Lục Đạo Luân Hồi.
Tu La Đạo.
Đây là một cái không gian tràn ngập sát lục, máu tươi, tiếng sát lục tùy ý có thể nghe thấy được.
Vương Hạo trôi bay lở lửng giữa không trung, phía dưới là cả ngàn vạn võ sĩ áo đen đang chém giết lẫn nhau.
Đúng lúc này, một đạo thanh âm tràn đầy sát lục vang lên:
- Muốn ký kết triệu hoán khế ước cùng Atula ta, từ đó nhanh chóng lĩnh ngộ Tu La Đạo thần thông, cần chứng minh tiềm chất của ngươi đi!
Vương Hạo chân mày cau lại:
- Ta cần chứng minh như thế nào? !
Atula lạnh nhạt hồi đáp:
- Vốn ngươi cần đánh bại một cái phân thân của ta mới đủ tư cách, nhưng nếu như Lục đạo đã lên tiếng, vậy ngươi chỉ cần đánh ngã năm vạn Tu La quân là được rồi.
Vừa dứt lời, mắt Vương Hạo tối sầm lại, xuất hiện ở bên trong một không gian riêng biệt, năm vạn áo đen võ sĩ chỉnh tề đứng ở phía trước.
Vương Hạo sắc mặt khẽ biến thành hơi có chút ngưng trọng, những Tu La quân này tuy rằng thuần một sắc tu vi Võ thánh, nhưng mà loại tiểu binh cấp Võ thánh này chiến lực tuyệt đối có thủy phân, sở dĩ hắn căn bản không sợ.
Lo lắng duy nhất chính là, năm vạn Võ thánh tụ tập ở cùng một chỗ, sẽ bạo phát ra loại lực lượng nào! ?
- Cũng không biết Bạch Hổ chi thể của mình có sử dụng được trong Tu La Đạo ở nơi này hay không, nếu như không thể sử dụng được, vậy thì có phiền toái lớn rồi.
Vương Hạo lẩm bẩm một tiếng, rút ra một cự kiếm bên cạnh giống nhau như đúc cùng Thiên Ma cự kiếm.
- Sát! !
Tiếng vang sát lục rung trời, năm vạn Tu La đại quân bạo phát ra một cổ sát ý kinh khủng.
Chi chít đao quang kiếm ảnh hướng về các yếu hại của Vương Hạo mà đâm mà chém, hư không xuy xuy vang dội.
Hai tròng mắt Vương Hạo trợn mắt lớn, trong hư không đột nhiên xuất hiện điện thiểm lôi minh, toàn thân hắn khoác lên áo giáp màu tím, tu vi cũng từ Võ vương cấp chín lúc đầu tăng lên tới Vũ Đế cấp chín.
Không thèm nhìn đao quang kiếm ảnh trong hư không, Vương Hạo chân đạp một bước, thân hình kéo từng đạo tàn ảnh như quỷ mị hư vô, xông về Tu La đại quân nhìn không thấy được đầu cuối kia.
- Phù vù...
Tiếng xé gió nhanh chóng dồn dập vang lên, Thiên Ma cự kiếm trong tay Vương Hạo nhanh chóng điểm rơi xuống, bằng vào xung lượng mang tới tốc độ và kiếm ý bén nhọn, mỗi một kiếm đều thế như kinh lôi.
- A...
Đồng thời, kiếm quang mỗi lắc mạnh một lần, đều có một tiếng kêu thê thảm vang lên, còn kèm theo một vòi máu đỏ tươi phun ra.
Mà mùi máu tươi gay mũi cũng khiến cho năm vạn Tu La quân sôi trào lên, chỉ thấy bọn họ mắt đỏ, kêu gào đánh về phía Vương Hạo, hoàn toàn với tư thái liều không sợ chết.
Đồng thời, máu tươi phún ra ngoài dường như nhận lấy sự dẫn dắt nào đó, hóa thành từng đạo năng lượng dung nhập vào trong cơ thể Vương Hạo, khiến cho áo giáp màu tím trên người Vương Hạo theo thời gian dần qua biến thành màu hồng tươi.
- Đây là...
Vương Hạo mừng rỡ, loại tình cảnh này không cần nói cũng biết, Bạch Hổ chi thể của hắn có thể sử dụng.
Hắn có thể vĩnh viễn chiến đấu tiếp mà không mệt mỏi, đồng thời còn có thể càng đánh càng hăng, căn bản không sợ đối thủ là năm vạn, hay là mười vạn.
- Lần này, các người nhất định phải chết!
Vương Hạo khóe miệng khẽ nhếch lên, Thiên Ma cự kiếm trong tay lần nữa hóa thành một đạo kiếm quang, kiếm khí cuồng bạo bí mật mang theo kiếm ý bén nhọn, như như dải lụa hung tiết xuống, một kiếm đánh tan vài tên Tu La binh ở phụ cận.
- Phốc! !
Khi Thiên Ma cự kiếm và vũ khí của đối thủ tiếp xúc, vài tên Tu La binh cảm nhận được cánh tay dường như đụng vào một ngọn núi lớn, máu tươi phun ra, trong cơ thể bị rung chấn sôi trào..., khí tức trong nháy mắt suy sụp xuống, đã mất đi sức tái chiến.
Mà Vương Hạo cũng không trễ nải, vọt vào trong Tu La đại quân, giống như vào chỗ không người.
Theo thời gian trôi qua, áo giáp trên người Vương Hạo sớm đã không còn một chút màu tím, hoàn toàn biến thành màu đỏ tươi.
Máu tươi nhiễm đỏ mặt đất, khắp nơi đều có tay cụt chân cụt.
Vương Hạo thần tình hờ hững một đường tiến lên, sớm đã quên mất giết bao nhiêu Tu La đại quân rồi.
.. . . .
Lục đạo tịnh địa.
Một lão nhân tóc bạc và một trung niên nam nhân đang ngồi trong hoa viên, đây là Lục đạo và Atula.
Mà ở bên cạnh hai người, còn có vài cô gái nhỏ xinh đẹp đang châm trà cho bọn họ, đồng thời thỉnh thoảng phát ra tiếng cười vui, hoàn toàn không sợ Lục đạo và Atula.
Lục đạo sủng ái cười nói:
- Các người những tiểu nha đầu này cứ muốn đi chơi, đi thôi! Đi thôi! Đi chơi đi!
- Cám ơn gia gia!
Các tiểu cô nương cười ngòn ngọt, nhảy nhót chạy vội đi xuống.
Atula trợn lớn hai tròng mắt, cả kinh nói:
- Làm sao có thể? ! Tiểu tử này không ngờ lại là Bạch Hổ chi thể!
Lục đạo bình tĩnh cười nói:
- Bị giật mình rồi sao? !
Atula cau mày nói:
- Từ khi vũ trụ sinh ra cho tới bây giờ, chỉ có Lục đạo Chiến thần ta, một mình Atula là Bạch Hổ chi thể, tại sao hiện tại lại xuất hiện người có Bạch Hổ chi thể thứ hai! ?
- Ta trả lời không được ngươi!
Lục đạo lắc lắc đầu:
- Tiểu tử này không chỉ có Bạch Hổ chi thể, còn có Phượng Hoàng chi tâm, càng để cho người không nghĩ tới chính là, hắn rõ ràng có một nữa huyết mạch của Thiên Minh Thần tộc, nhưng lại lĩnh ngộ được thần thông của Địa Ngục đạo, Ngạ Quỷ đạo.
- Làm sao có thể! ?
Atula vô cùng khiếp sợ, cảm giác mình dường như đang nằm mơ, những thứ này làm sao lại hội tụ trên người một người! ?
Lục đạo thở dài nói:
- Giờ này thời đại thay đổi, thượng cổ xuất hiện bốn vị cái thế mãnh nhân, hiện tại xuất ra một yêu nghiệt tuyệt thế, không có gì lạ.
Atula cau mày hỏi:
- Tại sao ta cảm giác, ngươi thật giống như đang sợ cái gì đó?
Lục đạo không che giấu gật gật đầu, gương mặt bi thương nói:
- Từ thượng cổ Thiên đạo bị chém một ngày ấy trở đi, ta liền sợ rồi, sợ bốn vị cái thế mãnh nhân ấy trở về, sẽ cũng chém ta cái Lục đạo này.
- Không thể nào! ? Bốn vị ấy sẽ không trở lại nữa đâu! ?
Atula thần tình có chút khẩn trương.
Chớ nhìn hắn là Chiến thần bên trong Lục Đạo Luân Hồi, được xưng người đứng đầu dưới Thiên đạo, thế nhưng gặp bốn vị biến thái thượng cổ kia, tuyệt đối sẽ bị các loại treo lên mà đánh.
Lục đạo đứng dậy, gương mặt phiền muộn nhìn phương xa:
- Ta có dự cảm, bốn vị ấy sẽ trở lại thật nhanh.
- Cô lỗ...
Atula co giật dưới cổ họng, mồ hôi trên trán đã có thể thấy rõ ràng.
Năm đó bốn vị này như kẻ điên cũng là bởi vì nhàm chán, cho nên mới chém Thiên đạo mất.
Giờ này trở về nếu trong lúc nhàm chán, như vậy Thiên đạo lại sắp nguy hiểm rồi.
Mà với tu vi của bọn họ giờ này, chém Thiên đạo đoán chừng sẽ không quá mất khí lực gì.
Vạn nhất bọn họ nếu cảm giác chém Thiên đạo chưa đủ nghiền, tìm đến Lục đạo cũng không phải không có khả năng.
Lục đạo sắc mặt nghiêm túc nói:
- Vì không bị bốn kẻ điên ấy nhớ tới, Thiên đạo đã bắt đầu toàn lực bồi dưỡng Thiên Thiên Đạo chi tử, mà chúng Lục đạo Luân Hồi chúng ta cũng không có thể rơi lại ở phía sau, nhất định phải bồi dưỡng một vị có thể chống lại cùng bọn họ.
Atula chợt nói:
- Sở dĩ ngươi để cho ta ký kết khế ước cùng đứa nhỏ này, chính là vì để cho ta có thể quang minh chánh đại đi xuống nhân gian bảo vệ hắn! ?
Lục đạo gật đầu nói:
- Nhớ kỹ, ngươi nhất định phải bảo vệ tốt đứa nhỏ này, hắn rất nguy hiểm!
- Rất nguy hiểm! ?
Atula không hiểu hỏi.
Lục đạo hai tròng mắt lòe ra một chút hàn quang, lạnh lùng nói:
- Thiên đạo vì bồi dưỡng Thiên Thiên Đạo chi tử, tùy tiện diệt trừ Vương Hạo cái nhân tố không ổn định này, định dùng Vương Hạo làm đá mài dao cho những Thiên Đạo chi tử kia, chơi trò một tên mà bắn hai chim.
Atula cả giận nói:
- Càn rỡ, Thiên đạo đây là không để Lục đạo Luân Hồi chúng ta ở trong mắt.
Lục đạo lạnh nhạt nói:
- Sở dĩ ngươi nếu gặp được Thiên Thiên Đạo chi tử, hoàn toàn không cần khách khí, trực tiếp giết!
Atula liếm liếm đôi môi khô khốc, tà tà cười nói:
- Ngươi yên tâm, ta nhất định sẽ chiêu đãi tốt những Thiên Đạo chi tử ấy...