Vũ Trụ Trùm Phản Diện

Chương 130: Chương 130: Có cao thủ!




Hành tinh Thiên Minh, nơi đóng quân tạm thời của Quân Bộ.

Trung tướng Kim Uy đang dẫn theo một đại bang binh lính đứng trên quảng trường.

Hắn mới nhận được tin tức của cấp trên, nói sẽ sắp xếp một nhân vật lớn tới đây, bảo hắn tiếp đãi cho thật tốt.

Một sĩ quan bên cạnh Kim Uy hiếu kỳ hỏi:

- Ngài Trung tướng, bên trên lần này lại phái ai tới nữa vậy ạ?

- Nhân vật lớn này dường như là người từ học viện Hoàng Gia, nhưng thành tích lại là một trời một vực, hẳn là thiên tài cường đại nhất, sáng chói nhất của học viện Hoàng Gia từ trước tới giờ, còn tôi chỉ là học sinh bậc 3 mà thôi.

Kim Uy không kiềm chế được thở dài.

- Thiên tài cường đại nhất học viện Hoàng Gia từ trước tới nay?

Sĩ quan kia suy nghĩ một chút, đồng từ mạnh mẽ co rút lại, kinh ngạc kêu lên - Quan Anh Kiệt!!

- Đúng, chính là anh ta!

Kim Uy hơi gật đầu - Gần đây Quan Anh Kiệt đang dẫn theo học trò của mình tiếp nhận huấn luyện ở tổng bộ Quân Bộ, đúng lúc nghe nói nơi này có zombie xuất hiện, cho nên anh ta liền định dẫn theo học trò sang đây nhìn xem, thuận tiện giúp chúng ta tranh đoạt bảo thạch Không Gian.

Các sĩ quan gật đầu, tỏ vẻ đã hiểu.

Mặc dù Quan Anh Kiệt không nhậm chức trong Quân Bộ, nhưng những học sinh của học viện Hoàng Gia đều là những thành phần quý tộc, sau khi bọn họ tốt nghiệp, những người có thành tích ưu tú sẽ nhậm chức sĩ quan cấp cao trong Quân Bộ.

Chỉ cần những người có quân hàm Đại tướng quân đều không ngoại lệ đều là những học sinh quý tộc này.

Sở dĩ Vương Thiên Dật có thể lên làm Quân Bộ Nguyên Soái cũng vì thiên phú của Vương Thiên Dật quá mạnh mẽ.

Năm đó những lão quý tộc kia đã quyết định trải đường cho Quan Anh Kiệt, dùng danh hiệu Nguyên Soái làm phần thưởng, để Quan Anh Kiệt danh chính ngôn thuận lên làm Nguyên Soái, tạo ra một truyền kỳ mới trong giới quý tộc.

Vốn tất cả các quý tộc đều cho rằng chuyện này đã nắm chắc rồi, nhưng cuối cùng lại xuất hiện một Vương Thiên Dật yêu nghiệt cái thế, chỉ một cây trường thương đã đánh cả học viện Hoàng Gia không dám nổi giận.

Cho nên bắt đầu từ khoảnh khắc đó đã chú định Vương Thiên Dật có quan hệ đối địch với những đám quý tộc này.

Đương nhiên song phương cũng cố gắng để cải thiện mối quan hệ đó, cho nên mới có chuyện Vương Hạo được vào học viện Hoàng Gia.

Nhưng Vương Thiên Dật thật lòng muốn thay đổi mối quan hệ, còn đám quý tộc lại không cách nào quên đi nỗi sỉ nhục năm đó được, cuối cùng sau khi Vương Thiên Dật mất tích đã đá con của hắn ra khỏi học viện Hoàng Gia, còn đuổi ra khỏi phủ Nguyên Soái.

- Một lát nữa xốc lại tinh thần cho tôi, không thể thất lễ trước mặt Quan Anh Kiệt được.

Mặc dù Quan Anh Kiệt không nhậm chức trong Quân Bộ, nhưng tất cả mọi người đều hiểu được, chỉ cần Quan Anh Kiệt mở miệng, vậy thì chức vụ Nguyên Soái của Vương Thiên Dật sẽ thuộc về hắn.

Hơn nữa đã bảy năm trôi qua, chiếc ghế Nguyên Soái của Vương Thiên Dật vẫn để trống, đây chắc chắn không phải vì những nhân vật lớn bên trên muốn đợi Vương Thiên Dật trở về, mà là muốn giữ vị trí Nguyên Soái này lại cho Quan Anh Kiệt.

Cho nên nịnh nọt Quan Anh Kiệt chẳng khác nào nịnh nọt Nguyên Soái tương lai cả, điều này đối với một kẻ chỉ ở chức Trung tướng như Kim Uy mà nói rất có sức hấp dẫn.

- Vâng!

Các sĩ quan vội vàng cung kính chào theo kiểu nhà binh.

Không lâu sau, một phi thuyền hình thể không lớn đáp xuống, Quan Anh Kiệt và Lý Vân Dương đi ra.

- Quan thiếu vẫn mang phong thái giống như năm đó!

Kim Uy vội vàng tiến lên nghênh đón.

Đồng thời, Kim Uy cũng đang đánh giá Quan Anh Kiệt, không thay đổi quá nhiều so với năm đó, chẳng qua Lý Vân Dương bên cạnh lại mang vẻ mặt hăng hái, trên người tỏa ra khí thế sắc bén, vừa nhìn đã biết là một thiếu niên thiên tài khó lường.

- Phong thái vẫn như cũ?

Quan Anh Kiệt cười tự giễu, từ khi bại dưới tay Vương Thiên Dật, hắn còn có thể giống như trước đây sao? Ít nhất tâm thái hiện giờ không thể giống như trước kia nữa.

Kim Uy ngượng ngùng cười, điều này có tính là vuốt mông ngựa lại vuốt trúng móng ngựa không?

- Báo cáo!

Một sĩ quan chạy cực nhanh như bay tới - Ngài Trung tướng, bảo thạch Không Gian xuất hiện ở khu vực an toàn!

- Khu vực an toàn?

Kim Uy sửng sốt, hắn nghĩ rằng bảo thạch Không Gian sẽ xuất hiện ở bất cứ địa phương nào, nhưng không ngờ rằng nó sẽ xuất hiện trong khu vực an toàn.

- Không ngờ vừa tới đây thì nó đã xuất hiện rồi.

Quan Anh Kiệt cười, lập tức tóm lấy Lý Vân Dương, sau đó phóng thẳng lên trời bay đi.

- Võ Đế!!

Những binh sĩ ở đây đều trợn hai mắt nhìn Quan Anh Kiệt cấp tốc bay trên trời, trong một khoảng thời gian dài vẫn chưa lấy lại được bình tĩnh.

- Quả nhiên là thiên tài cường đại nhất học viện Hoàng Gia từ trước tới nay.

Kim Uy hô một câu, tuổi của hắn lớn hơn một chút so với Quan Anh Kiệt, nhưng Quan Anh Kiệt đã đạt tới tu vi Võ Đế, còn hắn chỉ mới tới Võ Vương không lâu, sự chênh lệch này thật sự không chỉ một chút thôi đâu.

- Còn đứng thất thần ra đó làm gì, không nhanh chóng lên phi thuyền đuổi theo đi!

Kim Uy quát to, sau đó lên một chiếc phi thuyền đuổi theo hướng của Quan Anh Kiệt.

...

Khu vực an toàn.

Vương Hạo vẫn không đưa ra quyết định sẽ sử dụng tới Táng Thiên Dược Tề như cũ.

Hắn chỉ sợ sau khi sử dụng hết Táng Thiên Dược Tề rồi thì đám Quân Bộ này sẽ đột nhiên nhảy ra.

Mặc dù có Băng Xảo ở đây, hắn không cần lo lắng về cái mạng nhỏ, nhưng chỉ cần Băng Xảo không ở đây, như vậy bảo thạch Không Gian có thể không thuộc về hắn, điều này chỉ không thể đoán được rồi.

- Hử... có cao thủ!

Hai đầu lông mày Nhạc Huyên nhíu lại, quay đầu nhìn về phía xa, cô cảm ứng được có một cỗ khí tức mạnh mẽ đang cấp tốc tới đây.

- Là Võ Đế!

Sắc mặt Hạ Vi Vi ngưng trọng, người có thể dùng tốc độ nhanh chóng như vậy tới đây, ngoại trừ Võ Đế có khả năng phi hành trên trời ra, cô căn bản không ngờ tới còn có thể là ai nữa.

- Hướng kia là nơi Quân Bộ đóng quân.

Trần Diệu đổ mồ hôi trên trán, đến cả Võ Đế cũng tới rồi, nói không sợ tuyệt đối là đang gạt người.

Khi đang nói chuyện, bóng dáng của Quan Anh Kiệt và Lý Vân Dương đã xuất hiện trong tầm mắt mọi người.

- Kia là Quan Anh Kiệt, Lý Vân Dương!

Vẻ mặt Nhạc Huyên bất ngờ, cô không ngờ lại đụng phải hai người này.

- Ái chà!

Hạ Vi Vi chọc Nhạc Huyên, nói câu trêu đùa - Cô nói xem khi Lý Vân Dương kia nhìn thấy cô đi cùng với Vương Hạo có thể nổi giận hay không?

Nghe vậy, hai người Tiền Vạn Dương và Trần Diệu đang chuyên tâm nói chuyện trong nháy mắt bùng cháy, chẳng lẽ đây là câu chuyện về quan hệ tình tay ba sao?

- Buông bảo thạch Không Gian ra, tôi đảm bảo sẽ để các người an toàn rời đi, nếu không tất cả đều phải... chết!

Vẻ mặt Quan Anh Kiệt bình tĩnh, tiếng nói êm ái vang khắp trời, lại biểu lộ ra khí phách vô thượng, giống như chỉ cần có người nói chữ không thì lập tức sẽ chết ngay tại chỗ.

- Võ Đế!!!

Mọi người đang có mặt đều hoảng sợ nhìn Quan Anh Kiệt bay giữa không trung, thân thể bất giác lùi về sau mấy bước.

- Ha ha, Quan Anh Kiệt, con chó chết nhà mày cuối cùng cũng lộ diện rồi...

Một tiếng cười to vang lên, sau đó ở phía chân trời xuất hiện ba bóng dáng lưng hùm vai gấu, bọn họ cũng lơ lửng giữa không trung, vừa nhìn đã biết là tu vi Võ Đế.

- Ba anh em Hùng gia của dong binh đoàn Thiên Hùng, Hùng Đại, Hùng Nhị, Hùng Tam.

Mọi người đang có mặt lại thét lên những tiếng kinh hãi.

Mặc dù dong binh đoàn Thiên Hùng mới chỉ được dựng lên khoảng mười mấy năm gần đây, nhưng ba lão đại đều đã cùng đột phá đến tu vi Võ Đế, hùng bá một phương trong Công hội Người Mạo Hiểm, người bình thường cùng không dám chọc tới bọn họ.

Đồng thời, tất cả mọi người bàng hoàng nhìn Quan Anh Kiệt, đây chính là thiên tài cường đại nhất học viện Hoàng Gia từ trước tới nay sao?

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.