Vũ Trụ Trùm Phản Diện

Chương 689: Chương 689: Da mặt không phải dày bình thường




Trong vũ trụ tối tăm, đột nhiên trở nên đặc biệt yên tĩnh.

- Ực ực...

Tất cả mọi người nuốt nước miếng, bọn họ khiếp sợ khi nhìn thấy được thực lực đáng sợ của Chí Tôn của yêu giới này.

- Đây là... Đại Dự Ngôn Thuật, không đúng, còn có chân khí cực quang Cực Quang Minh Thần chuyên khắc vật âm tà...

Thịnh Văn Kiệt nhíu mày, nếu như hắn không nhìn nhầm, vừa rồi Tiểu Bạch lợi dụng đặc điểm của Đại Dự Ngôn Thuật không có cách nào bị phòng ngự, đồng thời còn có thể công kích trên diện tích lớn, trộn lẫn với chân khí cực quang của Cực Quang Minh Thần ở trong đó, do đó trong nháy mắt đã tiêu diệt vô số Lệ Quỷ.

Nói cách khác, con thỏ này hoàn toàn kết hợp được Đại Dự Ngôn Thuật và lực cực quang với nhau, phát sinh một loại năng lượng hoàn toàn mới, cho nên mới có thể thoáng cái tiêu diệt nhiều Lệ Quỷ như vậy.

- Con thỏ thật đáng sợ, thiên phú của nó còn lợi hại hơn cả Hỗn Độn Thiên Thần năm đó!

Thịnh Văn Kiệt lộ ra vẻ mặt vô cùng nghiêm trọng, làm sư phụ của Hỗn Độn Thiên Thần, hắn đương nhiên biết thiên phú của Hỗn Độn Thiên Thần có bao nhiêu khủng khiếp.

Nhưng Hỗn Độn Thiên Thần khủng khiếp, cũng chỉ là thành tựu Chí Tôn.

Nhưng con thỏ này lại khác, nó không chỉ có nắm giữ Chí Tôn Thần Thú Ấn, còn chiếm được truyền thừa của Cực Quang Minh Thần, trong tương lai thành tựu quả thực không có cách nào đánh giá được.

Nhưng có điều khiến cho Thịnh Văn Kiệt không nghĩ ra chính là con thỏ này làm sao biết được Đại Dự Ngôn Thuật?

Phải biết rằng, đây chính là chiêu bài tuyệt chiêu của hắn, không có hắn tự mình hướng dẫn, nó không có khả năng lĩnh ngộ được đi?

- Lẽ nào con thỏ này cũng quen biết với tiền thân của mình sao?

Vẻ mặt Thịnh Văn Kiệt nghi ngờ.

- Này, tất cả các người có khỏe không? Thỏ bảo bảo tôi nhớ các người muốn chết.

Tiểu Bạch vung vẩy móng vuốt nhỏ với cao thủ của hai cung Thiên, Tiên và cao thủ của bốn Thần tộc lớn, trên mặt nở nụ cười vui vẻ.

Cao thủ của hai cung Thiên, Tiên và cao thủ của bốn Thần tộc lớn đều đen mặt lại, có kích động muốn lập tức xoay người rời đi.

Phải biết rằng, từ sau khi Tiểu Bạch tới làm Chí Tôn của yêu giới, lại thường xuyên dẫn theo một phần lớn đại yêu Thần Vị cảnh đi tới nhà bọn họ làm khách.

Đồng thời còn điên cuồng ám chỉ với bọn họ, muốn bọn họ đi vô cùng đơn giản, chỉ cần cho bảo bối là được.

Ban đầu, lấy cá tính của hai cung Thiên, Tiên và bốn Thần tộc lớn, bọn họ tuyệt đối sẽ không để cho một con thỏ uy hiếp.

Nhưng ai có thể nghĩ tới, con thỏ này rất biết cách lựa chọn thời gian, chuyên môn chọn lúc hai cung Thiên, Tiên và bốn Thần tộc lớn đang chiến tranh tiến vào trong giai đoạn gay cấn nhất để tới làm khách.

Nếu như bọn họ không đáp ứng, vậy yêu giới lại nhúng tay vào, tất cả cố gắng của bọn họ sẽ chỉ tiện nghi cho con thỏ này, để cho nó tới làm ngư ông đắc lợi.

Cuối cùng bọn họ chỉ có thể thỏa hiệp cho Tiểu Bạch một ít bảo vật, để cho nó mau về nhà.

Nhưng điều khiến cho bọn họ không nghĩ tới chính là da mặt của con thỏ này không phải dầy bình thường, ba ngày hai lượt dẫn theo một số lớn đại yêu Thần Vị cảnh đi tới nhà bọn họ làm khách.

Không chỉ có ăn uống thả cửa, sau đó còn muốn cầm theo một đống lớn bảo bối trở lại, thật khiến cho bọn họ tức tới mức nghiến răng nghiến lợi.

Cuối cùng cho đến bây giờ bọn họ vẫn không có biện pháp, chỉ có thể tới quyết đấu trận ba thắng hai, hi vọng sớm kết thúc chiến đấu, để tránh bị con thỏ không biết xấu hổ này tiếp tục giở trò.

- Ôi...

Cung chủ Thiên Cung, Hạ Phong thở dài, trong lòng càng thêm phiền muộn.

Phải biết rằng, con thỏ này lại được lão tổ tông của bọn họ an bài ở bên cạnh Vương Hạo làm thỏ gián điệp, theo lý thuyết đáng lẽ phải đứng về phía bọn họ mới đúng.

Nhưng nó hoàn toàn không có bất kỳ tình cảm không nói, còn dọn sạch hết một nửa bảo khố Thiên Cung của bọn họ.

Hiện tại con thỏ này cứu bọn họ, chuyện này cho dù dùng mông nghĩ cũng biết, sau này bọn họ nhất định lại sẽ bị mò mất một khoản.

Đúng lúc này, một kiếm khí lạnh tới mức thấu xương ở trong vũ trụ tối tăm tàn sát bừa bãi ra, khiến người ta có loại cảm giác không rét mà run.

- Chuyện gì xảy ra vậy?

Mọi người ở đây vô cùng kinh ngạc, cuống quít quay đầu nhìn lại.

Chỉ thấy khóe miệng của Sở Phong người cầm kiếm này cong lên lộ ra một nụ cười tà ác, Ma Kiếm trong tay hắn chợt giơ lên, nhanh chóng cắt phá hư không, dâng lên từng đợt chấn động mà mắt thường có thể thấy được.

- Không tốt, mọi người nhanh chóng hợp lực phòng ngự, không thể coi thường một kiếm này được, một người căn bản không chống đỡ được.

Sắc mặt mọi người ở đây đều biến đổi, nhanh chóng tập trung lại, liều mạng tập trung chân khí của bản thân tới phòng ngự một kiếm này.

- Bảo vệ thỏ Chí Tôn đại nhân!

Mười con rồng lớn màu vàng ngửa đầu hét lớn một tiếng, thân thể dài ngàn mét nhanh chóng bao vây xung quanh Tiểu Bạch.

- Trời ơi của tôi, thế nào lại còn tới nữa!

Đám người Lâm Mộng Mộng cảm thấy đau đầu, khẽ xoa mi tâm, nhanh chóng trốn ở phía sau cánh cửa địa ngục.

- Ầm ầm ầm...

Một giây tiếp theo, một đường kiếm quang màu đen nhanh chóng chém ra, kiếm khí cuồng bạo đã không ngừng càn quét ở trong vũ trụ tối tăm, không trung còn bị xé rách ra một vết rách thật dài.

- Gào...

Đúng lúc này, Vạn Quỷ tướng quân ngửa mặt lên trời nổi giận gầm lên một tiếng, hắn vung vẩy thanh đao đỏ như máu trong tay, một đường đao quang có chứa khí tức tử vong chợt chém ra, lấy xu thế tiến thẳng không lùi nghênh đón kiếm quang màu đen.

- Ầm ầm ầm...

Hai bên đỏ và đen va chạm vào nhau, có tiếng nổ kinh thiên chợt vang lên, một trận gió bão khủng khiếp trong nháy mắt được hình thành, ở trong hư không lưu lại từng đợt chấn động.

Lại đúng vào lúc này, bóng dáng Vương Hạo đột nhiên xuất hiện.

- Mẹ nó, tôi cũng chỉ đi mới có hai phút, không đến mức làm ra động tĩnh lớn như vậy chứ?

Vương Hạo bị giật mình, hắn nhanh chóng cắn đứt ngón tay, bấm ra một đạo chỉ quyết.

thần thông đạo Tu La, Tu La đến trái đất!

- Gào!!!

Một giây tiếp theo, thân thể cao lớn của A Tu La xuất hiện, hình tượng ba đầu sáu tay tức giận trợn mắt càng làm cho lòng người run lên.

- A Tu La!

Bốn vị tộc trưởng của Thần tộc trợn tròn hai mắt, cảm giác mình sắp phát điên rồi.

Ai có thể nói cho bọn họ biết, Vương Tiểu Bạch này rốt cuộc là ai?

Hắn không chỉ biết thần thông của đạo Nhân Gian, còn có thể biết thần thông của đạo Tu La, nếu quả thật là người trong thần tộc Thiên Thánh, bọn họ không có lý do gì lại không biết chứ?

Vương Hạo đứng ở trước mặt A Tu La, giống như người khổng lồ và con kiến.

Nhưng Vương Hạo vẫn không chút khách khí đá A Tu La một đá, hầm hừ nói:

- Ngây người ra làm gì? Lẽ nào ngươi muốn nhìn người này giết chết ông nội của ngươi sao?

- Ông nội ông không nên gấp, ta lại đi thu thập tiểu tử kia.

A Tu La lộ ra vẻ mặt ủy khuất, hắn thật sự không muốn bị triệu hoán đến nhân gian, nhất là bị Vương Hạo triệu hoán qua.

- Ông nội?

Tất cả mọi người ở đó trợn mắt há hốc mồm, vô cùng muốn biết Vương Tiểu Bạch này rốt cuộc là thần thánh phương nào.

Hắn không chỉ có xưng là đại diện Thiên Đạo, còn triệu hoán ra cánh cửa địa ngục, hiện tại còn khiến cho A Tu La gọi hắn là ông nội, thân phận này khó tránh khỏi quá kinh khủng đi?

- A Tu La chỉ gọi Vương Hạo là ông nội, hắn chính là Vương Hạo.

Hai mắt của Tiểu Bạch chợt sáng lên, hưng phấn nhảy tung tăng ở trên mai rùa của lão ma đầu.

Mày liễu của Ái Nhi khẽ nhíu lại, nói:

- Nhưng bất kể là khí tức, hay hình dạng của người này đều không giống với Vương Hạo đại nhân?

Tiểu Bạch mừng rỡ kêu lên:

- Hắn chính là Vương Hạo, thỏ bảo bảo tôi có thể cảm ứng được rõ ràng tâm linh tương thông với hắn.

- Sư đệ lại có thể thật sự từ trong cấm vực đi ra!

Vẻ mặt Lăng Tiêu nhất thời chấn động.

- Vương Hạo đại nhân không hổ danh là chúa cứu thế, lại có thể ở dưới mí mắt của ý thức vũ trụ mí mà vượt ngục, thực sự quá lợi hại.

Hai mắt Ái Nhi lóe ra hình trái tim nhỏ.

Lão ma đầu lộ ra vẻ mặt hoảng sợ, hắn cảm giác ngày tháng bi thảm của mình lại sắp tới rồi...

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.