Vũ Trụ Trùm Phản Diện

Chương 606: Chương 606: Tu La Đạo thần thông




Vương Hạo tò mò hỏi:

- Tại sao Thiên đạo đột nhiên cần phải ra tay với ta? !

Lục đạo thở dài nói:

- Ngươi vốn là nhân tố không bị khống chế, khiến cho Thiên đạo cảm nhận được một chút uy hiếp, nhận định ngươi sẽ trở thành thượng cổ Tứ Đại Chí Tôn loại mãnh nhân dám trảm Thiên đạo, sở dĩ nó tính toán tiên hạ thủ vi cường.

Vương Hạo tức giận nói:

- Ta có thể nói là quyết tâm phải làm một anh hùng cứu vớt thế giới, hắn dựa vào cái gì hoài nghi ta như thế? Chẳng lẽ là hắn ghen tỵ ta dáng dấp quá xuất sắc? !

Lục đạo hết chỗ nói rồi, cái này là người không biết xấu hổ cỡ nào mới có thể nói những lời này? !

Còn quyết tâm làm một vị anh hùng cứu vớt thế giới! ?

Hắn không đi họa hại thế giới này, nhân dân thế giới này đã cám ơn trời đất, cảm tạ ân giơ cao đánh khẽ của hắn, còn chỗ nào còn cần hắn đi cứu vớt thế giới a!

Còn ghen tỵ sự xuất sắc của hắn!

Đây đối với cường giả mà nói, nhất là loại tồn tại cấp bậc như Thiên đạo này, có lợi ích cái rắm gì a!

Lục đạo hít sâu một hơi, hồi đáp:

- Ngươi vốn không có dẫn tới Thiên đạo chú ý, nhưng ngươi lần này lấy được khí vận thực tế quá cao, lập tức cải biến quỹ tích vận hành của rất nhiều chuyện trong vũ trụ, do đó Thiên đạo nhận định ngươi là nhân tố không thể khống chế, do đó mới tính toán ra tay với ngươi.

Vương Hạo cau mày nói:

- Nếu Thiên đạo phản bội cùng với ta cái anh hùng nhận được nhân dân kính yêu sâu sắc này, vậy siêu cường khí vận của ta làm sao bây giờ? Chẳng lẽ cứ như vậy vô dụng? !

Lục đạo hoàn toàn hết chỗ nói rồi, tiểu tử này còn có thể không biết xấu hổ chút sao! ?

Còn anh hùng được nhân dân kính yêu sâu sắc! ? Đây là họa hại bị thế nhân khinh bỉ sắc sâu thì đúng hơn!

Tuy rằng nhân gian không phải địa bàn của hắn, thế nhưng với cá tính của Vương Hạo, hắn dùng cái mông nghĩ cũng biết, người này sẽ bị thế nhân mắng thành cái dạng gì.

- Thiên đạo không có tư cách phá hủy cơ bản quỹ tích của vũ trụ vận hành, sở dĩ siêu cường khí vận của ngươi sẽ không nhận bất kỳ ảnh hưởng gì.

Lục đạo đáp.

Vương Hạo không nhịn được hỏi:

- Vậy Thiên đạo tính toán làm sao đối phó ta? Sẽ không là tính toán tự mình ra tay chứ! ?

Lục đạo nói:

- Nhân gian tuy rằng quy Thiên đạo quản, nhưng còn có vũ trụ pháp tắc ước thúc Thiên đạo không có cách nào tự mình xuất thủ, sở dĩ nó chỉ có thể rót vào siêu cường khí vận cấp cho con của Thiên đạo, khiến cho bọn họ vượt qua ngươi về phương diện khí vận, sau đó sẽ xuất thủ đối phó ngươi, để ngươi không có chỗ có thể trốn.

- Con của Thiên đạo muốn tới tìm ta!

Ánh mắt Vương Hạo trong nháy mắt sáng lên.

Hắn có thể nói là vẫn luôn đang tìm tung tích con ruột của Thiên đạo, đáng tiếc trừ cha hắn và Lý Vân Dương ra, rốt cuộc không gặp một vị nào khác nữa.

Nhưng hôm nay Thiên đạo vì đối phó hắn, không ngờ lại tính toán đưa từng đứa con trai ruột đến trước mặt hắn, nếu hắn không dạy cho bọn họ làm người như thế nào cho thật tốt, cũng đều cảm giác có lỗi với dụng tâm lương khổ của Thiên đạo.

Dĩ nhiên mấu chốt nhất là, mấy ngày này Thiên Đạo chi tử đều bị rót vào một lượng lớn khí vận , có thể nói mỗi người đều là một tòa kho báu, đây là muốn không phát tài cũng khó khăn a!

Lục đạo tiếp tục nói:

- Ngươi sau này cẩn thận một chút, ngàn vạn lần không được quên, nhanh chóng tiêu diệt người kia cho ta, Địa Ngục đạo sắp bị tên ma đầu kia đánh xuyên qua rồi.

Vương Hạo vô tội nhún vai:

- Lần trước ta thiếu chút nữa đắc thủ, nhưng hắn cuối cùng buông bỏ thân thể chạy mất, mà ta lại không có thủ đoạn đối phó linh hồn, điều này có thể trách ai? !

Lục đạo trầm mặc một hồi, mới nói:

- Ngươi có thần thông Lục Đạo Luân Hồi, cũng coi như người trong Lục đạo ta, ta cũng không thể nhìn ngươi bị Thiên đạo giết hại mà thờ ơ, ta quyết định giúp ngươi lĩnh ngộ Tu La Đạo thần thông, Tu La Hàng Thế.

Vương Hạo ánh mắt lóe ra quang mang mãnh liệt, cợt nhả nói:

- Lục Đạo Luân Hồi tổng cộng chỉ có 6 môn thần thông, tự ta đã lĩnh ngộ hai môn, lần trước Sở Thiên bá lại cho ta rất nhiều cảm ngộ, thật ra còn dư lại cũng không có nhiều rồi, hay là ngươi giúp ta lĩnh ngộ toàn bộ đi.

Lục đạo tức mình đến mức phát điên, cảm giác nói chuyện cùng tiểu tử thúi này vì sao lại phí sức như vậy!

Không ngờ lại không biết xấu hổ nói với hắn là không còn bao nhiêu nữa rồi.

Ông ngoại ngươi ấy!

Chẳng lẽ hắn không biết càng về sau thì càng khó lĩnh ngộ sao? !

Nhất là sau cùng Lục Đại thần thông hợp nhất, cần trăm ngàn vạn năm mới lĩnh ngộ được, nếu không Sở Thiên bá cũng sẽ không khổ tu trong Lục Đạo Luân Hồi mấy triệu năm.

Lục đạo nổi giận nói:

- Tiểu tử thúi, ngươi thật sự coi Lục Đạo Luân Hồi là thứ ta muốn cho là cho được liền hay sao a!

Vương Hạo gương mặt vô tội nói:

- Chẳng lẽ không đúng sao? !

Lục đạo bị tức bất đắc dĩ nói:

- Tiểu tử thúi, ngươi cũng không cần nói lời tâng bốc với ta, sở dĩ ta có thể khiến cho ngươi lĩnh ngộ Tu La Đạo thần thông, là bởi vì ta có vài phần giao tình cùng Atula, có thể khiến cho hắn giảm thấp xuống yêu cầu ký kết khế ước cùng ngươi, do đó để ngươi có thể nhanh chóng lĩnh ngộ Tu La Đạo thần thông.

Vương Hạo lộ ra một chút vẻ chợt hiểu:

- À... Thì ra tu luyện thần thông còn có thể đi cửa sau a!

Lục đạo tức mình đến mức muốn kêu la như sấm, hận không thể từ trong Lục Đạo Luân Hồi xông lên nhân gian, hung hăng đánh tiểu tử này một trận cho hả giận.

Tuy rằng chuyện này là có chút hiềm nghi đi cửa sau, nhưng mọi người lòng biết rõ thì tốt rồi, sao phải nói ra chứ? !

Chẳng lẽ không khiến cho mọi người đều mất mặt rồi, từ đó mới dễ nhìn một chút có phải hay là không! ?

Lục đạo cả giận:

- Tiểu tử thúi, ngươi rốt cuộc là muốn, hay là không muốn? !

- Muốn, ngốc tử mới không cần rồi!

Vương Hạo liên tục gật đầu, đây chính thứ khiến cho hắn có thể tiết kiệm được 200 ức điểm tội ác, làm sao có thể không muốn chứ!

Lục đạo nói:

- Vậy ta hiện tại đánh đưa linh hồn của ngươi vào trong Tu La Đạo.

Vương Hạo đột nhiên thức tỉnh, thông báo với Lăng Tiêu bên cạnh:

- Đệ muốn đi vào bên trong Lục Đạo Luân Hồi có sự việc, giúp đệ coi sóc nhục thân cho tốt.

Nói xong, không đợi Lăng Tiêu phản ứng, thân thể mềm nhũn ngã xuống tại chỗ.

Ái Nhi, Tiền Vạn Dương, Trần Diệu ba người kinh hãi, chạy nhanh như bay tới hỏi:

- Vừa rồi còn khỏe như voi, vì sao đột nhiên lật rồi? !

Lăng Tiêu lắc lắc đầu:

- Ta cũng không biết, hắn nói chỉ là đi Lục Đạo Luân Hồi có chút việc, sau đó liền biến thành như vậy.

Ái Nhi, Tiền Vạn Dương, Trần Diệu ba người đột nhiên rùng mình run một cái, lần trước chuyến đi Địa Ngục đạo, có thể nói là khiến cho bọn họ ký ức hãy còn mới mẻ, đời này không muốn thể nghiệm lần thứ hai.

Tiểu Bạch nhảy tới trên vai Ái Nhi, móc ra Hỗn Độn Thanh Trúc, khuôn mặt nhỏ nhắn nghiêm túc nói:

- Khiêng Vương Hạo lên đi trở về, từ giờ trở đi do bản thỏ cục cưng ta tự mình trông coi.

Mọi người gật gật đầu, đưa Vương Hạo về phòng nghỉ.

Ngay lúc Vương Hạo bị khiêng đi, cách đó không xa một vị nam nhân khóe miệng hơi hơi nhếch lên, nhìn chằm chằm đoàn người rời đi. Người này chính là vị vũ trụ đệ nhất đạo tặc, Hạng Thiên Minh.

Bất quá, lúc này Hạng Thiên Minh đã thay đổi, ai cũng không nhận ra hắn cả.

Hạng Thiên Minh khóe miệng khẽ nhếch lên, cười nói:

- Không nghĩ tới trong tay một con thỏ đều có Hỗn Độn bảo vật, như vậy trên người chủ nhân nhất định có trọng bảo khó lường, nếu như này đều không đi lấy, vậy danh tiếng vũ trụ đệ nhất đạo tặc của ta không phải là chỉ có hư danh thôi sao! ?

Còn chưa dứt lời, thân thể Hạng Thiên Minh từ từ biến thành hư vô..., cuối cùng biến mất ngay tại chỗ.

Cùng lúc đó, trên Dược Thần hào nghênh đón một nhóm năm người.

Trong đó ba người theo thứ tự là Khố Lạp, Lý Vân Dương, lão ma đầu, còn có hai gã nam nhân là người Lý Vân Dương quen biết ở trên đường, toàn thân bọn họ trên dưới đều để lộ ra một cổ Hạo Nhiên Chính Khí, dường như người chánh trực nhất trên thế gian.

Lý Vân Dương ôm quyền nói:

- Cảm tạ hai vị đại ca hỗ trợ, nếu không phải các người dẫn đường, ta chỉ sợ thật sự sẽ không tìm được Dược Thần hào.

- Ha ha, Lý tiểu đệ khách khí, nhấc tay làm chút chuyện nhằm nhò gì, chưa nói sau khi ngươi và chúng ta gặp nhau là như cố tri, giữa bằng hữu với nhau cần gì phải nói lời cảm tạ.

Hai gã nam nhân hào sảng cười nói.

Lý Vân Dương cũng không làm ra vẻ, đi theo hai gã nam nhân đi vào Dược Thần hào...

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.