Vũ Trụ Trùm Phản Diện

Chương 702: Chương 702: Dẫn sói vào nhà.




Vương Hạo thì thào lẩm bẩm, trong lòng lại hiểu rõ, sự mê mang đó là đến từ cha và mẹ hắn.

Hắn muốn đi gặp gỡ bọn họ, nhưng trong lòng lại có sự bài xích khó hiểu, cảm giác bọn họ không phải là cha mẹ mình, mà hắn cũng không phải con của bọn họ.

- Mặc kệ, bây giờ không cần để ý đến những chuyện này.

Vương Hạo lắc lắc đầu, ném hết những chuyện này ra sau đầu.

Hắn bây giờ còn có chuyện quan trọng phải làm, đó là đang đắn đo nên đi hang ổ Hồ Ly, hay là đi doanh trại Tướng Quân đây?

Vương Hạo gãi gãi cằm, vẻ mặt cực kỳ xoắn xuýt.

- Tiểu hồ ly quyến rũ động lòng người, Triệu Y Linh hào khí bừng bừng, tất cả đều có mị lực riêng, đúng là quá khó lựa chọn.

Đúng lúc này, thời gian trước mắt Vương Hạo và Tiểu Bạch phi tốc, giống như bọn họ xuyên qua hàng ngàn vạn tinh hệ trong nháy mắt.

Không lâu sau, một người một thỏ đi vào trên đồng cỏ của mảnh tinh không sáng chói.

Đồng thời, trên đồng cỏ còn có một cô gái mặc đồ bạch y, tóc dài ngang eo đang đưa lưng về phía bọn họ.

- Ngươi là ai?

Tiểu Bạch đề phòng người đó, nó lấy ra thanh trúc hỗn độn.

Vương Hạo cười tươi nghiền ngẫm.

- Ta nói Tiểu Lộ Lộ này, ngươi đưa ta đến không gian Thiên Mệnh, chẳng lẽ muốn dùng sức mạnh với ta, để giải tỏa nỗi tương tư sao?

Băng Lộ xoay người lại, phong tình vạn chủng liếc nhìn Vương Hạo, sau đó nhẹ nhàng ôm Tiểu Bạch lên, lấy ra một cây cà rốt rất ngon miệng cho nó.

Hai mắt Tiểu Bạch sáng ngời, không khách khí chút nào ôm cà rốt gặm.

Băng Lộ cười khanh khách.

- Bé con thật đáng yêu.

Vương Hạo hơi sững sờ, hình ảnh xinh đẹp hài hòa này, làm cho hắn nghĩ đến cảnh Hằng Nga ôm thỏ ngọc, vậy hắn có nên cầm búa đi chặt cây quế không nhỉ...



Không gian Thiên Mệnh.

Trên mặt Băng Lộ hiện lên nụ cười ngọt ngào, duỗi tay vuốt ve bộ lông trắng muốt của Tiểu Bạch.&Cơ thể của Tiểu Bạch run lên, lộ ra biểu cảm sảng khoái, nó có cảm giác cả cơ thể sắp giòn xốp mất.

Thấy như vậy, Vương Hạo tỏ vẻ bản thân vừa hâm mộ vừa ghen tỵ.

Phải biết rằng, con thỏ này luôn ỷ vào bản thân mình đáng yêu, làm cho các nữ cường giả tự động đưa phúc lợi cho nó.

Băng Lộ chỉ sờ nó vài cái, tu vi của Tiểu Bạch đã đột phá Võ Tôn, lại không hề ảnh hưởng chút nào đến căn cơ.

Tiểu Bạch thoải mái nằm trong ngực Băng Lộ, tùy ý để cô vuốt ve, miệng nó vẫn không quên gặm cà rốt.

Băng Lộ nói nhỏ.

- Vương Hạo, lần này ta tìm ngươi, là muốn tiếp tục chủ đề lần trước, đợi Tứ Đại Chí Tôn quay về, ta muốn ngươi ngăn cản bọn họ chém giết Thiên Đạo.

Vương Hạo nghiêm túc nói.

- Cô yên tâm, chắc chắn ta sẽ chém Thiên Đạo chết trước khi Tứ Đại Chí Tôn quay về.

Băng Lộ hít sâu, tức giận nói.

- Ngươi đừng có nói hươu nói vượn, ta đang nói chuyện đứng đắn với ngươi đấy, ngươi có biết nếu Thiên Đạo chết đi, sẽ có chuyện gì xảy ra sao?

Vương Hạo vẫn nghiêm túc nói.

- Ta là người đứng đắn, chưa bao giờ nói hươu nói vượn hết.

Băng Lộ dùng vẻ mặt ghét bỏ nhìn hắn, cảm giác tên này không biết xấu hổ chút nào, nếu loại người như hắn mà cũng được coi là đứng đắn, vậy thì trong vũ trụ còn có ai không đứng đắn nữa sao?

Tiểu Bạch nhét toàn bộ cà rốt vào trong miệng, nói không rõ ràng.

- Mĩ nữ đừng nghĩ nhiều, hắn vốn đã không đứng đắn rồi, cô vẫn nên cho ta thêm một củ cà rốt nữa đi.

Băng Lộ lắc đầu bật cười, cảm giác mình bị bé thỏ đáng yêu này chinh phục mất rồi.

Không do dự, Băng Lộ đưa thêm một củ cà rốt nữa cho Tiểu Bạch, để cho bé con này ăn vui vẻ.

Tiểu Bạch đảo con ngươi một vòng, sau đó nhảy lên bờ vai Băng Lộ, nịnh nọt nói.

- Vị tiểu thư xinh đẹp này, nếu không thì cô dùng cà rốt để bao dưỡng bản bảo bảo thỏ đi!

Đôi mắt xinh đẹp của Băng Lộ sáng ngời, cô một mình cô độc trong không gian thiên mệnh đã lâu, nếu có con thỏ đáng yêu này ở cùng, chắc chắn sẽ rất vui vẻ đấy.

- Bé con thật đáng yêu, đó là do ngươi tự nói đấy.

Băng Lộ ôm Tiểu Bạch vào lòng, sau đó cô vung tay lên, một tòa núi lớn đầy cà rốt xuất hiện.

- Thật nhiều cà rốt!

Hai mắt của Tiểu Bạch lóe ra ánh sáng xanh, bịch một tiếng phi người vào đống cà rốt.

Vương Hạo nhìn núi cà rốt trước mặt, hắn phát hiện đây không phải là cà rốt bình thường, mà là loại cà rốt ẩn chứa một loại năng lượng đặng biệt nào đó, có lẽ là một loại tiên thảo cực kỳ quý hiếm.

- Hóa ra là vậy, hèn gì nhóc kia ăn vui vẻ như thế.

Vương Hạo bi ai thở dài, hắn đẹp trai vậy mà không bằng một con thỏ, đúng là nhân tính vặn vẹo, không có đạo đức.

Còn chuyện đòi bao dưỡng kia, hắn chỉ có thể cười ha ha.

Trông cậy vào một con thỏ không biết xấu hổ giữ chữ tín sao, không bằng tin heo mẹ biết leo cây.

Băng Lộ vuốt ve con thỏ xong, sau đó vương tay vào hư không vẽ gì đó.

Lúc này, một hình ảnh tai nạn vũ trụ bỗng nhiên xuất hiện trong hư không.

Chỉ thấy trong vũ trụ đen kịt có một lỗ đen xuất hiện, không hề có dấu hiệu báo trước, nó trực tiếp thôn phệ tinh cầu đầy người kia.

Những người trên tinh cầu dốc sức kêu gào cứu mạng, nhưng vẫn bị lỗ đen vô tình cắn nuốt.

Hình ảnh lại thay đổi, đi vào một tinh cầu rất tà ác, khắp nơi là hình ảnh bạo lực, nói chung rất sexy, rất tà ác...

....

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.