Vũ Trụ Trùm Phản Diện

Chương 690: Chương 690: Dự cảm không lành




Trong vũ trụ tối tăm.

A Tu La phi thân đi tới trước mặt Vạn Quỷ tướng quân.

- Gào...

Vạn Quỷ tướng quân khẽ gào thét một tiếng, vội vàng cúi thấp đầu, hình như đang nghề lễ vậy.

Chân mày Vương Hạo nhăn lại, lẩm bẩm nói:

- Không phải nói Vạn Quỷ tướng quân và A Tu La không phân cao thấp sao? Nhưng vì cái gì mình lại cảm giác hai người không ở trên cùng một cấp bậc vậy?

Giọng nói của Lục Đạo vang lên.

- A Tu La là Chiến Thần của Lục Đạo Luân Hồi, hắn có tư tưởng độc lập, chỉ cần đạo Tu La không bị phá, hắn lại có thể sống lại vô hạn, là tồn tại không có cách nào thay thế được, người thống trị của mấy đạo khác, bọn họ không có tư tưởng độc lập, chỉ có bản năng chiến đấu, nếu như chết vậy thì sẽ bị thay thế, cho nên bọn họ nhìn thấy A Tu La đều phải hành lễ.

Vương Hạo bừng tỉnh khẽ gật đầu.

- Nói cách khác, những người này đều là con rối, A Tu La không phải là con rối sao?

- Không sai, cậu cũng có thể hiểu thế nào!

Lục Đạo giải thích:

- Ngoại trừ A Tu La ra, những kẻ khác đều là con rối, bọn họ đều cần phải nghe lệnh của A Tu La.

Vương Hạo lại hỏi:

- Vậy bây giờ trong Lục Đạo Luân Hồi, ngoại trừ A Tu La và Vạn Quỷ tướng quân, còn có người thống trị khác không?

- Không có!

Lục Đạo thở dài nói:

- Lục Đạo Luân Hồi trước đó gặp phải một lần công kích hủy diệt, ngoại trừ A Tu La có thể sống lại ra, năm vị lãnh chủ còn lại đều đã chết trận.

- Tất cả đều chết trận sao?

Vương Hạo hiếu kỳ hỏi:

- Là ai có loại bản lĩnh này, lại có thể giết chết năm vị lãnh chủ của Lục Đạo Luân Hồi?

Giọng nói của Lục Đạo nghiêm trọng nói:

- Người này được gọi là Bất Tử Hiên Thiếu, không quan tâm dùng phương pháp gì giết chết hắn, hắn đều có thể sống lại, là một quái vật bất tử.

- Bất Tử Hiên Thiếu!

Vương Hạo kinh ngạc kêu lên một tiếng.

- Người này không phải đã bị phong ấn ở nơi truyền thừa Vũ Diệu Ma Thần sao? Làm sao hắn có thể chạy tới Lục Đạo Luân Hồi?

Lục Đạo cười gượng nói:

- Tiểu tử cậu vẫn quá non, cậu thật sự cho rằng một phong ấn có thể phong ấn được quái vật bất tử này mấy trăm vạn năm sao?

- Ông là nói, Bất Tử Hiên Thiếu này đã phá được phong ấn ra ngoài sao?

Vương Hạo thử thăm dò.

Lục Đạo thở dài.

- Hắn tốn năm vạn năm, chết mấy chục tỷ lần, lại đập thủng một lỗ trong phong ấn của Vũ Diệu Ma Thần, sau bởi vì trong vũ trụ không có người nào có thể giết chết hắn, hắn liền chạy tới Lục Đạo Luân Hồi tìm chết, nhưng kết quả ta tự mình ra tay cũng không giết được hắn, cuối cùng hắn nản lòng thoái chí, lại chạy về vùng đất truyền thừa của Vũ Diệu Ma Thần, cho tới bây giờ cũng không có đi ra.

- Năm vạn năm? Chết mấy chục tỷ lần lần? Chạy đến Lục Đạo Luân Hồi tìm chết?

Khóe miệng Vương Hạo khẽ giật. Hắn cảm giác mình đủ điên cuồng, nhưng vừa so với người này, hoàn toàn chính là không thể so sánh!

Lục Đạo nhắc nhở:

- Ta cảnh cáo tiểu tử cậu, ngàn vạn lần không nên đi chọc vào tên Bất Tử Hiên Thiếu này, hiện tại hắn đang buồn chán muốn chết, nếu như để cho hắn biết tiểu tử cậu không tầm thường, vậy hắn nhất định sẽ giống như một miếng cao da chó quấn quít lấy cậu.

Vương Hạo vô tội nhún vai.

- Tôi nghĩ ông có khả năng phải thất vọng rồi, sau khi chuyện bên này kết thúc, tôi sẽ đi tới vùng đất truyền thừa của Vũ Diệu Ma Thần, thuận tiện sẽ gặp Bất Tử Hiên Thiếu này.

Giọng điệu Lục Đạo cấp bách hét lớn:

- Tiểu tử cậu điên rồi sao? Người ta là trốn tránh không kịp, cậu còn hết lần này tới lần khác đi lên, cậu muốn chứng minh gì? Chứng minh cậu rất lợi hại à?

Vương Hạo lại cười nói:

- Tôi vốn đã rất lợi hại, ông cũng không phải không biết!

Lục Đạo bị sặc, không biết nên nói cái gì cho phải.

Nếu như trước đây có người nói với hắn lời như vậy, hắn đã sớm phỉ nhổ chết đối phương.

Nhưng sau khi chứng kiến qua sự thần bí của Vương Hạo, hắn chỉ có thể lựa chọn duy trì sự im lặng.

Bởi vì hắn cũng không biết, một giây tiếp theo tiểu tử Vương Hạo này sẽ làm ra chuyện gì kinh thiên động địa, khiến người ta không tưởng tượng được, nói không chừng người này thật sự có biện pháp giết chết Bất Tử Hiên Thiếu.

Lục Đạo thở dài, nhắc nhở:

- Cậu muốn đi thì đi! Tuy nhiên cậu phải lưu ý những thi thể có chứa thuộc tính đặc biệt, tôi cần chế tạo lại lãnh chủ Lục Đạo Luân Hồi.

Vương Hạo khẽ gật đầu.

- Tôi biết, sau này có được thi thể, tôi nhất định đưa qua cho ông.

- Gào...

A Tu La hét lớn một tiếng, phóng về phía người cầm kiếm Sở Phong này.

Đồng thời, Vạn Quỷ tướng quân phát ra một tiếng gào trầm thấp, trong nháy mắt toàn thân bị huyết quang bao phủ, trên mặt dữ tợn giống như ma quỷ vậy, từng tơ máu màu đỏ tươi quấn ở trên thanh đao sắc bén trong tay, trong lúc mơ hồ có một cái mặt quỷ hiện lên.

- Má của tôi ơi, nói đánh là đánh, một chút lòng luân lý cũng không có.

Vương Hạo oán giận một câu, nhanh chóng trốn đến phía sau cánh cửa địa ngục.

Đám người Lâm Mộng Mộng cũng không ngốc, bọn họ đều nhanh chóng trốn đi, để tránh bị bị dư âm đánh bay.

- Ha hả, Tu La Chiến Thần, Vạn Quỷ tướng quân, cho dù các người rất cường đại, nhưng ở trước mặt tôi còn chưa đủ nhìn!

Khóe miệng Sở Phong cong lên, hiện ra một nụ cười tà, Ma Kiếm trong tay hắn giơ lên thật cao, trong vũ trụ có từng năng lượng vô cùng tà ác nhanh chóng tập trung về phía trong Ma Kiếm, khiến cho khí tức Sở Phong càng trở nên cường đại hơn.

- Ít coi thường người khác đi!

Ánh mắt của A Tu La lạnh thấu xương, sắc bén như đao phong nhìn chăm chú vào Sở Phong, sáu cánh tay của hắn giơ lên phát động ra một luồng năng lượng cuồng bạo, bắn ra giống như lũ quét bạo phát, khiến cho không trung vỡ nát giống như mạng nhện vậy.

- Gào...

Vạn Quỷ tướng quân hét lớn một tiếng, thanh đao sắc bén màu đỏ trong tay hắn phát ra một đạo đao khí sắc bén, phía trên có ánh sáng màu đỏ điên cuồng cuốn ra ngoài, khiến cho vũ trụ trong nháy mắt bị nhuộm thành màu đỏ như máu.

- Chém!

Trên mặt Sở Phong hiện ra một sự điên cuồng, Ma Kiếm trong tay hắn chợt chém xuống, bạo phát ra hàn quang chói mắt, giống như hóa thành tồn tại sắc bén nhất thế gian.

- Ầm ầm ầm...

Một giây tiếp theo, khi ba đạo năng lượng cuồng bạo tiếp xúc với nhau, bạo phát ra một tiếng động lớn kinh thiên, hư không bốn phía xung quanh càng lắc lư kịch liệt, giống như toàn bộ vũ trụ đều đang lắc lư vậy.

Đồng thời, A Tu La cảm thấy một lực đạo không thể ngăn cản từ phía trước cuốn tới, thân hình hắn giống như trúng phải đòn nghiêm trọng, liên tục lui về phía sau, hắn phải lùi lại hơn vạn mét mới có thể dừng lại được.

Vạn Quỷ tướng quân cũng không có khác hắn, cũng lùi lại hơn khoảng vạn mét thân thể mới có thể đứng vững.

Tất cả mọi người ở đó đều liền hít một hơi khí lạnh, Vạn Quỷ tướng quân liên thủ với A Tu La lại không có cách nào đánh bại được người cầm kiếm, vị này khó tránh quá nghịch thiên rồi!

Đúng lúc này, một sóng khí trước đây chưa từng thấy đang phân tán ra bốn phía, giống như sóng lớn muốn cắn nuốt hết tất cả.

- Không tốt, mọi người nhanh phòng ngự đi!

Cao thủ của hai cung Thiên, Tiên và cao thủ của bốn Thần tộc lớn biến sắc, sóng khí này phân tán ra bốn phía, tuyệt đối có thể sánh ngang với một đòn toàn lực của cường giả Thần Vị cảnh.

Tiểu Bạch bị giật mình, nó lấy ra Tiên Linh cầu thu mười con rồng lớn vào, sau đó ngồi đàng hoàng ở trên vương tọa của mình.

Sắc mặt Lăng Tiêu và Ái Nhi biến đổi, nhanh chóng nhảy tới trên mai rùa của lão ma đầu.

Lão ma đầu lập tức sử dụng ra Vô Ảnh Cước, dẫn theo Tiểu Bạch, Lăng Tiêu, Ái Nhi di chuyển vào trong vũ trụ, sau đó nhanh chóng vọt tới phía sau cánh cửa địa ngục, đẩy ngã lời đồn rùa bước đi chậm.

Chỉ là lão ma đầu vừa dừng lại, đã thấy được Vương Hạo cười như không cười nhìn hắn, điều này làm cho tim hắn chợt đập mạnh, hắn có loại dự cảm đặc biệt không tốt...

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.