Vũ Trụ Trùm Phản Diện

Chương 692: Chương 692: Thiên Đạo vĩnh hằng




Trong vũ trụ tối tăm.

Trên người Vương Hạo mặc khôi giáp màu tím, trong tay cầm Thánh Kiếm chớp hiện ánh sáng thần thánh, tu vi cũng trong nháy mắt đạt tới Thần Vị cảnh cấp chín, nhìn qua hắn giống như một Chiến Thần uy phong lẫm liệt.

- Chỉ thiếu chút xíu nữa đã đột phá thượng cổ các Thần cấp, tuy nhiên như vậy cũng đủ rồi!

Vương Hạo xiết chặt nắm đấm, cảm nhận trong cơ thể có lực lượng cuồng bạo điên cuồng phun ra.

Nếu như hắn có thể lĩnh ngộ Lĩnh Vực của Thần, như vậy có thể dễ dàng đột phá đến cấp bậc của các Thần thượng cổ.

Nhưng rất đáng tiếc, hắn chỉ lĩnh ngộ thần to lớn nói, cao nhất cực hạn cũng chỉ có thể đột phá đến Thần Vị cảnh cấp chín.

- Lại là Thiên Đạo vĩnh hằng trong Lục Đạo Luân Hồi!

Vẻ mặt Thịnh Văn Kiệt chấn động nhìn Vương Hạo, đây đã là thần thông thứ ba trong Lục Đạo Luân Hồi được Vương Hạo dùng ra.

Nếu như Vương Hạo thật sự người trong thần tộc Thiên Thánh, như vậy hắn nhất định cũng sẽ biết thần thông Địa Ngục Luân Hồi trong đạo Địa Ngục, điều này cũng làm cho biểu thị Vương Hạo lĩnh ngộ bốn môn thần thông của Lục Đạo Luân Hồi.

Nhưng một tiểu tử khoảng hai mươi tuổi, làm sao có khả năng lĩnh ngộ được bốn thần thông của Lục Đạo Luân Hồi chứ?

- Lẽ nào người này cũng là một lão quái vật nào đó chuyển thế đến hay sao?

Thịnh Văn Kiệt nhíu mày, cẩn thận cảm nhận khí tức của Vương Hạo.

Nhưng không quan tâm hắn cảm ứng thế nào, suy nghĩ như thế nào, hắn đều chưa từng thấy qua khí tức này.

Đồng thời, linh hồn của Vương Hạo vô cùng trẻ tuổi, tuyệt đối không phải là loại lão quái vật sống trên trăm vạn năm, sau đó luân hồi chuyển thế.

- Anh họ, anh thật là lợi hại!

Lâm Mộng Mộng vung vẩy bàn tay nhỏ bé, hò hét cố gắng cổ vũ cho Vương Hạo, điên cuồng đánh CALL.

- Anh Vương Hạo lợi hại nhất!

Hai mắt của tiểu Hồ Ly lóe ra từng hình trái tim, trái tim nhỏ còn đập loạn lên, cô cảm giác mình cũng sắp ngất đi rồi.

- Không ngờ tên đại bại hoại này lại có thể trở nên cường đại như vậy.

Trên gương mặt Triệu Y Linh lộ ra một tia quật cường, kiêu ngạo trong lòng nói cho cô biết, mình phải tận dụng thời gian tu luyện mới được, nhất định phải một lần nữa vượt qua được Vương Hạo, chỉ có như vậy, tên đại bại hoại này mới không dám tán gái khắp nơi.

Tuy nhiên, trong lòng Triệu Y Linh cũng lại có cảm giác cao hứng nói không nên lời, dù sao đây là người đàn ông cô nhìn trúng, hắn càng cường đại lại càng chứng minh cô càng thật sự tinh mắt.

Tộc trưởng của thần tộc Thiên Minh, Lâm Minh Kiệt liếc mắt nhìn cháu gái của mình Lâm Mộng Mộng, trong lòng hắn lập tức hiểu rõ, Vương Tiểu Bạch này chính là cháu ngoại của hắn, chính là người được gọi là chúa cứu thế, Vương Hạo kia.

- Tiểu tử tốt, lại có thể đi ra sớm như vậy!

Khóe mắt của Lâm Minh Kiệt thoáng ánh lên ý cười, trong lòng hắn cảm thấy kiêu ngạo về đứa cháu ngoại này.

Chỉ có điều khiến cho hắn không nghĩ ra chính là tiểu tử Vương Hạo này làm sao có thể biết được Lục Đạo Luân Hồi của thần tộc Thiên Thánh? Lẽ nào cha của tiểu tử này có huyết mạch của thần tộc Thiên Thánh hay sao?

Dù sao hắn đặc biệt khẳng định, mẹ của tiểu tử này, cũng chính là con gái của hắn Lâm Thi Kỳ có trăm phần trăm huyết mạch thần tộc Thiên Minh.

Nghĩ tới đây, Lâm Minh Kiệt quay đầu nhìn lại Vương Thiên Dật, phát hiện Vương Thiên Dật cũng lộ ra vẻ mặt khiếp sợ, cũng không biết là người này đoán được thân phận của Vương Hạo, hay bị Thiên Đạo vĩnh hằng do Vương Hạo mở ra hù dọa rồi.

Sắc mặt Sở Thánh Hùng, tộc trưởng của thần tộc Thiên Thánh nhanh chóng biến đổi, suy tính xem Vương Tiểu Bạch này rốt cuộc là ai?

Nếu như Vương Tiểu Bạch này thực sự người trong thần tộc Thiên Thánh bọn họ, vậy sự xuất hiện của hắn chắc chắn sẽ ảnh hưởng tới địa vị thống trị của mình.

Dù sao lĩnh ngộ bốn môn thần thông của Lục Đạo Luân Hồi, đây tuyệt đối không phải là chuyện đùa.

Vẻ mặt Sở Phong nghiêm trọng, có Thánh Kiếm kìm chế, hắn thậm chí không thể nào phát huy ra được một phần lực lượng,

Hơn nữa, Vương Hạo nắm giữ tu vi Thần Vị cảnh, lần này hắn tuyệt đối là dữ nhiều lành ít.

Đồng thời, Ma Kiếm trong tay Sở Phong cũng vô cùng hối hận, sớm biết Thánh Kiếm sẽ xuất hiện, Vương Hạo lĩnh ngộ Thiên Đạo vĩnh hằng, ngay từ lúc đầu nó lại không lao ra thể hiện, mà nên khống chế Sở Phong trốn đi, chờ tới khi lực lượng khôi phục lại đỉnh phong trước rồi mới nói.

Đáng tiếc bây giờ nói gì cũng đã muộn, lần này nó xuất thế thậm chí còn chưa tới nửa giờ, lại phải ngoan ngoãn về nhà, thực sự còn không bằng áo rồng.

- Tiếp theo lại để cho tôi tới gặp Ma Kiếm, tồn tại mà ngay cả bốn Đại Chí Tôn trong vũ trụ cũng phải né tránh!

Vương Hạo khẽ nhếch khóe miệng lên, ánh mắt đột nhiên trở nên sắc bén giống như mũi kiếm nhọn, giống như muốn xuyên thủng thân thể của Sở Phong, nhắm thẳng vào linh hồn bên trong.

- Gào...

Sở Phong hét lớn một tiếng, Ma Kiếm trong tay hắn nhanh chóng đâm ra, một loại kiếm khí tà ác đáng sợ từ chỗ mũi kiếm bắn ra.

Trong phút chốc, toàn bộ thiên địa trở nên âm u lạnh lẽo tới đến xương, thậm chí xuất hiện một mùi máu tươi nồng đậm, khiến người ta không nhịn được muốn nôn mửa.

- Ông nội, ông cũng phải cẩn thận đấy!

A Tu La quan tâm kêu lên một tiếng.

- Chỉ dựa vào người này còn không đả thương được tôi!

Vương Hạo bĩu môi, Thánh Kiếm trong tay hắn phát ra tiếng chấn động, một đạo kiếm quang vô cùng chói mắt phóng lên cao, chính khí cương trực dồi dào này khiến cho toàn bộ mảnh thiên địa phải thoáng run rẩy.

Đồng thời, Vương Hạo đã biến thành bảy thân thể, nhanh chóng phóng về phía Sở Phong.

Phá Thiên Cự Kiếm Quyết: Kiếm thứ ba, Huyễn Ảnh Phân Thân Trảm!!!

Vẻ mặt Sở Phong đại biến, hắn cảm giác được lực lượng trong cơ thể đang nhanh chóng giảm xuống, rất nhanh đã bị áp chế đến Thần Vị cảnh cấp một, đây là hiệu quả kìm chế khi Thánh Kiếm xuất hiện.

- Đi tìm chết đi!

Bảy bóng người của Vương Hạo đồng thời, hét lớn một tiếng, hắn giơ cao Thánh Kiếm trong tay nhắm ngay vào các vị trí yếu hại trên toàn thân của Sở Phong.

- Vèo vèo...

Lúc này, tiếng xé gió chói tai không ngừng vang vọng ở trong vũ trụ.

- Tài chỉ đủ vẽ giun, anh thật sự cho rằng tôi không tìm được chân thân của anh sao?

Trong tròng mắt của Sở Phong dâng lên một tia sát ý, cánh tay hắn run lên Ma Kiếm lắc lư, từng kiếm ảnh lộ ra, dọc theo từng quỹ tích huyền ảo đâm về phía một Vương Hạo trong đó.

Hắn có thể khẳng định chắc chắn, đây là bản tôn của Vương Hạo.

Bởi vì hắn cảm ứng được có một khí tức của Thánh Kiếm, cái này tuyệt đối không có cách nào sao chép được, cũng không thể làm giả được.

Trong chớp mắt khi hai kiếm vừa tiếp xúc, trong mắt hắn lại hiện ra sự kinh hãi, không ngờ đây lại là một ảo ảnh!

Sở Phong không kịp suy nghĩ thêm nữa, thân hình nhanh chóng lui lại phía sau.

- Vù...

Nhưng ngay khi thân hình Sở Phong vừa lùi lại, chợt có một bóng người lại giống như dải cầu vồng lao tới, kiếm quang chói mắt xé rách huyết quang quanh người hắn, sau đó ở trong ánh mắt hoảng sợ của Sở Phong, hung bạo đâm đến.

Đồng thời, chính khí cuồn cuộn nhanh chóng phóng đại ở trong đôi mắt của Sở Phong, cho đến cắn nuốt tất cả ánh mắt của hắn.

- Vèo...

Một giây tiếp theo, Thánh Kiếm xuyên thủng trái tim của Sở Phong, một cột máu màu đỏ tươi chợt bắn ră, khí tức Sở Phong cũng nhanh chóng giảm xuống.

Trong miệng Sở Phong phun ra một búng máu, cười gượng nói:

- Không nghĩ tới tôi mới ra đời, lại có thể trở thành đá kê chân cho một tên tiểu hài tử xấu xa, thực sự quá bi ai!

A Tu La lạnh lùng nói:

- Ma Kiếm, ông nội tôi lại là chúa tể của Lục Đạo Luân Hồi, người nắm giữ mắt của Thánh Minh trong tay, giết anh chính là cho anh mặt mũi, anh bớt ở chỗ này nói bậy đi.

- Tê tê...

Hắn vừa dứt lời, bốn Thần tộc lớn đều hít vào một hơi lạnh, bọn họ đều bị thân phận của Vương Tiểu Bạch này hù dọa.

Sắc mặt cao thủ của thần tộc Thiên Thánh càng thêm tái nhợt, bọn họ lập tức quỳ rạp xuống đất, cung kính nói:

- Vãn bối có mắt không nhìn được Thái Sơn, không biết lão tổ tông hạ xuống, mong lão tổ tông giáng tội.

Ba tộc còn lại đều vội vàng khom lưng hành lễ.

- Tham kiến Chúa Tể Lục Đạo!

- Chúa Tể Lục Đạo?

Tất cả mọi người ở đó lộ ra vẻ mặt nghi ngờ, đây là nhân vật gì vậy, vì sao có thể khiến cho bốn Thần tộc lớn trở nên thành thật như vậy?

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.