Vũ Trụ Trùm Phản Diện

Chương 693: Chương 693: Kẻ đứng phía sau




Trong vũ trụ tối tăm.

Vương Hạo chỉ một kiếm đâm xuyên qua trái tim của Sở Phong.

Sở Phong ho ra một ngụm máu tươi, hắn không nhịn được cười nói:

- Không nghĩ tới, tôi lại có thể nhìn nhầm, ngay cả Chúa Tể Lục Đạo cũng nhìn không ra, thua cũng hoàn toàn không oán trách, nếu muốn trách chỉ trách tôi có mắt không tròng.

Tất cả mọi người ở đó vẫn lộ ra vẻ mặt mờ mịt, không hiểu được chúa tể Lục Đạo Luân Hồi này là nhân vật thế nào.

Đúng lúc này, Bạch Linh đứng ở trong đám người, cũng chính là nữ thần Sí Diễm chuyển thế đi ra.

- Chúa Tể Lục Đạo chính là người lĩnh ngộ sáu thần thông lớn trong Lục Đạo Luân Hồi, đồng thời hợp nhất sáu thần thông lớn, bọn họ có thể nắm giữ sinh tử, vượt ra ngoài luân hồi, là tồn tại bất tử bất diệt.

Sắc mặt Bạch Linh nghiêm trọng nói.

- Ào ào...

Cô vừa dứt lời, tất cả mọi người ở đó đều xôn xao bàn tán.

- Nói đùa?

- Đúng vậy! Một tiểu hài tử xấu xa hai mươi tuổi, làm thế nào lại có thể lĩnh ngộ được sáu thần thông lớn trong Lục Đạo Luân Hồi?

- Còn muốn hợp nhất sáu thần thông lớn, điều này xác định không phải là đùa giỡn chứ?

- Chúng ta tu luyện là vì cái gì? Không phải là vì vượt ra ngoài luân hồi, nắm giữ sinh tử ở trong tay sao, nhưng bây giờ một tiểu quỷ hai mươi tuổi này lại đạt tới, đây là cái quỷ gì vậy hả?

- Có phải có gì nhầm lẫn hay không? Tiểu quỷ này làm sao có khả năng nắm sinh tử trong tay được?

- Lục Đạo Luân Hồi này có thật sự lợi hại như vậy sao?

- Đúng vậy! Lục Đạo Luân Hồi này là thần thông gì? Thật sự có thể nắm giữ sinh tử, vượt ra ngoài luân hồi sao?

-......

- Đám người các người là đám nhà quê cái gì cũng không hiểu, tất cả đều im lặng cho lão phu!

Sở Thánh Hùng giận dữ hét:

- Lục Đạo Luân Hồi là một thần thông mạnh nhất trong vũ trụ, chỉ cần trúng chiêu, cho dù là Thiên Đạo cũng sẽ bị đánh vào trong luân hồi, địa vị mà cả đời phấn đấu có được, tu vi khó nhọc luyện được, đều sẽ hóa thành hư không, khiến cho tất cả đều phải làm lại từ đầu.

- Tê tê...

Hắn vừa mới nói dứt lời, tất cả mọi người ở đó đều hít một hơi lạnh, bọn họ bị thần thông của Lục Đạo Luân Hồi làm cho khiếp sợ tới mức toàn thân toát mồ hôi lạnh.

- Mẹ nó, có cần kinh khủng như vậy không?

- Thậm chí ngay cả Thiên Đạo cũng có thể đánh vào luân hồi, không trách được đại diện Thiên Đạo lại thành thật lấy Thánh Kiếm qua như vậy.

- Nào chỉ là thành thật lấy Thánh Kiếm qua, vị Vương Tiểu Bạch này còn miêu tả sinh động cho chúng ta biết, chỉ cần có thực lực mạnh mẽ, cho dù là đại diện Thiên Đạo cũng có thể bị cưỡng bức dụ dỗ lừa gạt lên giường được.

- Tôi ngất, trong nháy mắt tôi đã có thể hiểu rõ, vị Vương Tiểu Bạch này vì sao có thể ngủ được với đại diện Thiên Đạo.

- Nhưng tôi vẫn không nghĩ ra, một tiểu quỷ hai mươi tuổi làm sao có thể lĩnh ngộ được thần thông cường đại như vậy?

- Anh ngu thế! Không thấy được thần tộc Thiên Thánh đều quỳ xuống gọi là lão tổ tông sao?

- Anh là nói, vị Vương Tiểu Bạch này là do lão tổ tông của thần tộc Thiên Thánh chuyển thế sao?

- Chắc chắn là vậy, không thể sai được, bằng không ai có thể mới hai mươi tuổi đã lĩnh ngộ được thần thông lợi hại như vậy?

- Nhưng vòng tuổi của Vương Tiểu Bạch này cũng chỉ có hai mươi tuổi, cái này lại phải giải thích thế nào?

- Cái này, ai biết, xem tiếp lại nói...

-......

Cung chủ của hai cung Thiên, Tiên lộ ra vẻ mặt vô cùng nghiêm trọng, bọn họ không thể nào hiểu nổi, nếu Vương Tiểu Bạch này là Chúa Tể Lục Đạo, vậy vừa rồi vì sao hắn lại muốn cứu bọn họ?

Hạ Phong cau mày nói:

- Long Cung chủ, cô thấy thế nào?

Long San San lắc đầu nói:

- Tôi cũng không hiểu, người này rất thần bí, tôi hoàn toàn không thể nhìn thấu được.

- Vèo...

Vương Hạo chợt rút Thánh Kiếm từ trong cơ thể của Sở Phong ra, trong nháy mắt một tia máu tươi phun mạnh ra ngoài.

- Cám ơn anh đã giúp tôi giải thoát!

Hai mắt của Sở Phong chậm rãi biến thành màu sắc bình thường, khóe miệng kéo lên, hiện ra vẻ tươi cười khi được giải thoát.

- Phong nhi!

Nước mắt Sở Thánh Hùng tuôn rơi, nhanh chóng tiến lên đỡ lấy Sở Phong.

- Cha, cha phải cẩn thận, con cảm giác có người đang tính kế với chúng ta...

Sở Phong phun ra một búng máu, hắn còn chưa nói dứt lời lại nghiêng đầu một cái, hoàn toàn không còn hơi thở nữa.

- Phong nhi!

Sở Thánh Hùng đau buồn khóc lớn, hơn một năm trước cháu của hắn đã chết, khiến cho hắn phải làm người đầu bạc tiễn người đầu xanh.

Hiện tại con trai hắn lại chết, chỉ còn lại có một mình hắn lẻ loi hiu quạnh, điều này làm cho hắn sau này phải sót tiếp thế nào?

Lâm Minh Kiệt thở dài, nếu như Sở Thánh Hùng biết Vương Tiểu Bạch này chính là Vương Hạo, không chỉ là hung thủ giết cháu hắn, còn là hung thủ giết chết con trai của hắn, liệu hắn có phát điên hay không?

- Thôi đi, có vài bí mật không nên nói ra thì thỏa đáng hơn, như vậy sẽ có lợi cho tất cả mọi người.

Lâm Minh Kiệt lặng lẽ an ủi mình, đây không phải là hắn không muốn nói, mà hắn sợ sau khi nói ra, mình thậm chí cũng không thể làm bằng hữu với Sở Thánh Hùng được nữa.

Tuy nhiên, trong lòng Lâm Minh Kiệt lại không thể không khen ngợi Vương Hạo, con trai, cháu trai đều đã mất, cái này Sở Thánh Hùng chắc hẳn sẽ đàng hoàng, sẽ không khoa tay múa chân đối với bọn họ nữa.

- Phù phù...

Vương Hạo mở miệng thở hắt ra, khí tức của hắn đang nhanh chóng giảm xuống, chỉ là sau khi sử dụng Thiên Đạo vĩnh hằng, chẳng biết tại sao tu vi của hắn lại có thể tăng lên một cấp, đạt tới Vũ Đế cấp chín.

Chỉ thiếu một cấp nữa hắn lại có thể đạt tới Vũ Thánh, từ nay về sau thoát khỏi dựa vào không khí, có thể thoả thích bay lượn ở trong vũ trụ.

Chỉ là hiện nay, hắn còn cần mở ra truyền thừa Lôi Thần mới có khả năng đi vào vũ trụ.

Thịnh Văn Kiệt phất tay kêu lên:

- Vương huynh, nhanh thu lại cánh cửa địa ngục, bằng không chờ những Lệ Quỷ kia đi ra, nhân gian lại sẽ đại loạn.

Vương Hạo liếc mắt nhìn mọi người ở đây, phát hiện ánh mắt bọn họ nhìn về phía mình đều là ánh mắt nhìn anh hùng, tràn đầy sự sùng bái.

- Nếu sùng bái tôi như vậy, vậy ta sẽ thu lại cửa địa ngục, như vậy sau này muốn hãm hại, có khả năng chỉ cần một đòn liên trúng.

Vương Hạo che miệng cười trộm, hắn đã nghĩ xong các loại phương án làm chuyện xấu, phì, làm chuyện tốt không để lại tên.

- Ầm ầm ầm...

Một giây tiếp theo, Vạn Quỷ tướng quân bị hút vào trong cánh cửa địa ngục, chỉ là ở trong giây phút cánh cửa địa ngục bị đóng lại, trong ánh mắt hắn xuất hiện một tia lưu luyến, có lẽ hắn còn đang suy nghĩ tới chuyện mình chưa tìm lại được linh hồn của mình.

A Tu La nhìn Vương Hạo khẽ gật đầu, sau đó cũng lập tức biến mất.

Vương Hạo đi tới bên cạnh Thịnh Văn Kiệt, lại cười nói:

- Văn Kiệt anh, cuộc chiến đấu kết thúc, chúng ta có phải nên đi uống một chén hay không?

Thịnh Văn Kiệt mỉm cười gật đầu một cái.

- Vinh hạnh!

- Ong ong...

Đúng lúc này, một tiếng động cơ cực lớn đột nhiên vang lên.

Mọi người ngẩng đầu nhìn lên, chỉ thấy một hố đen thật lớn lại có thể xuất hiện ở trong tầm mắt mọi người, còn có một chiếc phi thuyền cực kỳ khổng lồ từ trong hố đen đi ra.

Đồng thời, một tiếng cười già nua vang lên.

- Thật sự không nghĩ đến, lão phu vốn định sử dụng Ma Kiếm tới tiêu diệt các người, do đó nhận được không gian Thần Đạo, nhưng không ngờ được các người lại có Thánh Kiếm, nhưng cũng may ông trời có mắt, các người bây giờ đều trọng thương, cuối cùng vẫn chỉ uổng công, tiện nghi cho lão phu... Ha ha...

- Ai!

Sắc mặt mọi người ở đây đại biến, nhanh chóng lấy ra vũ khí đề phòng.

- Là ai? Là ai ở phía sau tính toán tất cả những điều này?

Sắc mặt Sở Thánh Hùng trở nên dữ tợn vô cùng, toàn thân hắn có khí tức cuồng bạo đang không ngừng tăng vọt lên, hắn nhất định phải tự tay giết chết người đã giao Ma Kiếm cho con trai của hắn.

- Mẹ nó, vẫn xong chưa sao?

Vẻ mặt Vương Hạo phiền muộn, hắn cảm giác những người này thực sự không có một chút đạo đức nào, không biết trùm phản diện, phì, đại anh hùng cũng cần nghỉ ngơi hay sao?

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.