Vũ Trụ Trùm Phản Diện

Chương 536: Chương 536: Có một loại biện pháp gọi là khổ nhục kế




Tinh hệ Bắc Áo.

Lôi Khắc Tinh, trước một tòa cung điện.

Ở đây có mười mấy lôi đài, xung quanh bị đủ loại người ngoài hành tinh bao vây, bọn họ phát ra từng tiếng hoan hô, reo hò cho người trên lôi đài.

Đồng thời, ở đây cũng là đại bản doanh kẻ thù của lão ma đầu, Lôi Khắc.

Người tập trung ở đây đều là cao thủ đến từ các tinh cầu lớn vt tinh hệ Bắc Áo.

Mục đích bọn họ tới nơi này rất rõ ràng, chính là vì làm hộ vệ cho vị cao thủ Lôi Khắc ới tiến vào cấp Thiên Vị cảnh.

Đoàn người Vương Hạo đứng ở phía sau đám người, dò xét một vòng phát hiện, người tới tham gia trận thi đấu thấp nhất cũng có tu vi Vũ Đế.

Tiền Vạn Dương không nhịn được hỏi:

- Lão đại, Lý Vân Dương mới là tu vi Vũ Vương cấp tám, dường như ngay cả tư cách dự thi cũng không có đi?

Vương Hạo tự tin cười nói:

- Yên tâm đi! Vì Khố Lạp, tiểu tử kia nhất định sẽ bạo phát, ở trong thời gian ngắn nhất đạt được tu vi Vũ Đế.

Mọi người ở đây không nhịn được thở dài, làm cho mặc niệm ba phút đôi uyên ương số khổ gặp phải Vương Hạo.

Lăng Tiêu không hiểu hỏi:

- Sư đệ, cậu bảo Lý Vân Dương tới tham gia cuộc tuyển chọn hộ vệ Lôi Khắc này là có ý gì?

Vương Hạo nhún vai.

- Ban đầu tôi chỉ muốn đùa giỡn Lý Vân Dương chơi, khiến cho hắn liều mạng chiến đấu, cuối cùng lại không tìm được Khố Lạp, muốn khiến hắn tức chết thôi.

Vẻ mặt mọi người ở đây biến thành màu đen, bẻ cong Lý Vân Dương cũng không tính là gì, mà sau khi người ta cong, hắn lại dùng gậy đánh gãy uyên ương, so với phản diện bên trong kịch truyền hình, hắn quả thật càng khiến người ta hận tới nghiến răng nghiến lợi hơn.

- Ban đầu?

Lăng Tiêu kịp phản ứng, thử thăm dò:

- Vậy bây giờ cậu lại dự định làm gì?

Khóe miệng Vương Hạo khẽ cong lên.

- Hiện tại tôi biết phía sau Lý Vân Dương có một BOSS lớn, đương nhiên phải chọc cho BOSS lớn và Lôi Khắc tới đại chiến, sau đó chúng ta mới tiện làm ngư ông đắc lợi.

Ánh mắt của lão ma đầu liền sáng ngời, vội vàng hỏi tới:

- Phải làm thế nào khiến bọn họ đại chiến?

Vương Hạo nghiêm túc nói:

- Có thể chọc cho bọn họ đại chiến hay không, điều này còn cần ông hỗ trợ nhiều hơn.

- Không thành vấn đề!

Lão ma đầu vỗ ngực nói:

- Chỉ cần có thể giết chết Lôi Khắc, cho dù muốn mạng của lão phu cũng không có vấn đề gì.

- Không cần mạng của ông!

Vương Hạo khoát tay áo, lại cười nói:

- Tôi chỉ cần anh đi tới bên cạnh Lý Vân Dương làm gián điệp, lấy một ít bí mật hắn không muốn người khác biết nói cho tôi biết là được.

- Gián điệp?

Mọi người ở đây lộ ra vẻ mặt nghi ngờ,

Hoàn toàn không hiểu nổi Vương Hạo lại làm trò gì.

Lão ma đầu lắc đầu.

- Chuyện của lão phu cùng với cậu, tiểu tử Lý Vân Dương kia đều nhìn thấy, hắn căn bản sẽ không tin tưởng lão phu, cho nên bảo lão phu làm gián điệp căn bản không làm được.

Vương Hạo nhíu mày.

- Lẽ nào ppmg không biết có một loại biện pháp gọi là khổ nhục kế sao?

- Khổ nhục kế?

Trong lòng lão ma đầu thầm giật mình, chẳng biết tại sao lại có một dự cảm không tốt.

Vương Hạo mỉm cười, đột nhiên kêu to lên.

- Có ai không! Nhanh có ai không! Lôi Khắc đại nhân, kẻ thù của ông, lão Ô Quy lại tới...

Vẻ mặt mọi người ở đây hoàn toàn đen lại, đây là bán đứng bằng hữu trong đội, thật đúng là đánh bất ngờ mà!

Nhất là mặt của lão ma đầu càng đen hơn cả đáy nồi, trong lòng ra sức kêu lên MMP, đây đâu phải là khổ nhục kế gì chứ, đây rõ ràng chính là muốn cái mạng rùa của hắn mà?

Lẽ nào tiểu tử Vương Hạo này không biết, Lôi Khắc là Thiên Vị cảnh, hắn mới là Vũ Thần sao?

Một giây tiếp theo, một giọng nói vô cùng kiêu ngạo từ trong cung điện truyền đến.

- Lão già, ông lại còn dám đến đây, lần này tôi nhất định phải tháo ông ra thành tám mảnh, chấm dứt hậu hoạn.

- Không tốt!

Lão ma đầu vô cùng kinh ngạc, hung hăng trừng mắt với Vương Hạo, không dám do dự nhanh chân lại bỏ chạy.

Cùng lúc đó, uy áp khủng khiếp cuốn tới, tầng mây trên bầu trời bị quấy đảo không ngừng cuồn cuộn, một nam tử toàn thân xanh lét nhanh chóng đuổi theo lão ma đầu, thành công ngăn lão ma đầu lại.

- Lôi Khắc!

Vẻ mặt của lão ma đầu dâng lên một phần hận ý, trực tiếp phát ra toàn bộ hỏa lực, bạo phát ra một quả cầu năng lượng khủng khiếp ném về phía Lôi Khắc.

- Tài chỉ đủ vẽ giun!

Lôi Khắc biểu thị vô cùng xem thường, phẩy tay đán hra một quả cầu năng lượng.

- Ầm ầm ầm...

Lúc này, trên bầu trời bạo phát ra một tiếng nổ kinh thiên, tia sáng chói mắt bắn thẳng đến mắt người, ở trong hư không không ngừng lắc lư chấn động từng hồi.

Vương Hạo lấy ra một cái ghế nằm, đeo kính đen, ôm Tiểu Bạch, say sưa nhìn hai người đại chiến ở trong không trung.

Đám người Lăng Tiêu miễn cưỡng cười một tiếng, người này thật đúng là một tai họa, người tới nơi nào, nơi đó lại náo động.

- Gào!

Đột nhiên, lão ma đầu ngửa đầu hét lớn một tiếng, toàn thân bạo phát ra một đạo hồng quang, sau đó giống như như sao rơi phá trời, biến mất ở trong tầm mắt của mọi người.

- Lão già, ông nghĩ rằng ông có thể chạy thoát sao?

Lôi Khắc hừ lạnh một tiếng, hóa thành một đường ánh sáng màu xanh lục đuổi theo.

- Thật không thú vị, lại có thể chỉ đánh một cái rồi bỏ chạy, thật sự quá kém.

Vương Hạo thất vọng lắc đầu.

Mọi người đảo mắt, người này thật đúng là xem náo nhiệt không chê chuyện lớn.

- Ong ong...

Đúng lúc này, trên bầu trời đột nhiên truyền đến tiếng động cơ nổ vang.

Mọi người ngẩng đầu nhìn lên, chỉ thấy hơn mười chiếc phi thuyền vũ trụ cực lớn chậm rãi hạ xuống.

Khi người ngoài hành tinh ở đây nhìn thấy được hình đầu sói in trên phi thuyền in, tất cả đều kinh ngạc kêu lên.

- Đây là phi thuyền của hành tinh Thiên Lang, bọn họ tới tinh hệ Bắc Áo làm gì?

- Nghe nói, hành tinh Thiên Lang bị Thánh Lang tộc thống trị, Thánh Lang tộc còn là chủng tộc siêu đẳng.

- Không sai, Thánh Lang tộc là chủng tộc siêu đẳng, nhưng bọn họ trời sinh cao ngạo, căn bản khinh thường giao tiếp với chủng tộc thấp hơn.

- Một lần có nhiều người tới như vậy, không biết có phải là muốn khai chiến hay không?

- Sẽ không, tôi nghe nói cho dù Thánh Lang tộc cao ngạo, nhưng yêu thích hòa bình, từ không dễ dàng khai chiến, lại không chủ động khiêu khích.

- Vậy bọn họ tới làm gì?

- Ai biết, xem trước một chút lại nói.

- ...

Chỉ chốc lát, phi thuyền hạ xuống, một đám người đi xuống, chỉ thấy phía sau những người này có đuôi chó sói, lỗ tai cũng là lỗ tai sói, những nơi khác lại không có khác biệt quá lớn với nhân loại.

Tuy nhiên, tướng mạo của những Thánh Lang tộc lại hết sức phù hợp với thẩm mỹ của nhân loại, nam đều là anh tuấn tiêu sái, nữ đều là tư thế oai hùng hiên ngang.

Lăng Tiêu lôi kéo Vương Hạo, không nhịn được hỏi:

- Sư đệ, cậu nói xem Thánh Lang này tộc tới đây làm gì?

Vương Hạo tiêu sái lắc đầu.

- Nói nhảm, đương nhiên là tới quỳ lạy tôi, thuận tiện còn có thể đưa chút lễ vật cho tôi.

- Không sai, chính là tặng quà cho chúng ta...

Tiểu Bạch liên tục gật đầu, khóe miệng đã có nước bọt nhỏ xuống, tưởng tượng ra hình ảnh nằm ở trong đống bảo vật ngủ

Khóe mắt đám người Lăng Tiêu co rút, cảm giác Vương Hạo và Tiểu Bạch này một người một thỏ càng lúc càng không biết xấu hổ, người ta với anh lại không quen, làm sao có thể vô duyên vô cớ tới quỳ lạy anh, còn tặng quà, anh nằm mơ còn chưa tỉnh sao!

Đúng lúc này, nam nhân của Thánh Lang tộc đã hành động, bọn họ lần lượt đứng ở hai bên, cung kính nghênh đón một vị nữ nhân Thánh Lang tộc da trắng mặt đẹp chân dài đi xuống phi thuyền.

Mà nữ nhân Thánh Lang tộc này không chút do dự, trực tiếp đi về phía Vương Hạo...

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.