Vũ Trụ Trùm Phản Diện

Chương 691: Chương 691: Anh hùng mưu lược có phần giống nhau




Trong vũ trụ tối tăm.

Một luồng năng lượng cuồng bạo cuốn ra thiên địa.

Cửa địa địa ngục lấy phong thái mạnh mẽ, ở trong mưa rền gió dữ vẫn sừng sững không đổ.

Phía sau cánh cửa địa ngục.

- Vương Hạo, thỏ bảo bảo tôi nhớ anh muốn chết!

Vẻ mặt Tiểu Bạch mừng rỡ nhảy đến trên vai của Vương Hạo, vươn hai cái tay nhỏ ngắn ôm lấy mặt của Vương Hạo, nó lấy mặt nhỏ nhắn đầy lông nũng nịu cọ cọ ở phía trên.

- Tiểu tử, một năm này mày lăn lộn không tệ đâu!

Vương Hạo mỉm cười khẽ xoa đầu thỏ của Tiểu Bạch.

Hắn vừa dứt lời, mọi người ở đây đều hít vào một hơi lạnh, Vương Tiểu Bạch này không ngờ lại thật sự là Vương Hạo, hắn thật sự vượt ngục từ dưới mí mắt của ý thức vũ trụ, vị này khó tránh khỏi quá lợi hại đi?

Triệu Y Linh phồng má, nắm đấm nhỏ chợt nắm lại, cô rõ ràng còn nhớ rõ chuyện Vương Hạo đùa giỡn với đại diện Thiên Đạo vừa rồi.

Tiểu Hồ Ly lộ ra vẻ mặt mừng rỡ, những lời nói hùng hồn muốn trừng trị Vương Hạo vừa rồi, cô đã quên sạch sẽ.

Tiểu Bạch vung cái đầu nhỏ, vẻ mặt kiêu ngạo nói:

- Đó là đương nhiên, thỏ bảo bảo tôi là Chí Tôn của yêu giới, ra lệnh một tiếng, đám yêu trong thiên hạ đều phải hưởng ứng, cho dù là hai cung Thiên, Tiên, bốn Thần tộc lớn nhìn thấy thỏ bảo bảo tôi cũng phải ngoan ngoãn nhường đường.

Sắc mặt ba người lão ma đầu, Lăng Tiêu, Ái Nhi thoáng ửng đỏ, phải biết rằng từ sau khi con thỏ không biết xấu hổ này lên làm Chí Tôn của yêu giới, lại làm cho yêu giới yêu oán sôi trào, các loại sưu cao thuế nặng nhiều đến mức đếm không xuể.

Hiện tại yêu giới có sáu mươi phần trăm yêu thú đều không sống nổi, dự định vùng lên khởi nghĩa, loại bỏ sự thống trị của con thỏ bạo quân này, làm gì có chuyện nghe theo mệnh lệnh của nó nói, thực sự là nói còn êm tai hơn cả hát.

Đương nhiên, vì phòng ngừa bị con thỏ không biết xấu hổ này nhớ thương, bọn họ chỉ có thể ra sức gật đầu phối hợp.

- Mày thật sự có lợi hại như vậy sao?

Vương Hạo sử dụng ánh mắt hoài nghi tới cực điểm quan sát Tiểu Bạch, lấy hiểu biết của hắn về con thỏ này, nó chắc hẳn đã khiến cho yêu giới sinh ra yêu oán sôi trào, bị toàn bộ yêu giới gọi là thỏ bạo quân mới đúng, làm sao có khả năng khiến cho bầy yêu trong thiên hạ hưởng ứng hiệu lệnh?

Hơn nữa, đây chính là con thỏ do hắn một tay nuôi lớn, không có lý do nào lại đột nhiên hoàn lương, biến thành một minh quân được?

Ba người lão ma đầu, Lăng Tiêu, Ái Nhi nhìn Vương Hạo với vẻ mặt bội phục, quả nhiên người hiểu rõ Tiểu Bạch nhất vẫn là Vương Hạo, đều không biết xấu hổ giống nhau.

Tiểu Bạch sốt ruột, tức giận nói:

- Anh bớt coi thường thỏ bảo bảo tôi đi. Phải biết rằng thỏ bảo bảo tôi vừa lên Chí Tôn của yêu giới, lại phát hiện yêu thú của yêu giới đã biến đổi, mà căn nguyên của tất cả những điều vạn ác này chính là tiền tài, là số tiền tài đó khiến cho bọn họ mất đi sự đơn thuần của yêu thú, cho nên thỏ bảo bảo tôi ban bố bộ luật thỏ Chí Tôn, bắt đầu tịch thu tất cả tài sản của bọn họ thukhiến cho bọn họ trở về sự đơn thuần ban đầu, đồng thời bọn họ không có tiền, dĩ nhiên là sẽ ngoan ngoãn nghe lời.

Mọi người ở đây trợn mắt há hốc mồm, cảm giác con thỏ này thật sự không biết xấu hổ, lại có thể nói đen thành trắng, còn bộ dạng vô cùng khí thế như vậy, thực đúng là cánh rừng lớn, thỏ gì cũng có.

Vương Hạo hô to một tiếng hay.

- Hay lắm, thực sự là anh hùng mưu lược có phần giống nhau!

- Vèo...

Trong nháy mắt, tất cả mọi người ở đó phỉ nhổ, quả nhiên là có chủ nhân gì sẽ có dạng thỏ đó, đều là vô sỉ cộng thêm không biết xấu hổ giống nhau,.

Tiểu Bạch khiêm tốn nói:

- Làm gì có, làm gì có, thỏ bảo bảo tôi dù sao cũng là do loại chính nhân quân tử như anh nuôi lớn, dù thế nào cũng không thể khiến cho anh mất mặt được, có đúng không?

Vương Hạo thoả mãn khẽ gật đầu, lấy ra một củ cà rốt đưa cho Tiểu Bạch.

- Ầm ầm ầm...

Đúng lúc này, một tiếng nổ cực lớn lại vang lên lần nữa.

Mọi người đưa đầu ra nhìn ra bên ngoài, chỉ thấy A Tu La và Vạn Quỷ tướng quân lại bị đánh lui, đồng thời trên thân của Vạn Quỷ tướng quân đã đầy những vết thương, rõ ràng sắp không chịu nổi.

- Cái này có chút phiền phức!

Chân mày Vương Hạo nhăn lại, ánh mắt rơi vào trên thân của lão ma đầu.

- Cậu muốn làm gì?

Trong lòng lão ma đầu thầm giật mình, dự cảm không lành lại xông lên đầu.

Vương Hạo lại cười nói:

- Ông cũng biết, A Tu La ra đấu sẽ tiêu hao thọ nguyên của tôi, máu của ông...

Lão ma đầu ngay cả vội vàng kêu lên:

- Tìm thỏ Chí Tôn đại nhân, đại nhân đã thu đại yêu Thần Vị cảnh trong Tinh Vực yêu giới vào trong Tiên Linh cầu, nơi đó có vô số máu tươi có thể cung cấp cho cậu.

Tiểu Bạch rất tự giác móc ra Tiên Linh cầu, chuyển cho Vương Hạo.

Đúng lúc này, giọng nói của Băng Lộ đột nhiên vang lên.

- Tôi đã mang Thánh Kiếm tới, chuẩn bị tiếp kiếm!

- Thánh Kiếm rốt cuộc đã tới!

Mọi người ở đây vui mừng quá đỗi, có cảm giác sống sót sau tai nạn.

- Gào!!!

Vẻ mặt Sở Phong biến đổi lớn, một tiếng gào trầm thấp từ trong cổ họng hắn truyền ra, một tia huyết quang màu đỏ tươi từ trong lớp da tràn ra, trên mặt cũng trở nên dữ tợn giống như ma quỷ vậy, nhất là khí tức càng mạnh mẽ hơn so với ban đầu không chỉ gấp mấy chục lần.

Một cảnh tượng bất thình lình diễn ra khiến cho mọi người ở đây đều phải biến sắc, đây là tiết tấu người cầm kiếm này là muốn liều mạng rồi!

- Vèo...

Đúng lúc này, một đường kiếm quang màu trắng cuồn cuộn từ trên cao hạ xuống, vững vàng rơi vào trước người Vương Hạo.

- Ma Kiếm diệt thế!!!

Bóng dáng Sở Phong lắc lư, hóa thành một bóng đen, giống như tia chớp lao nhanh về phía Vương Hạo, Ma Kiếm trong tay hắn bỗng nhiên đâm ra với một quỹ tích khó có thể nắm bắt được, toàn thân hắn đầy huyết quang giống như nước thủy triều tập trung lại lao về phía Ma Kiếm.

Huyết quang đi qua nơi nào, không trung bị hoàn toàn vỡ ra, mang theo lực lượng giống như hủy diệt trào về phía Vương Hạo.

Đối mặt với một kiếm khủng khiếp của Sở Phong như vậy, thân hình Vương Hạo không động đậy, hắn giơ tay lên nhẹ nhàng nắm Thánh Kiếm trong tay.

Thấy một cảnh tượng như vậy, trong mắt mọi người ở đây đều lộ ra một sự lo lắng, lực lượng Sở Phong được Ma Kiếm gia tăng đã đạt tới đỉnh phong, Vương Hạo chỉ là tu vi Vũ Đế cấp tám, thật sự có thể dựa vào một thanh Thánh Kiếm để đánh bại được Sở Phong sao?

Đúng lúc này, hai mắt Vương Hạo chợt vừa mở, toàn thân hắn đột nhiên được sấm sét cuồng bạo vây xung quanh, trong nháy mắt một bộ khôi giáp màu tím mặc vào trên người hắn, tu vi cũng từ Vũ Đế cấp tám ban đầu tăng lên tới Vũ Thánh cấp tám.

- Truyền thừa của Lôi Thần thượng cổ!

Bẻ mặt mọi người ở đây vẫn còn lo lắng, cho dù Vương Hạo mở ra truyền thừa của Lôi Thần thượng cổ, như vậy cũng chỉ mới là tu vi Vũ Thánh cấp tám, vẫn không đủ nhìn đi?

- A!

Vương Hạo đột nhiên hét lớn một tiếng, toàn thân hắn lóe ra một đường ánh sáng trắng chói mắt, trong toàn bộ thiên địa cũng đột nhiên trở nên bạo động, ở trong vũ trụ có một lực lượng không tên đang nhanh chóng điên cuồng phun ra.

Bọn chúng lao vọt về phía Vương Hạo, khiến cho tu vi của Vương Hạo lại được nâng cao.

Không được một giây, tu vi của hắn đã đạt được đến Thần Vị cảnh cấp tám.

- Làm sao có thể như vậy được!!!

Mọi người ở đây trợn tròn hai mắt, bộ dạng giống như nhìn thấy quỷ.

Đây rốt cuộc là đại chiêu gì, lại có thể khiến một Vũ Thánh nho nhỏ tăng lên tới Thần Vị cảnh, phải biết rằng ở trong đó còn có bốn cảnh giới lớn là Vũ Tôn, Vũ Thần, Thiên Vị cảnh, Thần Vị cảnh.

Đồng tử của Sở Thánh Hùng tộc trưởng của thần tộc Thiên Thánh chợt co lại, thét to:

- Đây là thần thông Thiên Đạo trong Lục Đạo Luân Hồi, Thiên Đạo vĩnh hằng, có thể mượn được lực lượng của Thiên Đạo.

- Mượn lực lượng của Thiên Đạo!

Mọi người ở đây đều hít vào một hơi lạnh, bị người đàn ông tự xưng đã từng ngủ với đại diện Thiên Đạo hù dọa...

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.