không nên càn quấy, nhanh chóng thả tôi ra!

Sắc mặt Băng Lộ đỏ bừng, liều mạng muốn đẩy Vương Hạo ra.

Nhưng Vương Hạo có thánh địa phật môn gia tăng, tu vi trực tiếp ép qua người đứng đầu vũ trụ, một đại diện Thiên Đạo sao có thể đẩy hắn ra được.

Vẻ mặt của các hòa thượng ở đây biến thành màu đen, đây rốt cuộc ai ngược đãi ai chứ? Người sáng suốt liếc mắt lại có thể nhìn ra, tên khốn kiếp này không có bao nhiêu mặt mũi mới dám ở trước mắt bao nhiêu người đổi trắng thay đen như vậy?

Sắc mặt của bốn Đại Kiếm Tôn biến đổi, nếu như vũ trụ Thiên Phật và vũ trụ Bàn Cổ sát nhập, vậy vũ trụ Thiên Kiếm của bọn họ tuyệt đối không phải là đối thủ.

Nghĩ tới đây, Đại Kiếm Tôn khẽ nói:

- Các người đi không gian Thiên Mệnh, đánh cắp pháp tắc vũ trụ, để huynh ở lại cản bọn chúng.

Ba vị Kiếm Tôn khẽ gật đầu, thân thể bắt đầu chậm rãi lui ra phía sau, chuẩn bị tìm thời cơ rời đi.

Thái Hư chắp hai tay lại trước ngực, xúc động nói một tiếng:

- Bốn vị thí chủ, lão nạp khuyên các vị vẫn không nên làm loạn thì thỏa đáng hơn, bằng không chọc giận vị Đường Tam Tạng này đi tới nhà các người ở vài ngày, vậy cũng không tốt đâu...

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.