Bệnh viện Thiên Thánh, trong phòng bệnh của Quách Vân Tử, một đám lão đầu đều đang tức giận sùi cả bọt mép.
- Cái tên tiểu vương bát đản gọi là Vương Hạo này, lão phu không để yên cho hắn!
- Lão phu cũng không để yên cho hắn, không ngờ lại dùng loại đĩa quang không thích hợp thiếu nhi này làm nhục lão phu.
- Lão phu vốn tưởng rằng là ca khúc được yêu thích gì, về nhà liền cho cháu nội ta, kết quả. . . Tức chết lão phu!
- Cháu nuội ông cũng chỉ một mình xem một ngày một đêm thôi, cũng không coi là chuyện lớn gì, nhưng lão phu cho cháu gái xem, bị con dâu chỉ vào lỗ mũi mắng, cũng không dám thốt một tiếng nào.
- Lão phu không thèm quản, chờ ngày mai nhất định phải chém chết tươi tiểu tử kia.
- Giết người không đúng, chúng ta cần phải phong sát hắn.
- Không sai, nhất định phải phong sát.
- Trước hết dạy hắn làm người, sau đó tại phong sát.
- Đúng vậy, nhất định phải như vậy!
- ...
Quách Vân Tử bất đắc dĩ lắc lắc đầu, vốn ông ta còn muốn đi xem Vương Hạo mở đài so đấu thi từ.
Nhưng bây giờ hay rồi, những bạn già này của ông ta đều ra vẻ đi báo thù, cái này đi còn có gì đáng xem a!
- Được rồi, lão phu không đi, hay là ở chỗ này chơi LOL, chơi khăm đồng đội vậy!
Quách Vân Tử thở dài, không thèm quan tâm đến những ông bạn già nữa, khai mở kiểu mẫu ông ta chuyên môn chơi khăm đồng đội.
...
Một tiệm cà phê.
Vương Hạo nhàn nhã ngồi uống cà phê ở chỗ đó, bên cạnh là Lăng Tiêu và mọi người cùng ngồi.
- Ừm. . .
Vương Hạo sửng sốt một chút, trong đầu vang lên thanh âm của hệ thống:
- Tiểu tri chu thành công đăng nhập Tù tinh, bắt đầu tìm mục tiêu, Thu Lôi!
- Làm sao hả! ?
Nhạc Huyên tò mò hỏi.
Vương Hạo khẽ cười nói:
- Không có gì, tiểu tri chu đã đặt chân lên Tù tinh, hiện tại chỉ cần nghĩ biện pháp đưa một con tiểu tri chu khác theo lên Quân tinh là được rồi.
Vừa dứt lời, mọi người tại đây hai mắt tỏa sáng, điều này cũng có nghĩa là nhiệm vụ của bọn họ hoàn thành hơn một nửa rồi.
- Vương Hạo, tiểu tri chu ấy của cậu rốt cuộc là lấy được từ chỗ nào tới a! ?
Hạ Vi Vi không nhịn được hỏi.
Loại tiểu tri chu đó bên trong không chỉ có Thứ Nguyên Không gian, còn có thể phân giải thành mấy trăm ngàn cái người máy nhỏ, khiến cho mắt thường đều không thấy được, thậm chí còn có năng lực phá đổ một quân khu. Cấp bậc khoa học kỹ thuật này có thể nói thực tế quá cao, căn bản không phải là đồ vật Tinh Tế liên bang có thể có.
Nếu như Tinh Tế liên bang thật có những thứ này, công ty Thiên Hỏa cũng sẽ không mấy năm qua còn không cứu được Thu Lôi ra.
- Có người thấy anh dáng dấp đẹp trai, do đó cho anh hai con đóa.
Vương Hạo nhấp ngụm cà phê, lời nói xạo mà mặt không đỏ tim không đập.
Mọi người đảo cặp mắt trắng dã, loại lời lừa quỷ này bọn họ nếu như tin tưởng, đó mới gọi là ngu ngốc.
Bất quá, Lăng Tiêu lại nghĩ tới một loại khả năng, hắn nghe cha hắn đã nói, Tinh Tế liên bang đối với vũ trụ mà nói, chỉ có thể coi là một hạt bụi, ở trong vũ trụ vô tận đó, có rất nhiều thế lực cường đại hơn Tinh Tế liên bang.
Bọn họ không chỉ có võ lực mạnh hơn Tinh Tế liên bang, mà khoa học kỹ thuật cũng cường đại hơn rất nhiều. Nhân loại chinh phục Ngân Hà tinh hệ chỉ có thể coi là bắt đầu, còn cần một quãng đường rất dài.
Mà bây giờ Vương Hạo lấy ra loại tiểu tri chu hơn xa kỹ thuật của Tinh Tế liên bang, rất có thể là đến từ những thứ văn minh cao cấp kia.
“Rốt cuộc là sư đệ thiên phú quá mạnh, kinh động đến những thứ văn minh cao cấp kia, hay là những văn minh cao cấp này có những ý nghĩ gì khác chứ! ?”
Lăng Tiêu thầm nghĩ.
- Lão đại, anh xem ai đến rồi!
Tiền Vạn Dương lôi kéo Vương Hạo, nhìn ra phía ngoài quán cà phê.
Vương Hạo quay đầu nhìn lại, chỉ thấy Đỗ Phong dẫn theo một đám thủ hạ đang đi tới.
Lăng Tiêu và mọi người biến sắc, tay đã đặt lên vũ khí, chuẩn bị nghênh tiếp đại chiến sắp xảy ra.
- Không nên kích động, người này cũng sẽ không động đến chúng ta.
Vương Hạo đè ép cánh tay, tỏ ý mọi người thu vũ khí lại.
- Không hổ là bang chủ Lang bang khiến cho Bình Dân tinh kêu ca khắp nơi, quả thực là kẻ tài cao mà gan cũng lớn.
Đỗ Phong vỗ tay, nhìn về phía Vương Hạo, ánh mắt tràn đầy vẻ tán thưởng.
- Anh tới nơi này, không phải chỉ là để muốn nói với tôi là tôi lớn mật chứ! ?
Vương Hạo đầy vẻ thú vị nhìn Đỗ Phong.
- Chẳng lẽ lá gan của anh không lớn sao! ?
Đỗ Phong hỏi ngược một câu, nhưng sau nói ra:
- Anh lăng xê hot những thứ gái hầu rượu kia, lại cho các cô xuống biển chụp ảnh, hiện tại gây là kêu ca khắp nơi. Nếu như tại náo nhiệt tiếp, cho dù là Diệp Thanh cũng không thể dọn dẹp cục diện rối rắm này.
Vương Hạo khẽ cười nói:
- Các hạ có thể còn không biết, lá gan của ta có thể còn muốn lớn hơn so sánh với sự tưởng tượng.
- Nha!
Đỗ Phong hứng thú:
- Vậy anh còn tính toán làm gì sao! ?
Hắn hiện tại càng ngày càng có hứng thú đối với Lang bang. Vị bang chủ này xuất thủ mấy lần, tuy rằng khiến cho hắn nhức đầu, còn làm cho Song Tử Tinh kêu ca nổi lên bốn phía, nhưng cũng trong khoảng thời gian ngắn thu liễm được một lượng tài phú lớn.
Thủ đoạn lật tay thành mây, trở tay thành mưa này, trên đời không có mấy người có thể có.
Nhưng bây giờ hắn lại còn nói, còn có thể làm ra sự việc càng lớn hơn, đây là có nghĩa là hắn còn có thể kiếm nhiều tiền hơn sao! ?
Còn có vị Phó bang chủ Ngọc diện Tiểu Phi Long kia nữa, vân vẻ thiên phú tuyệt đối là hiếm thấy trên đời, không chỉ đại văn hào Quách Vân Tử bị đánh bại ở trong tay của hắn, còn thoải mái cua được Triệu Y Linh.
Chỉ cần hắn nghĩ, đoán chừng dựa vào ăn bám váy đàn bà, cũng đều có thể tiến vào cao tầng của Diệu Thiên liên bang.
Về phần mấy vị khác còn không có xuất thủ, hắn cũng không hiểu rõ lắm, nhưng có thể bị vị bang chủ thủ đoạn cao minh này thu nhập vào Lang bang, xem ra cũng là có bản lĩnh hơn người, sở dĩ hắn hiện tại vô cùng muốn thu những người tài giỏi của Lang bang này nhập vào dưới trướng.
Lăng Tiêu và mọi người đảo cặp mắt trắng dã, hy vọng chờ Vương Hạo làm ra động tĩnh lớn xong, vị Đỗ Phong này còn có thể bình tĩnh được như thế.
Khỏi cần phải nói, cho dù Vương Hạo tính toán hạ thủ đối với những thứ đại văn hào kia, việc này đối với Diệu Thiên liên bang mà nói, là động đất cấp 12, không thể nghi ngờ.
Phải biết, những đại văn hào này đều có được tu vi của Võ đế, Võ vương. Chỉ có điều là đến tuổi già, vì bảo đảm cái mạng nhỏ không thể không dùng Chân Khí phong tỏa Sinh Mệnh chi lực trôi đi ra khỏi cơ thể.
Hơn nữa người có thể được xưng đại văn hào, cái này không chỉ có văn thơ hay là được, còn cần lĩnh ngộ Thiên Nhân Hợp Nhất, mới có thể được xưng là đại văn hào.
Cũng có thể nói, những đại văn hào này tất cả đều là tồn tại ngang cấp vô địch.
Sở dĩ mọi người đều có thể tưởng tượng được, những đại văn hào này lúc còn trẻ đều là ở dạng vị trí gì.
Thậm chí nói một câu không khoa trương chút nào, Diệu Thiên liên bang ở thế kỷ trước cơ bản đều là do những đại văn hào này quản lý. Bọn họ bất kể là nhân mạch quan hệ, hay là địa vị xã hội đều là tồn tại đáng gờm.
Hiện tại nếu như bị Vương Hạo hạ độc, sau đó quay loại phim đó, cái này không động đất mới gọi là quái sự.
- Chuyện liên quan tới mật ta có lớn hay không đợi lát nữa rồi nói, Đỗ đại thiếu tự thân đến nơi này tìm ta, sẽ không chỉ vì những thứ này chứ! ?
Vương Hạo nhấp ngụm cà phê, nhẹ giọng hỏi.
Đỗ Phong gật gật đầu, chân thành nói:
- Vậy ta liền nói thẳng ra, các vị đều là nhân tài, đi theo Diệp Thanh thực tế rất khuất tài, chi bằng đi theo ta như thế nào? Ta bảo đảm với các vị, Diệp Thanh cấp cho các vị thứ gì, Đỗ Phong ta nhất định không thua. Diệp Thanh không cho được các vị thứ gì, Đỗ Phong ta có thể cho được.
Lăng Tiêu và mọi người ánh mắt đã rơi vào trên người Vương Hạo, với sự thấu hiểu của bọn họ đối với Vương Hạo, Đỗ Phong này đều như đã đưa tới cửa rồi, nếu hắn không động thủ cắt hai cân thịt ra, vậy hắn không phải là Vương Hạo. . .